Vợ Yêu Hàng Tỉ: Chớ Chọc Bà Xã Của Tổng Giám Đốc

Chương 235

Sophie cầm súng từng bước một đi đến chỗ Nam Cung Thiến.

Nam Cung Thiến đứng tại chỗ, cô không phủ nhận việc Sophie nói một số đều là sự thật, quả thực trong lòng cô từng có suy nghĩ như vậy.

Nhưng tất cả đã thay đổi vì chuyện vừa rồi, cô đã từ bỏ quyết định trước đó của mình.

"Sophie, cô hãy nghe tôi nói!"

"Nghe cô nói cái gì? Cô thì biết cái gì, cô có biết những năm này Ngô Duẫn Kỳ trải qua như thế nào không? Ở trước mặt cô, anh ấy luôn miễn cưỡng duy trì vẻ mặt vui cười, dù cô nói cái gì, anh ấy cũng sẽ không trách cô, cũng sẽ không nổi giận với cô, nhưng sau lưng cô, cô có biết anh ấy mất mác nhiều như thế nào không, khổ sở nhiều như thế nào không? Chỉ vì cô vô ý nói một câu, anh ấy có thể sẽ đau lòng khổ sở mấy ngày, tại sao, tại sao cô phải đối xử với anh ấy như vậy!"

Sophie gần như là hét lên với Nam Cung Thiến, mặc dù ngoài mặt Sophie đối xử rất tốt với Nam Cung Thiến nhưng trên thực tế rất hận cô, mong cô vĩnh viễn biến mất trên thế giới này.

Những chuyện này Nam Cung Thiến cũng không biết.

"Cô có tư cách gì ở bên cạnh anh ấy, có tư cách gì chiếm được tình yêu của anh ấy, cô hiểu được anh ấy bao nhiêu? Cô biết anh ấy thích màu gì sao? Cô biết anh ấy thích ăn gì không? Cô biết anh ấy thích mặc quần áo kiểu gì không? Cô biết anh ấy thích chơi bài gì sao? Cô không biết, cô cái gì cũng không biết, cái cô biết đều là những nội dung trong tài liệu, cô biết là những lời nguyền rủa của người khác đối với anh ấy."

"Cô biết tại sao Ngô Hạo Thiên bị cô bắt được không? Nếu như không nhờ Ngô Duẫn Kỳ, cô cho rằng cô có thể thuận lợi tiêu diệt Hắc Bò Cạp và bang Long Hổ sao? Đây tất cả đều do anh ấy làm, sau khi anh ấy biết được thân phận của cô đã không có vạch trần, còn âm thầm trợ giúp cô diệt trừ Hắc Bò Cạp, mà ngược lại cô lại muốn bắt anh ấy trở về."

Nam Cung Thiến khiếp sợ nhìn Sophie, cô thật không ngờ , Ngô Duẫn Kỳ làm nhiều như chuyện như thế, ban đầu lùng bắt Hắc Bò Cạp, lúc ấy cô cũng cảm thấy vô cùng thuận lợi, trong lòng cảm giác có gì đó không đúng, nhưng nói không nên được, đến bây giờ cô rốt cuộc đã hiểu rõ.

"Tôi muốn gặp anh ấy, Ngô Duẫn Kỳ đâu? Bây giờ tôi muốn gặp anh ấy." Nam Cung Thiến gắt gao nhìn Sophie, cô có rất nhiều lời muốn nói với anh, không, cô muốn nói xin lỗi anh, thì ra có rất nhiều chuyện cô vẫn luôn hiểu lầm anh.

Nhớ tới sự dịu dàng của anh, nhớ tới cảm giác ấm áp trong ngực anh, bây giờ cô đã không kịp chờ đợi muốn được gặp anh.

Sophie hừ lạnh một tiếng, vẫn dùng súng chỉa về phía cô: "Tôi sẽ không để cho cô gặp anh ấy, cô cho rằng tôi còn có thể cho cô tổn thương anh ấy sao? Tôi cho cô biết, không có cô, Ngô Duẫn Kỳ vẫn có thể sống vui vẻ, chỉ có tôi mới có tư cách ở bên cạnh anh ấy. Cô không phải rất thích Ngạo Dạ Phong sao? Cô đi theo anh ta không phải tốt hơn sao."

"Không, tôi không thích Ngạo Dạ Phong, không phải cái loại thích đó. Cái cô thấy không giống như trong suy nghĩ của cô đâu, cô đã hiểu lầm, Sophie, nói cho tôi biết Ngô Duẫn Kỳ đâu, tôi muốn đi tìm anh ấy!"

Lúc này, Sophie đã dùng súng để ở đầu Nam Cung Thiến: "Chẳng lẽ còn có cái gì chân thật so với tôi thấy sao? Ngô Duẫn Kỳ vì tìm cô đã biến thành hình dáng gì, cô lại cùng một người đàn ông khác ấp ấp ôm ôm trong khách sạn, còn lời giải thích gì khác sao. Tôi sẽ không để cho cô xuất hiện bên cạnh Ngô Duẫn Kỳ!"

Nam Cung Thiến biết cô nói cái gì nữa thì cũng vô ích, quả thật Sophie muốn giết mình.

"Tôi hiểu rồi." Gương mặt Nam Cung Thiến lạnh nhạt, không có kích động như vừa rồi: "Nếu như cô thật sự muốn giết tôi đến vậy, vậy thì ra tay đi."
Bình Luận (0)
Comment