Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn

Chương 672

Chương 672: Đón Hạ Ly về.

Động tác trên tay Lê Nhật Linh dừng một chút, lập tức trở lại như cũ nhưng vẫn bị Lâm Quân nhạy bén thấy được.

“Qua thời gian này đã đi, Hạ Ly cũng vừa trở về không bao lâu” Lê Nhật Linh còn không có nghĩ rõ ràng, làm sao để giải thích với Trần Hi Tuấn, cảm giác áy náy của Cô đối với Trần Hi Tuấn càng tăng thêm, ngay cả làm sao đối mặt với sự thất vọng anh cũng không biết.

Nhưng mà không hối hận, Cô không hối hận trở về cùng Lâm Quân, cũng không hối hận đồng ý ở cùng với anh, Cô coi Trần Hi Tuấn là em trai, nhưng đây không phải là yêu, nếu như không phải là bởi vì con, từ đầu đến cuối người trong lòng Cô cũng đều là Lâm Quân.

Chỉ là lúc rời đi, Cô thất vọng về anh quá lớn, đến mức lòng của Cô vẫn luôn cố gắng ẩn giấu đi “Em không nhớ Hạ Ly sao?”

“Sao có thể chứ?”

“Vậy sao lại không đón con bé vẽ?” Lâm Quân buông đôi tay to đang ôm lấy cô, chất vấn.

“Em..” Lê Nhật Linh bị anh hỏi đến không biết nên nói gì mới phải, cô chỉ là nghĩ để qua khoảng thời gian, để Trần Hi Tuấn từng chút từng chút chấp nhận, cô thật sự không muốn làm tổn thương đến em ấy.

“Bởi vì Trần Hi Tuấn à?’Lâm Quân nhíu mài con ngươi tính mịch nhìn qua đôi mắt của cô, môi mỏng hơi mím lại, siết chặt nằm tay lại, ba năm Lê Nhật Linh ở cùng Trần Hi Tuấn, anh không phải là không để ý đâu, anh ghen ghét muốn chết!

Anh chàng này đúng là lật mặt còn nhanh hơn lật sách.

Hòa Phong và Tiểu Cảnh chạy ra, những đôi †ay nhỏ còn đang ướt sũng: “Cha mẹ! Bọn con rửa sạch rồi”

“Ừm!”Lê Nhật Linh vội vàng lại đón.

“Lê! Ngọc! Linh!”Lâm Quân kéo cô lại, anh cần cô cho anh một lời giải thích, dù cho chỉ là mở miệng phủ định rằng không phải vì Trần Hi Tuấn cũng được rồi, như vậy chí ít trong lòng anh cũng dễ chịu thêm một chút.

Thế mà Lê Nhật Linh còn không cho bản thân cơ hội để lừa gạt anh, trong lòng anh rất là không thoải mái Hòa Phong và Tiểu Cảnh bị Lâm Quân dọa đến dừng cả động tác, không dám nhúc nhích, trẻ con là đơn thuần và nhạy cảm nhất, bọn trẻ phát hiện ra rằng Lâm Quân đang tức giận, mà hình như còn giận không nhẹ, ngay cả trước kia bọn trẻ nghịch ngợm gây sự, cha cũng không có giận giữ mạnh như vậy.

“Chuyện của chúng ta nói sau đi” Lê Nhật Linh nhỏ giọng, thấy Lâm Quân vẫn trầm mặc không nhúc nhích, Lê Nhật Linh hít sâu một hơi:”

Ăn cơm trước đi, chiều em sẽ nói cho anh biết, anh đừng có dọa bọn trẻ”

Lâm Quân trầm mặt, vẻ mặt ảm đạm, nhưng vẫn buông Lê Nhật Linh ra, rầu rĩ không vui ngồi xuống.

Lê Nhật Linh lại nhấc miệng cười, vẫn có một chút miễn cường, cô đúng là đang cân nhắc mấy chuyện này, tạm thời không đem Hạ Ly về cũng là vì Trần Hi Tuấn, vậy thì lấy gì để phản bác lại Lâm Quân chứ? Cô không muốn lừa anh, giữa hai vợ chồng quan trọng nhất vắn là… thẳng tanh đối đãi với nhau.

“Đến ăn cơm thôi” Lê Nhật Linh nhìn Hòa Phong vàTiểu Cảnh dịu dàng nói.

Hai đứa bé gật gật đầu, nghe lời leo lên ghế ngồi.

Lâm Quân không muốn nói, lại còn giận Lê Nhật Linh, Lê Nhật Linh cũng chỉ cố gắng chăm sóc hai đứa bé, thỉnh thoảng lấy đồ ăn cho anh còn bị Lâm Quân không lưu tình vứt qua bát bên cạnh.

Chỉ có điều làm Lê Nhật Linh kinh ngạc chính là kinh ngạc chính là tay nghề Lâm Quân thế mà cũng không tệ lắm, nhưng Cô nhớ rõ ràng, trước đây anh không biết nấu cơm “Cha kén ăn không tốt” Hòa Phong lắc đầu cẩn thận nói, học dáng vẻ của Lê Nhật Linh dùng múc cho Lâm Quân một chút đồ ăn.

Lâm Quân đem đồ ăn nuốt vào, còn hờn dỗi nhìn về phía Lê Nhật Linh, trông như một bé trai lớn bị tủi thân làm cho Lê Nhật Linh dở khóc dở cười, cũng lười để ý đến anh Lê Nhật Linh xoa đầu Hòa Phong, cậu bé đã giảm sốt hơn một chút, trẻ con cứ truyền dịch mãi đối với cơ thể cũng không tốt, uống thuốc thì tác dụng phụ ít hơn một chút, Lê Nhật Linh cân nhắc, nghiêng đầu mở miệng hỏi: ” Buổi chiều, mẹ đem các con đi sân chơi có được không?”

Hai đứa bé còn chưa kịp phấn khởi mở miệng đồng ý, lại bị Lâm Quân không chút do dự ngắt lời: “Không được!”

Cuối cùng anh cũng mở miệng nói chuyện với cô, khóe miệng Lê Nhật Linh giương lên, cũng tiếp tục hứng thú nhìn về phía Lâm Quân.

“Vì sao?”

“Tối qua em ngất xỉu .”Lâm Quân ngẩng đầu lên, nhìn cô thật sâu, ngữ khí kiên định: “Anh đã liên hệ với họ rồi, hôm nay em phải đi bệnh viện với anh!”

Lê Nhật Linh bất đắc dĩ giật giật khóe miệng, trong lòng lại có chút ấm áp, hóa ra buổi sáng Lâm Quân dậy sớm như thế là để đi bệnh viện, phương thức quan tâm này của Lâm Quân đúng là có chút đặc biệt… đặc biệt cứng nhắc.

Bình Luận (0)
Comment