Chương 963
Jackson thấy Hạ Linh kiêng quyết đối đầu, cũng không có ý định giả bộ nữa.
“Sao nào? Cuối cùng ông cũng đem khuôn mặt xấu xa ra để cũng tôi nói chuyện rồi?”
Hạ Linh tiếp tục cười nhạt, nghĩ tới cha đang nằm hôn mê bất tỉnh tại bệnh viện, trong lòng không khỏi đau đớn.
“Nếu cô đã nói vậy rồi, thì tôi cũng không có gì để nói nữa, nhưng tôi cảnh cáo cô, tốt nhất cô đừng có mà phá hỏng chuyện tốt của tôi!” Jackson lạnh giọng nói, sau khi xé rách da mặt, lão ta đương nhiên không cần giả bộ làm “chú Jackson”
vốn thân thiết quan tâm nữa.
Vốn dĩ Hạ Linh chỉ là một trong những con tốt của lão ta, vì bây giờ cô ấy không nghe lời lão ta nữa, như vậy lão ta có thể vứt bỏ cô ấy bất cứ lúc nào!
“Chuyện tốt sao? Ông đang nói chuyện ngăn cản ông thế chỗ trong lúc cha hôn mê sao? Đương nhiên tôi không được.
Tôi không phải là con gái ruột của cha, đương nhiên tôi không có quyền ngăn cản, nhưng có người có thể đấy”
Khóe miệng của Hạ Linh nhếch lên, lại thêm một nụ cười giễu cợt, đồng thời trong lòng trào dâng một sự buồn bực. Cô ấy thật sự không ngờ có một ngày mình lại dùng cách như vậy để gặp một người mà mình đã từng gần gũi như vậy.
Chuyện này càng xảy ra như vậy, thì càng cảm thấy bản thân giống như một tên ngốc, sao cô ấy lại đân độn vậy chứ, vẫn luôn bị Jackson coi như một trò chơi trong lòng bàn tay Vậy.
“Cô muốn tiết lộ sự thật về thân thế của Lê Nhật Linh cho bọn họ biết sao?”
“Đúng vậy, nếu như vừa rồi không phải vì ông gọi đến, có lẽ bây giờ họ đã biết chân tướng sự thật rồi, đang đoàn tụ trong phòng bệnh.”
“Tôi khuyên cô một câu, tốt nhất cô đừng có làm như vậy!”
dackson cau mày.
Dựa vào đâu? Ông đừng quên, ông đã nói cho cả thế giới biết về lai lịch của tôi, bây giờ tôi không có bất kỳ cái cán nào để ông lợi dụng nữa. Và tôi cũng sẽ không bao giờ để ông thao túng nữa”
Hạ Linh siết chặt nắm đấm, nghĩ đến việc ngày mai mình không phải là con gái ruột của cha sẽ bị đưa lên trang đầu bài báo, sau đó áp lực của dư luận nhất định sẽ khiến cô ấy thở không nổi.
Cảm giác rơi từ trên mây xuống đáy vực đều là do Jackson ban cho. Hơn nữa cho dù cha có phải đã biết mình là con gái ruột của ông ấy hay không, thì sau khi ông ấy tỉnh lại cũng sẽ biết thôi.
Đến lúc đó, cô ấy còn mặt mũi nào để gặp cha mình nữa, nghĩ đến mọi hậu quả, trái tim cô ấy trở nên chai sạn.
“Thật sao? Hạ Linh, cô có thể suy nghĩ kỷ! Hôm qua cô cũng đã nhìn thấy rồi đấy, nếu như cô thúc ép tôi, thì việc gì tôi cũng có thể làm ra đấy, đến lúc đó, cha của cô không chỉ đơn giản là hôn mê đâu”
Thay vào đó là những lời chế nhạo của .Jackson, Hạ Linh không to gan như vậy, chỉ cần hù dọa một chút thì cũng có thể dỗ dành cô ấy, nhưng không ngờ răng cô ấy lại dám nói với mình như thế này.
“Ý ông là gì?” Khuôn mặt của Hạ Linh lập tức tái nhợt, nghĩ đến vết máu trên đầu cha ngày hôm qua và trạng thái hấp hối của ông ấy, cho dù không phải là con gái ruột của ông ấy, nhưng tình cảm gắn bó mấy chục năm cũng không thể nói không là không được.
Nếu như mình thực sự là một đứa trẻ mồ côi, thì cha chính là người thân duy nhất của mình, là người đã cho mình cuộc sống thứ hai, và cũng chỉ có ông ấy xem mình như là châu báu ngọc ngà. Thì mình làm sao có thể nhẫn tâm để ông ấy chịu tổn thương chứ?
“Tôi nghĩ Hạ Linh nhà chúng ta vẫn rất thông minh đấy! Nên sẽ nghe hiểu ý nghĩ của tôi thôi!”
“Đê hèn!” Hạ Linh tức giận đến mức nói ra những lời này.
“Đê hèn, trong từ điển của tôi không có từ đê hèn này, mà chỉ có lợi ích” Jackson bật cười, một đứa trẻ như Hạ Linh vẫn còn hơi trẻ, trên đời này chưa bao giờ nói câu đê hèn này, kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc, lịch sử luôn được viết bởi những con người chiến thắng.
“Trong lòng ông không có tình, mà chỉ có lợi ích, ông vốn dĩ hoàn toàn không phải là người, rồi ông cũng sẽ gặp quả báo thôi!”