Hôm qua chúng mình có up sai từ 1534-1543, mình đã sửa, các bạn thẩm lại giúp mình nhé!
Chương 1544
“Một phần bít tết phi lê tái vừa”
Lâm Quân liếc nhìn Lê Nhật Linh, thấy cô đang nhìn mình với ánh mắt xấu xa, lập tức hiểu ra.
“Với cả một phần pasta đút lò thịt xông khói pho mát và pizza cá hồi Nauy!”
“Vâng ạ, vui lòng chờ chút!”
“Được đó chứ, không ngờ khẩu vị của anh không hề thay đổi, mà còn nhớ rõ sở thích của em “Không chỉ ghi nhớ, mà còn ghi lòng tạc dạ rồi”
“Không ngờ, chủ tịch Lâm của chúng ta còn dịu dàng như vậy!”
Theo đó là một vài tiếng vỗ tay, cả Lê Nhật Linh và Lâm Quân đều nhìn về hướng âm thanh phát ra.
“Cậu! Sao cậu không ở lại nước Mỹ mà lại chạy tới đây?”
“Đến để học cách cậu lấy lòng chị dâu!”
Allen nói đùa với ánh mắt dí dỏm, trong khi vẻ mặt của Lê Nhật Linh ngây dại.
“Cậu độc toàn thân, thì học cái gì?”
“Độc thân thì không thể học hỏi kinh nghiệm sao? Hơn nữa, tôi còn độc thân nữa”
“Ôi, cậu lại hủy hoại cô gái đó rồi!”
“Cậu biết cô ấy, nhưng là tớ bảo vệ và yêu thương, hủy hoại cái gì chứ?”
“Tôi biết sao, ai vậy?”
“Một lúc nữa cậu sẽ biết thôi!”
“Xí, giả vờ thần thần bí bí!”
“Các anh đang nói cái gì vậy? Sao em nghe không hiểu?”
Lê Nhật Linh bị bỏ rơi, cuối cùng không nhịn được mà hỏi.
“Ôi, chị dâu, tôi tên là Allen, tôi là bạn cùng lớp đại học của Lâm Quân và là đôi bạn đồng tính chí cốt (gay partner) của nhau!”
Allen cười cười, giới thiệu bản thân, còn Lâm Quân đấm vào ngực cậu.
“Cái gì mà đôi bạn gay? Không phải cậu bị bẻ cong rồi đó chứ?”
“Chuyện đó cũng là do cậu bẻ chứ ai. Ai mà không biết chủ tịch Lâm Quân mấy năm gần đây không ham mê nữ sắc, suýt nữa đã xuất gia.”
“Cậu!”
Ở bên cạnh Lâm Quân ngoài Hà Dĩ Phong ra, thì đây là lần đầu tiên Lê Nhật Linh thấy có người nói chuyện với Lâm Quân như thế này, còn khiến Lâm Quân tức tối, điều này thật khiến người ta cười sảng khoái.
“Đợi tôi nhìn gặp người vợ bị cậu bắt cóc, tôi nhất định sẽ làm một bản vạch tội cậu.”
Giọng điệu của Lâm Quân đầy đe dọa, không ngờ Allen không hề lo sợ chút nào.
“Được thôi!”
“Allen, anh đang nói chuyện với ai đó?”
Với dáng người mềm mại và khuôn mặt như thần, Lê Nhật Linh nhìn người phụ nữ trước mặt, không thể tin vào mắt mình.
“Nhìn xem, anh đã gặp ai đây?”
Allen đẩy Lâm Ảnh đến trước mặt Lâm Quân, Lâm Quân cũng kinh ngạc, sau đó liếc nhìn Lê Nhật Linh.
“Lâm Quân!”
Trong mắt Lâm Ảnh hiện lên một chút vui mừng, đi theo ánh mắt của Lâm Quân nhìn Lê Nhật Linh.
Như thể nhìn thấy một phiên bản khác của mình, Lâm Ảnh xoa xoa má và có một chút xấu hổ.
… Làm sao vậy? Chị dâu, đây là vợ tôi Lâm Ảnh, còn đây là Lê Nhật Linh!”
“Ồ, xin chào!”
Lê Nhật Linh phản ứng lại, lịch sự gật đầu.