Võng Du Chi Bị Bao Dưỡng Đích Nhân Yêu

Chương 46

Đây là Thiên điện cuối cùng của Động Tiêu Hồn, nơi ở của nam sủng A Phiêu thích dưỡng quỷ hồn, cũng là nam sủng khó thu phục nhất, nuôi nhốt rất nhiều tiểu đệ, mỗi lần có người đến đánh hắn, hắn đều núp ở phía sau không ra, chỉ huy từng nhóm từng nhóm quỷ hồn cấp 100 vây đánh người chơi, khiến người ta phát điên hơn cả đám sên.

Nam nhân đứng cạnh A Phiêu là đồng môn sư huynh của hắn, tên gọi Từ Tử Khiêm.

Tình cảm giữa hai người rất sâu đậm, lại bị Nữ Vương dùng thủ đoạn ngăn trở, thừa dịp Từ Tử Khiêm đi vắng cướp đoạt A Phiêu. Từ Tử Khiêm sau khi trở về gặp A Phiêu nhưng không thấy liền xuống núi đi tìm, mãi tới bây giờ mới tìm được, vừa lúc bọn Lantis đến. Vì vậy, nảy sinh nhiệm vụ ẩn.

[Đoàn] Vô Danh: Cho nên nhiệm vụ ẩn lần này thực tế không phải do Tiểu Tây gây ra, mà là vừa đúng lúc Từ Tử Khiêm tìm được A Phiêu?

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: Cậu cảm thấy, nếu Tiểu Tây không đến, Từ Tử Khiêm này có khả năng ‘vừa đúng lúc’ tìm được A Phiêu không?

[Đoàn] Vô Danh: Cái này… quả nhiên còn cần nghiên cứu thêm

[Đoàn]Giết Chóc: Lantis nhanh nhận nhiệm vụ, vào thôi

[Đoàn] Lantis: A Phiêu: Ta cần một người hữu duyên!

[Đoàn]Giết Chóc: Đưa đội trưởng tôi thử xem

… Giết Chóc tiến lên thử, không thành công, chưa từ bỏ ý định đâm A Phiêu mấy cái, vẫn không có kết quả như cũ, buồn bực đưa đội trưởng cho Trà Sữa.

… Trà Sữa thử, cũng không thành công, đưa qua Ete.

… 7 người thử hết, đều không thành công, đành phải chuyển đội trưởng cho Tiểu Tây, cho nên nói, mấy người này thật ra là lòng không muốn chấp nhận sự thật tên bỉ ổi không nhân phẩm nào đó vận khí tốt hơn mình.

… Tên bỉ ổi bị ghét bỏ tiến lên thử, trên đầu A Phiêu lập tức như gắn đèn cảm ứng bay ra một câu: “Ta ở nơi này đợi đã mười năm, cuối cùng đã để ta đợi được sư huynh và người hữu duyên.”

Mọi người: …

Thứ vận khí này, thật không phải muốn là có. Người nào đó đã được định sẵn có bàn tay vàng, cho dù có là một tên bỉ ổi chính cống.

[Đoàn] Vô Danh: Vì sao tôi không phải người hữu duyên TOT

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: Tớ biết vì sao Tiểu Tây có thể nhận nhiệm vụ rồi!

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: … không ai có phản ứng gì là sao? Tại sao lại không thèm nhìn tớ! Cho chút chờ mong cho chút kích động xem! Thật sự là định lơ luôn à!?

[Đoàn] Vô Danh: Tại sao vậy? —— chị Trà Sữa *nhìn bằng ánh mắt long lanh lấp lánh* ~

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: Ngoan, bởi vì…

[Đoàn] Lantis: Đều cùng mảnh mai yếu đuối dễ đẩy ngã

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: Chính xác!

[Đoàn] Tiểu Tây: Anh yêu~ cuối cùng anh đã thừa nhận thân thể mảnh mai của người ta rất có lực hấp dẫn với anh rồi! Thật kích động~~~~

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: Thật sự là điển hình của việc khen chút liền nở mày

[Đoàn]Vành Mắt Đen: Tiểu Tây vẫn đáng yêu như thế

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: Vành mắt đen của cậu đã lấn tới che luôn con mắt à…

[Đoàn]Giết Chóc: Tiểu Tây thật sự rất đáng yêu

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: Giết Chóc, cứ mê muội như thế là không đúng, không thể tán vợ bạn biết không?

