Chương 539: Hối hận không kịp
Dựa theo tính toán thì chắc chắn không thể là mang thai ở lần đầu tiên.
Chỉ có thể là lần ở khách sạn kia hoặc là lần bị những người ở trong quán bar cưỡng bức.
Lâm Thùy Vân cảm thấy mình giống như tìm được một tia hy vọng.
Mong là mang thai vào lúc ở khách sạn.
Nếu thật sự như vậy thì cô có thể đi tìm Lâm Quân, nói cho anh rằng cô ta mang thai để anh phải cưới cô ta.
Lâm Thùy Vân ôm theo một tia hy vọng cuối cùng trở về quê, cô ta tính sinh quan trước sau đó mới mang con đến gặp Lâm Quân. Đến lúc đó, cho dù Lâm Quân hối hận cũng không thể không cần con của mình…
Nhưng sau khi Lâm Thùy Vân sinh con xong thì tỉnh thần lại càng ngày càng kém, cô ta ở bên con, nhìn con lớn lên từng ngày, nhưng lại không có dũng khí đi tìm Lâm Quân.
Ngộ nhỡ đứa bé này không phải con của Lâm Quân… Vậy chẳng phải cô ta tự tìm đường chết sao?
Ít nhất bây giờ, anh còn chu cấp tiền cho cho cô ta hàng tháng.
Cha Lâm Quân biết được quan hệ của anh với Lâm Thùy Vân cũng vì Lâm Thùy Vân đến đứng dưới tòa nhà của tập đoàn Lâm Thị một ngày trước khi rời khỏi thành phổ Hà Nội.
Cô ta chỉ muốn nhìn trộm Lâm Quân một chút, không ngờ lại bị cha Lâm Quân nhìn thấy.
Cha Lâm Quân thấy ánh mắt ngây dại của Lâm Thùy Vân thì trong lòng càng thêm bất an, cho người theo dõi mới biết Lâm Thùy Vân đang mang thai.
Cha Lâm Quân cho rằng Lâm Thùy Vân vì mang thai nên chịu tổn thương phải rời khỏi Hà Nội để không quấy rầy cuộc sống của họ, trong lòng ông vô cùng hổ thẹn nên đã cho người gửi thẻ cho Lâm Thùy Vân để cô ta cung cấp tiền sinh hoạt cho cô ta.
Lâm Thùy Vân thấy chuyện càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, ý định mang con trở về nhà họ Lâm cũng dần lắng xuống.
Lâm Niệm Sơ ngày một lớn dần, đầu óc Lâm Thùy Vân cũng ngày càng trở nên mơ hồ.
‘Sau khi Lâm Thùy Ngọc trở về.
Ngày hôm đó cô ta thấy tin tức giải trí ở thành phố Hà Nội nói đến chuyện con gái thứ hai nhà họ Lý bị hỏng tử cung do phá thai ngoài ý muốn, cô †a muốn dùng chuyện này để uy hiếp Lâm Quân, nhân cơ hội chiếm đoạt luôn Lâm Thùy Ngọc xem xong nghĩ tới bản thân mình, cô ta cũng muốn chiếm đoạt, Lâm Thùy Vân bị kích động đến phát điên, chạy ra ngoài thì bị tai nạn xe.
‘Sau khi Lâm Thùy Ngọc biết chuyện của chị gái mình và Lâm Quân năm đó, ngay lập tức đưa Lâm Thùy Vân trở về nhà họ Lâm.
Lâm Thùy Ngọc đã tính toán cong xuôi mọi chuyện, duy nhất một điều Lâm Thùy Ngọc không nghĩ tới đó là Lâm Quân không phải cha đứa bé.
Cha Lâm Quân cười khố, cuối cùng cũng phải thừa nhận tất cra: “Lâm Niệm Sơ là con của tôi”
Hoàng Ánh ngã gục trên mặt đất, không thể †in nổi: “Tôi không tin…tôi không tin…tại sao lại như vậy?”
Lâm Quân rũ mắt, lạnh lùng nhìn mẹ: “Mẹ, con sẽ làm như mẹ mong muốn”
“Lâm Quân, ý con là.” Hoàng Ánh nhìn vào mắt Lâm Quân, nói với giọng run rẩy.
“Mẹ, mẹ luôn đòi nuôi dưỡng Lâm Niệm Sơ, không muốn để nó ra nước ngoài. Việc gia sản nhà họ Lâm để cho Lâm Niệm Sơ thừa kế con cũng đồng ý” Lâm Quân lạnh lùng nhìn vẻ mặt kinh ngac của me mình, vững vàng nói: “Nhà ho Lâm để lại cho mẹ, mẹ muốn làm gì con cũng không có ý kiến”
Hoàng Ánh đột nhiên trở nên căng thẳng: “Lâm Quân, ý của con là gì đây?”
“Chờ con tìm được Nhật Linh, bọn con sẽ rời đi, vừa hay mẹ không muốn con và Hòa Phong thừa kế gia sản nhà họ Lâm, con cũng không muốn để Nhật Linh và con con phải chịu những tốn thương không đáng có.
“Lâm Quân, con không cần mẹ nữa sao?”Hoàng Ánh sau khi biết được sự t cùng hối hận nói “Tôi sai rồi, tôi sai rồi…Cháu của tôi, cháu gái ơi.