Editor: May
Sau đó lại dọc theo tai sau kéo dài xuống trong cổ.
Trì Hoan mặc bộ áo lông, phải cởi xuống từ đầu đến đuôi...
Cởi áo lông ra còn chưa kịp ném, lại đột nhiên một tiếng --
"Đinh đong..."
Chuông cửa vang lên.
Trì Hoan đang bị người đàn ông đặt ở trong sô pha, nghe âm thanh này giống như là đột nhiên bị dọa sợ mở mắt.
Mặc Thời Khiêm chỉ dừng một giây, tiếng nói trầm thấp đã muốn bị tình dục nhiễm khàn khàn, "Đừng động, tiếp tục."
Dứt lời giữ cằm dưới của cô tiếp tục triền hôn.
Trì Hoan, "..."
"Có người đang ấn chuông cửa..."
"Nghe được."
"Vậy anh còn không đứng lên, đi mở cửa."
"Ừ, không đi, mặc kệ."
"Mặc Thời Khiêm..."
Chuông cửa hiển nhiên không chỉ vang một tiếng, dinh đong đinh đong ấn không ngừng.
Nào có bởi vì chuyện này ngay cả có người gõ cửa cũng không quản...
"Không được, không được, anh mau đứng lên..."
Mặc Thời Khiêm mới mặc kệ, anh đã muốn thật nhiều ngày chưa chạm qua cô, thật vất vả chờ cô đồng ý, còn quản người qua đường giáp ất bính gõ cửa cái gì.
Trì Hoan không có biện pháp gì với anh, đẩy là không đấy được, cắn môi bất đắc dĩ nói, "Đợi người ta đi rồi lại tiếp tục được không?"