[Đoàn]Giết Chóc: Ai là bạn với tên đó!?

[Đoàn] Vô Danh: Tớ nhớ có một câu: vợ bạn là vợ mình

[Đoàn]Giết Chóc: Lantis, anh em tốt của tôi!

[Đoàn]Trà Sữa Cacao: …

[Đoàn]Khủng Long: Tí nữa đánh boss, có phải nên lên YY?

[Đoàn]Giết Chóc: Ừ, lên YY bang đi, 23765xxx

Vì vậy, để tiện chỉ huy, mọi người leo lên YY, vào kênh bang.

Khổng Tây không cài YY, đành phải mở web down về, còn tranh thủ xuống lầu tìm đồ ăn, sau đó mới thong thả cài đặt, đăng nhập.

Kênh bang hội trang trí rất lòe loẹt, Khổng Tây vừa vào lập tức câm lặng nhìn một đống tên phòng “Tán gái chuyện dụng”, “Chà đạp boss chuyên dụng”, kết hợp đủ loại ký hiệu cùng biểu tình, nếu phải dùng một từ để miêu tả thì chính là —— thô tục!

Bị khẩu vị thấp kém trong kênh tàn phá, Khổng Tây được người lôi vào một cái phòng nhỏ với một cái tên càng khiến người orz—— “Chàng chiến sĩ mặc đồ bó nhảy ba-lê – Giết Chóc chuyên dụng”.

“Tiểu Tây?” Một giọng nam tính mạnh mẽ truyền ra từ loa, Khổng Tây bị tiếng “Tiểu Tây” này dọa ngây người, ý nghĩ đầu tiên trong đầu là bộ dạng Giết Chóc với vẻ mặt thô kệch cùngvai u thịt bắp.

“…” Quả thật là một tưởng tượng kinh khủng, Khổng Tây vô lực hôn mê trên bàn.

“Giết Chóc, Tiểu Tây bị cậu dọa ngất.” Một giọng nữ vang lên, khá quyến rũ, đậm chất con gái.

“…” Khổng Tây lại chóng mặt ngất thêm lần nữa. Lần trước lúc wc với Trà Sữa chưa nghe được giọng cô đã bị đứt kết nối, lần này thình lình nghe được, trong đầu cậu tích tắc nghĩ đến một mỹ nữ gợi cảm nóng bỏng không chút hình tượng chống nạnh phun lửa với cậu, kêu la “Lantis mau lôi tên Tiểu Tây này đi” vân vân vân.

Đủ loại orz.

Song, cho dù cậu có sốc, cũng không thể sánh bằng bộ dáng phát điên của bọn Giết Chóckhi nghe giọng cậu ——

“Chào mọi người, tớ là Tiểu Tây…”

Không bị người đối diện nhìn chăm chăm, Khổng Tây nói câu này khá trôi chảy, có điều tiếng hơi nhỏ, tốc độ hơi chậm, ngữ điệu hơi mềm, cảm giác tổng thể chính là —— một nam sinh giọng mềm mại như bông.

“Tiểu Tây, bạn là nam!!!” Giết Chóc nhất thời khiếp sợ hét to, theo sau đó là tiếng loảng xoảng.

Khổng Tây hết sức vô tội nói: “Tôi đã nói rất nhiều lần mà.”

Trà Sữa: “Ài~ mỗi lần nghe giọng Tiểu Tây, hay thấy mặt cậu ta, đều không thể liên tưởng tới tên quỷ động kinh trên mạng kia, quá lừa tình.”

Giết Chóc kiên quyết: “Cho dù cậu là nam tôi cũng thích!!!”

Khổng Tây: “Cậu không cần tự uất ức mình… thật đấy…”

Lantis: “Cậu ta là của tôi…”

Trà Sữa: “Lantis tuyên bố quyền sở hữu. Good job!”

