Chương 919
Hà Dĩ Phong vừa mở miệng đã bô lô ba la nói một tràng dài, nghe đến mức Lâm Quân ù hết hai tai.
Hà Dĩ Phong nghĩ đến tên trùm của lũ du côn kia bị mình ép xử cho ngồi tù mấy năm mới thấy cơn tức dịu lại một chút.
“Lê Minh Nguyệt thế nào rồi?” Giọng nói mệt mỏi của Lâm Quân khiến Hà Dĩ Phong thấy khó hiểu.
Theo lí mà nói, Lê Nhật Linh đã tìm được cha mình, người cũng đã cứu được, nếu có chuyện xảy ra thì hẳn là chuyện của Jackson và LX. Nhưng đối với Lâm Quân mà nói thì có lẽ không cần phải như thế.
“Cô ấy không sao, chỉ là mấy vết thương ngoài da. Còn cậu ấy, có phải Lê Nhật Linh xảy ra chuyện gì không?” Hà Dĩ Phong vội vàng hỏi ngược lại.
Lê Minh Nguyệt ở một bên nghe thấy vậy cũng chen vào: “Nhật Linh sao rồi? Không phải có Lâm Quân ở bên cạnh ư? Sao lại có chuyện gì rồi?”
Thấy Lê Minh Nguyệt muốn hóng chuyện, Hà Dĩ Phong vội im lặng ra hiệu tay tỏ ý cô chờ chút nữa anh trả lời.
“Nhật Linh cô ấy..”
Qua một lúc sau, Lâm Quân vẫn không thể nào nói ra chuyện của Lê Nhật Linh với người bên kia điện thoại.
“Nhật Linh thế nào rồi? Anh mau nói đi!”
Lê Minh Nguyệt nghe thấy đầu dây bên kia cứ nói ngập ngừng bèn sốt ruột không thôi.
“Hiện tại tôi cần hai người giúp đỡ, hai người có thể qua giúp tôi chăm sóc Nhật Linh không?”
“Nhờ tôi chăm sóc cho Nhật Linh ư, Nhật Linh bị làm sao?
Vì sao phải nhờ tôi chăm sóc? Cậu đi đâu?”
Hàng loạt dấu chấm hỏi xuất hiện trong đầu Hà Dĩ Phong biến thành những câu nghỉ vấn dội liên tiếp vào tai Lâm Quân, làm anh như muốn bốc khói.
“Không thể nói rõ một hai câu qua điện thoại được, tôi chỉ có thể nói là tôi chỉ tin tưởng các cậu”
Hà Dĩ Phong quá hiểu Lâm Quân rồi, nếu như không phải lần này cậu ta đã gặp phải khó khăn quá lớn thì cũng không đời nào gọi cho mình nhờ giúp đỡ.
“Được, tôi biết rồi” Hà Dĩ Phong gật đầu, lập tức đồng ý giúp đỡ.
Tắt điện thoại, Hà Dĩ Phong như có suy nghĩ mà nhìn về phía Lê Minh Nguyệt, nội dung trong cuộc điện thoại vừa rồi hẳn Lê Minh Nguyệt cũng đã nghe rõ.
Cho dù Hà Dĩ Phong không nói gì, cô cũng biết Hà Dĩ Phong sẽ đi Pháp, mà bản thân mình cũng sẽ đồng ý vô điều kiện.
“Em cũng đi” Không chờ Hà Dĩ Phong mở miệng, Lê Minh Nguyệt đã tranh nói lên suy nghĩ của mình trước.
“Không được”
Hà Dĩ Phong trước đây từng tận mắt thấy Lê Nhật Linh gặp phải vô vàn nguy hiểm, anh thực sự không dám dẫn Lê Minh Nguyệt cùng đi mạo hiểm.
“Vì sao?”
“Em không biết ở Pháp nguy hiểm đến thế nào đâu, hơn nữa còn ba đứa trẻ cần em chăm sóc.”
“Em không quan tâm, lần này em nhất định sẽ đi cùng anh”
Lê Minh Nguyệt bĩu môi không định nhượng bộ, vừa rồi nghe giọng điệu của Lâm Quân cô liền biết Nhật Linh đã gặp phải chuyện phiền phức to rồi, bản thân cô cực kỳ lo cho Nhật Linh, hi vọng mình có thể giúp đỡ chút gì đó.
Bên cạnh đó, tình hình nguy hiểm thế này, cô càng không muốn để Hà Dĩ Phong đơn thân độc mã xông vào nguy hiểm, lần trước cô đã miễn cưỡng đồng ý, kết quả là mỗi ngày cô đều lo lắng đến mức ăn không ngon, ngủ không yên, cả ngày trong đầu chỉ lo lắng cho anh. Nếu đã như vậy, lần này không có lí nào cô lại không ở bên cạnh anh.