Chương 798
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa rõ ràng, trước khi sự tình sáng tỏ, anh cũng không muốn làm cho cô gái nhỏ của mình lo lắng, phiền muộn.
Hai người đàn ông đang ngồi cạnh nhau trên băng ghế trong hành lang bệnh viện, mùi thuốc.
khử trùng bệnh viện bốc lên, những bệnh nhân suy nhược thi thoảng đi qua.
Lâm Quân cau mày châm một điếu thuốc.
“Vừa rồi cậu muốn nói gì?”
“Tôi cảm thấy sự cố lần này của Lê Nhật Linh không giống như chuyện xảy ra ngoài ý muốn”’ Hà Dĩ Phong cúi đầu, đặt hai tay vào giữa hai chân mình, nhìn tàn thuốc sáng tối trên tay Lâm Quân.
Lâm Quân không nói, nhưng trầm ngâm nhìn xuống đất. Hà Dĩ Phong cho rắng Lâm Quân cảm thấy câu nói của anh ta không đúng nên tiếp tục giải thích.
“Cậu nghĩ xem sao một chiếc phao bơi đều bình thường như vậy nhưng khi đến tay cô ấy thì lại rò hơi, người đàn ông bán chiếc phao bơi ban đầu đã ở đó, nhưng anh ta đã biển mất khi xảy ra chuyện. Cậu có thấy chuyện này rất kỳ lạ không?”
Điếu thuốc chỉ còn sót lại tàn thuốc, Lâm Quân ném nó xuống đất, dùng chân đá ra ngoài, nói là dập tắt tàn thuốc, nhưng thực ra lại giống như phát tiết cơn tức của mình ra ngoài hơn.
“Và người đàn ông đó.”
“Cái đó?”
“Chủ nhân suýt tông vào chiếc SUV của chúng ta ở ngoại ô, anh ta là người Việt Nam.”
“Cái gì?”
Hà Dĩ Phong mở to mắt, đối với vụ tai nạn lần đó anh ta vẫn còn nhớ rất rõ, anh ta cho rằng người đó không xuống xe để xin lỗi vì không hiểu tiếng Việt.
Hiện tại xem ra cũng không đơn giản như vậy.
“Cho nên, cậu cũng biết chuyện lần này không phải là chuyện ngoài ý mui “Không chỉ vậy, tôi nghĩ cả hai việc này có lẽ có ai đó cố ý đứng sau, hơn nữa là cùng một người. Anh ta còn nằm rất rõ hành trình của chúng ta”
Những lời này của Lâm Quân khiến Hà Dĩ Phong không khỏi nuốt vào một ngụm khí lạnh, rốt cuộc là ai muốn trả thù bọn họ, hơn nữa còn hiểu rất rõ bọn họ như vậy.
“Cậu nghĩ người đứng sau có thể là ai?”
“Bây giờ kẻ thù ở trong bóng tối, chúng ta ở ngoài ánh sáng, bằng chứng và dấu hiệu không rõ ràng, cũng không có cách nào để đi đến kết luận.
Nhưng có một điều chắc chẩn, chúng ta đang bị theo dõi, tiếp theo, sẽ càng nguy hiểm.”
“Vậy cậu có tính toán gì không?”
“Tôi không biết phán đoán của mình có đúng không, tôi cảm thấy mục tiêu lần này bọn họ nhắm vào chính là Lê Nhật Linh. Tôi muốn đưa cô ấy trở về Việt Nam, nhưng với tính cách của Nhật Linh, cô ấy nhất định sẽ không đồng ý, vì vậy tiếp theo chúng ta phải bảo vệ cô ấy một chút cũng.
không được rời mắt khỏi cô ấy”
“Được”
“Ừ, Nhật Linh đói rồi, cậu ra ngoài mua đồ ăn cho cô ấy giúp tôi, tôi sẽ ở lại đây bảo vệ cô ấy.”
“Được.”