Beta: Stuki^^
Mặc Thời Khiêm không mặn không nhạt: “So với cậu có thể bởi vì nữ nhân đem mình vào trong tù, còn kém xa.”
Thịnh Đường”…”
Anh gương mặt tối sầm, bàn tay đang cầm điện thoại, ngón tay căng thẳng, gần như muốn đem điện thoại di động trong tay uốn đến biến hình, khuôn mặt tuấn mỹ dị thường bỗng chốc phủ một lớp băng âm lãnh.
… …
Trì Hoan trước khi ngủ để chế độ im lặng, tỉnh lại mơ mơ màng màng mò điện thoại di động, liền thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn nhắn đến.
Diêu tỷ: “Mở điện thoại, mau gọi lại!”
Những tin nhắn của người khác, cô tiện tay đảo qua xem một lượt, đại khái có thể hiểu làn đã có chuyện khẩn cấp xảy ra, liên quan tới cô.
Có truyền thông đưa tin phỏng đoán đoạn thời gian trước Tô Nhã Băng bị xem là tiểu tam, bị tất cả mọi người chửi mắng phỉ nhổ là vô tội, người chân chính có tội là Trì Hoan.
Cô xếp chân ngồi ở trên giường, dùng điện thoại di động mở ra hai ứng dụng đọc tin tức hay dùng là APp, lại mở ra Micro Blog, ngay lập tức, tin tức mới nhất hiện ra.
Cô đã không phải dùng chút thủ đoạn nào đem vị trí người đứng đầu scandal đạt được!
Từng tiêu đề nóng nhất được đưa liên, lượt xem tăng chóng mặt.
Trì Hoan bao nuôi nam nhân!!
Cái tựa đề này rất không rõ ràng … Ừ, rốt cuộc là cô bao nuôi nam nhân, hay là nam nhân bao nuôi cô?
Mở ra đi vào xem một vòng ——
“Trì Hoan cùng Mạc thị thiếu gia qua lại thời gian không bao lâu đã bao nuôi tiểu bạch kiểm.”
Giá trị con người của Mặc Thời Khiêm … Cô mặc dù không biết rõ, nhưng cô cảm thấy cô bao không nổi.
Cắn môi nhìn những tin tức đầy mấy trang mạng, mày cô nhíu lại, mặt nhăn nhó. Những thứ này nếu như phía sau không có thế lực cường đại che chở, bình thường truyền thông sẽ không dám phát tán. Mạc Tây Cố dự định cùng với cô hoàn toàn vạch mặt thật sao?
Thật đúng là… Hôn quân giận dữ vì hồng nhan.
Đang nhìn, một cú điện thoại gọi tới, trên màn hình hiển thị cái tên mà cô mới sửa gần đây, Gỗ Mực.
Ngón tay trợt một cái, cô nghe điện thoại.
Nam nhân giọng nói vẫn khàn khàn: “Tỉnh ngủ?”
Trì Hoan mím môi, không lên tiếng.
Hắn hhaj giọng hỏi: “Đọc được tin tức?”
Cô bĩu môi một cái: “Diêu tỷ đã gọi nổ điện thọai của em rồi, em có thể không biết à.”
“Không vui?”
“Là ai nói với em có chuyện thì để anh giải quyết, là ai nói lo lắng của em đều là dư thừa?”
” Ừ, là tôi.”
Trì Hoan mặc dù chưa nói lời nào trách tội hắn, nhưng vẫn còn có chút tức giận biũ môi:”Em đã nói không nên cho anh tới ở rồi, anh còn không nghe, anh xem bây giờ trên mạng bao nhiêu người đang mắng chửi em”
Mặc Thời Khiêm trầm giọng nói:”Xin lỗi, là anh xem xét không chu toàn.”
Hắn chỉ phòng Tô Nhã Băng cùng Mạc Tây Cố, không có phòng Mạc phu nhân. Vốn hắn cho là lấy thái độ Mạc phu nhân đối với Tô Nhã Băng cùng Trì Hoan khác nhau một trời một vực, ít nhất tạm thời sẽ không làm gì đối với Trì Hoan.
Không nghĩ tới Trì Yên kết quả điều tra còn chưa công bố, bà ta liền nhanh chóng đối phó Trì Hoan.
Cô buồn rầu nói: “Em hiện giờ gọi điện thoại cho Diêu tỷ, hỏi chị ấy giải quyết như thế nào.”
Nam nhân ở đầu kia nói: ” Anh đã cùng với cô ấy nói qua rồi, em muốn gọi điện thoại cho cô ấy cũng được, nhưng phải đợi ở nhà, không được ra ngoài, có chuyện gì chờ anh trở lại rồi nói?”
Cô mím môi, ồ một tiếng.
“Trì Hoan.”
“Hả?”
Hắn thản nhiên nói: “Vô luận xảy ra chuyện gì, anh đều sẽ thay em giải quyết.”
Trì Hoan ngơ ngẩn, mặc dù lần này scandal là rất khó giải quyết, nhưng cô lại không khỏi cảm thấy Mặc Thời Khiêm tại cố ý nhấn mạnh cái gì đó.
” Được, em biết rồi.”
“Ừm.”
Sau khi cúp điện thoại, tay cầm điện thoại di động, cô suy nghĩ xuất thần, cho đến khi Diêu tỷ gọi tới.
… …
Diêu tỷ nói mấy câu trấn an cô, công ty đã lập ra đội nhân viên khẩn cấp họp bàn đưa ra phương án giao tiếp ứng đối, để cho cô không nên gấp gáp, nếu quả thực không được thì cùng Mạc gia giải hòa, hoặc là để cho ba ba của cô ra mặt.
