Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 723

Chương 723:

 

Kiều Lạc cũng không từ chối, gật gật đầu. Cô nghĩ cho dù cô có tuyệt thực thì Kỳ Ngạn Lễ cũng không thả cho cô đi. Đây là cuộc kháng chiến trường kì, tuyệt thực rõ ràng không thể giải quyết được vấn đề gì cả.

 

Đánh răng rửa mặt xong, Kiều Lạc ngồi ở trong phòng ngủ ăn bữa sáng như đang nhai rơm. Bữa sáng vô cùng phong phú, cũng rất hợp với khẩu vị của cô. Nhưng mà cô thật sự nuốt không trôi.

 

Dì Trương đứng ở một bên không nhịn được mà nói: “Cô Kiều, cô vẫn là nên ăn nhiều một chút đi. Cô không ăn, ông chủ cũng không ăn theo cô. Hai người đều sắp đem dạ dày giày vò đến hỏng rồi đó. Điều này không đáng giá đâu.”

 

Trái tim của Kiều Lạc như thắt lại một cái: “Anh ta cũng không ăn sao?”

 

“Đúng vậy, cô Kiều không ăn ông chủ làm gì có tâm trạng ăn nữa.

 

Mặc dù ông chủ hay nổi giận với cô nhưng mà trong tim vẫn rất thương cô Kiều nhiều lắm. Cô hãy xem như là vì ông chủ, ngoan ngoãn ăn một chút đi. Nửa năm cô bỏ đi này, thật sự ông chủ cũng không dễ dàng gì.

 

Một người cô đơn rất lâu rồi, tính khí dần dần sẽ trở nên tàn nhẫn và thô bạo”

 

Kiều Lạc nắm lấy thìa canh trên tay, hơi ngẩn ra một chút nhưng mà rất nhanh sau đó đã che giấu đi giọt nước mắt đang sắp rơi ra ở khoé mi. Cô cúi đầu chậm chậm ăn từng thìa cháo.

 

Dì Trương lại nói: “Cô Kiều à, cô vừa mới quay trở lại thôi vẫn cần phải bồi dưỡng tình cảm nhiều hơn với ông chủ. Nhưng mà, đợi đến khi cô mang thai, có đứa con với ông chủ rồi tất cả sẽ không giống như bây giờ nữa. Chỉ cần cô Kiều mang thai, tôi tin rằng cô và ông chủ sẽ rất nhanh có thể quay lại ngày tháng như trước đây.”

 

Mang thai…

 

Hàng lông mi dày của Kiều Lạc rung nhẹ một chút, cô nhớ lại tối hôm qua Kỳ Ngạn Lễ không sử dụng biện pháp an toàn. Từ trong ra ngoài cùng cô làm chuyện vô cùng thân mật.

 

“Tôi cùng với anh ta, không thể nào có con được.”

 

Dì Dương khế giật mình, trừng to mắt nhìn cô nghi hoặc hỏi: “Tại sao? Cô Kiều, ông chủ yêu cô như vậy chắc chắn rất muốn cô sinh cho ông chủ một đứa con. Căn nhà này quá trống trải cũng quá lạnh lẽo rồi, nếu như hai người có con sẽ rất náo nhiệt đấy”

 

“Dì Dương, dì có thuốc tránh thai không?”

 

Kiều Lạc biết rằng dì Dương sẽ không dễ dàng đưa cho cô thuốc.

 

tránh thai nên nói: “Dì Dương tôi cùng với Kỳ Ngạn Lễ vốn dĩ không thể nào có cái gọi là sau này. Nếu như tôi cùng anh ta có con rồi, đến lúc đó tôi cũng sẽ bỏ nó đi. Chuyện phiền phức như vậy không bằng ngay từ đầu đã không để nó xảy ra.”

 

Dì Dương càng ngày càng không hiểu suy nghĩ của Kiều Lạc. Những người phụ nữ khác đều mong muốn có đứa con với ông chủ, nhưng mà cô Kiều thì hay rồi. Ý của cô ấy là bây giờ không đưa thuốc tránh thai cho cô ấy cũng được thôi, nhưng mà sau này nếu như có con rồi cô ấy cũng sẽ bỏ nó. Nhưng mà dì Dương cũng không có lập tức đưa thuốc tránh thai cho Kiều Lạc. Chuyện quan trọng như vậy bà không thể nào tự quyết định.

 

Dì Dương đi xuống tầng, gọi điện thoại cho Kỳ Ngạn Lễ: “Ông chủ, cô Kiều tìm tôi đòi thuốc tránh thai. Việc này nên làm thế nào mới ổn?”

 

Con ngươi trong mắt Kỳ Ngạn Lễ bỗng trầm xuống, thông qua điện thoại đều nghe được giọng nói lạnh như băng của Kỳ Ngạn Lễ: “Cô ấy chỉ đòi bà thuốc tránh thai thôi sao? Không nói đến chuyện gì khác?”

 

“Có nói tiếp răng cho dù không uống thuốc tránh thai, sau này nếu như có con rồi cô ấy cũng sẽ bỏ nó. Cô ấy sẽ không sinh con cho ông chủ…

 

Ba! Điện thoại đã bị cúp.

 

Kỳ Ngạn Lễ trực tiếp đem điện thoại đáp thẳng vào tấm kính thuỷ tinh ở cửa sổ, miếng thuỷ tinh ngay lập tức bị nứt ra còn màn hình điện thoại sớm đã vỡ nát rơi đầy dưới mặt đất.

 

Không bằng lòng sinh con cho anh, nếu như anh cứ ép cô phải mang thai thì sao!

 

Nếu như cô ấy mang thai rồi, có thể mối quan hệ giữa hai bọn họ thật sự sẽ có thay đổi. Đến lúc đó, có thể cô ấy sẽ không nghĩ đến việc rời bỏ anh nữa.

 

Ánh mắt Kỳ Ngạn Lễ lại thâm sâu thêm một phần. Có sẽ đứa bé chính là biện pháp để trói buộc cô ấy.

 

Hừ, Kỳ Ngạn Lễ anh đây từ lúc nào mà phải dùng đến thủ đoạn làm cho người ta mang thai để giữ chân trái tim của một người phụ nữ không hề yêu anh cơ chứ.

 

Quả thật là độc ác đến mức đáng bị coi thường. Cô ấy càng không muốn, anh lại càng muốn cô. Anh sẽ làm tất cả những gì có thể để giữ chân cô.

 

Ban đêm, tại quán bar Blue Night.

 

Kỳ Ngạn Lễ uống nhiều rượu đến mức say bét nhè rồi. Những người cô gái cô diện mạo vô cùng xinh đẹp vây xung quanh anh.

 

“Anh Kỳ, tối nay anh ở lại chỗ này qua đêm với bọn em đi. Các chị em nhất định sẽ hậu hạ anh thoả mãn”

 

Kỳ Ngạn Lễ đẩy mạnh những người phụ nữ này ra: “Cút!”

Bình Luận (0)
Comment