Cô xem tin tức từ trên xuống, phía sau tuyệt đối có người thêm dầu vào lửa.
Hơn nữa không có bằng chứng rõ ràng nhất, hình ảnh đưa ra đều là ảnh chụp mơ hồ những lúc mà Mặc Thời Khiêm đưa đón cô, còn có một hình hắn nửa ôm cô lên xe —— đây là chuyện của nửa năm trước rồi, cô uống say Mặc Thời Khiêm mới dìu cô.
Cô do dự trong chốc lát, vẫn là gọi điện thoại cho Mạc Tây Cố.
Nhưng anh ta không trả lời, Trì Hoan không gọi cuộc thứ hai tới nữa.
Cô chưa kịp để điện thoại di động xuống giường, màn hình lại lần nữa sáng lên.
Mạc phu nhân.
Hôn lễ sau khi bị hủy, Mạc phu nhân gọi điện thoại cho cô, trong điện thoại Mạc phu nhân nói Mạc Tây Cố có lỗi với cô, thở dài, tiếc nuối, hơn nữa mịt mờ biểu đạt cô vẫn là người con dâu duy nhất bà nhìn trúng.
Trì Hoan cầm điện thoại di động, chân trần đi xuống giường, kéo rèm cửa sổ, nhìn bên ngoài trời âm u, thái độ lạnh nhạt mà lễ phép: “Dì Chu”
Mạc phu nhân ở bên kia cười nhạt: “Hoan Hoan, buổi tối tới nhà ăn một bữa cơm đi.”
“Ăn cơm?”
Dưới tình huống này còn gọi cô qua ăn cơm?
Cô nhớ tới Mặc Thời Khiêm lúc trước có nói, Mạc phu nhân hy vọng cô cùng Mạc Tây Cố hợp lại. Có thể cô vừa bị dính scandal, coi như cô đồng ý thì Mạc Tây Cố cũng sẽ không đồng ý cùng với cô hợp lại.
“Gần đây xảy ra liên tiếp không ít chuyện, đối với con cùng Tây Cố cũng không tốt. Con qua đây, chúng ta ngồi chung một chỗ nói chuyện một chút, cũng không thể để cho truyền thông mắng chửi con, chính là mắng Tây Cố, đúng không?”
Trì Hoan mím môi, tròng mắt suy tư.
“Năm giờ rưỡi, dì làm xong bữa tối ở nhà chờ con, cứ như vậy nhé!!.”
Dứt lời, không đợi cô trả lời, điện thoại liền cúp.
Trì Hoan đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, trở lại phòng ngủ liền gọi điện thoại cho An Kha, để cho cô ấy tới đón đưa.
Năm giờ mười phút, xe Ferrari màu trắng lái đến biệt thự Mạc gia.
Trì Hoan mặc một chiếc áo khoác ngoài màu xanh đậm, cầm trong tay túi xách màu đen, mái tóc đen dài bị cô bện thành một cái đuôi sam vén sang bên trái, vừa mang vẻ trầm tĩnh, lại mang thêm vài phần nữ tính tùy ý.
Thời điểm cô đi vào, Mạc phu nhân cùng Mạc Tây Cố đều ngồi ở ghế salon trong phòng khách.
Trì Hoan đi tới, lễ phép mà khách sáo gật đầu: “Mạc phu nhân.”
“Ngồi đi.”
Mạc phu nhân vẻ mặt có ý cười ân cần, nhưng nhìn kỹ mà nói, sẽ phát hiện trong ánh mắt của bà ta cũng không có ý cười thật gì, chớ nói chi là hành động ân cần chu đáo của trưởng bối đối với tiểu bối.
Đôi mắt Mạc Tây Cố nhìn cô chằm chằm, cau mày, ánh mắt lạnh lùng, nhưng là không chỉ có lạnh lẽo, ánh mắt anh ta còn có chút cảm xúc rất phức tạp, chứa đựng tâm tình chính anh ta cũng không biết.
Trì Hoan đem túi để ở bên người, nhìn bọn họ một cái, tầm mắt cuối cùng trực tiếp dừng trên người Mạc phu nhân, đôi môi ửng đỏ con lên độ cong nhỏ: “Dì Chu,! Không biết ngài cố ý tìm con tới, là vì chuyện gì.”
Mạc phu nhân quần áo ung dung, trang điểm cẩn thận tỉ mỉ, khí chất thành thục mạnh mẽ. Bà ta khẽ mỉm cười, vô tình hữu ý mà hỏi: “Nam nhân bị chó săn chụp cùng con đâu? Hắn không cùng tới với con sao?”
Trì Hoan ngồi ở trên ghế sa lon, tay cô khoắc lên tay vịn, thân thể hơi hơi nghiêng về phía sau, nhìn như lười biếng tùy ý, nhưng vô tình lại tạo thành tư thế phòng bị.
Cô nâng mặt lên, ánh mắt không có nhiệt độ chuyển hướng nhìn Mạc Tây Cố, chân mày hơi nhíu:”Mạc thiếu, có thể hay không xin anh nói cho tôi biết, hôm nay truyền thông cùng trên mạng đột nhiên đưa tin tôi bao nuôi nam nhân, là anh thay Tô tiểu thư giáo huấn tôi sao?”
Mạc Tây Cố cau mày, mi tâm không có giãn râ, đáy mắt cuồn cuộn sóng ngầm.
Nhưng cuối cùng, anh ta chỉ nhàn nhạt nói: “Trì Hoan, lúc trước tôi đã nói, ra mặt thay Nhã Băng lấy lại trong sạch, đây là kết quả tốt nhất đối với cô.”
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->