Vô Danh: “Thần tượng! Cao thủ! Giọng của anh quả nhiên phù hợp với hình tượng trong lòng em!”

Khổng Tây tò mò: “Hình tượng gì?”

Vô Danh: “Chính là lạnh lùng khốc liệt! Mặt không biểu tình! Sát khí! Chiếm hữu! Tổng công!”

Khổng Tây cười híp mắt chống má nhìn màn hình, đối tượng được người khác sùng bái ca ngợi, tâm tình rất tốt.

Mấy người còn lại lần lượt tự giới thiệu với Khổng Tây. Giọng hai động vật quốc gia đều rất non trẻ, là học sinh, còn đang học trung học, trưa cúp tiết ra ngoài chơi game. Ete mang lại cảm giác giống Đông Dã, nhưng thoải mái hơn, tế bào tình cảm cũng nhiều hơn, nhất là khi nhắc tới Formandehit.

Đám người ầm ĩ một hồi mới quay về game, A Phiêu cùng Từ Tử Khiêm vẫn tay trong tay đứng một bên, dịch chuyển thông đến Chủ điện đã mở ra. Nói thật, tuy câu chuyện của bọn họ đã cũ rích, nhưng Khổng Tây vẫn có chút hâm mộ A Phiêu, có thể không rời xa người mình yêu là một chuyện hạnh phúc cỡ nào, đây cũng là điều cậu luôn hướng tới.

Cậu không nén được lại nghĩ đến Đông Dã.

Nếu Đông Dã có thể thích cậu như Từ Tử Khiêm thích A Phiêu, vậy thật tốt.

Nhưng loại chuyện này, cho dù cậu có thông minh đi nữa, cũng không có khả năng hiểu hết. Việc cậu có thể làm cũng chỉ là mang theo tâm tình chờ đợi đó, tiếp tục vui vẻ sống cùng anh.

Khổng Tây hoảng hốt, nháy mắt nghĩ đến rất nhiều chuyện. Đột nhiên tỉnh táo, nhất thời bị rét lạnh bởi bộ dáng thiếu nữ xuân đau thu buồn ôm ấp tình cảm của chính mình, lập tức nghiêm chỉnh ngồi thẳng lưng, mở to mắt trừng máy tính.

Nhiệm vụ bọn họ nhận được vẫn là giết chết Nữ Vương, có điều cấp bậc Nữ Vương từ 110 ban đầu thăng lên 125, đồng thời phải tìm được cách cỡi bỏ phong ấn cho A Phiêu trước khi Nữ Vương chết, nếu không A Phiêu sẽ vĩnh viễn bị giam tại cung điện này.

Đây vốn là nhiệm vụ bất khả thi, song, đôi uyên ương khổ mệnh nói sẽ ở cạnh hỗ trợ bọn họ.

Khổng Tây bị phân đi làm nhiệm vụ giúp A Phiêu giải trừ phong ấn. Trước khi đánh nhau, cậu chia ít thuốc đã được chọn lọc giao dịch cho mọi người, sau đó không chú ý bên kia nữa, bắt đầu dạo quanh Chủ điện.

Chủ điện xa hoa hơn Thiên điện nhiều, chính giữa đặt một bình phong, ngăn gian phòng thành hai phần. Nửa trước sắp xếp như đại điện, để ngai vai của Nữ Vương, rất trống trải, chỉ có mấy cây cột bóng loáng, trên vách tường cũng không có hoa văn gì. Nửa sau là tẩm cung, bố trí rất xa hoa, một cái giường theo phong cách cổ xưa cỡ king-size, bàn trang điểm vân vân đầy đủ mọi thứ.

Khổng Tây trước đây có đặc biệt nghiên cứu cấu tạo cùng thiết kế phòng ốc cổ đại, vừa nhìn khuê phòng của vị Nữ Vương này lập tức bị sốc nửa ngày nói không nên lời. Người thiết kế game không biết nghĩ thế nào, làm ra một căn phòng đông tây kết hợp, khiến nó lộn xộn không ra ngô không ra khoai.

Loại phòng thế này, trên giường chắc chắn có cơ quan, cho dù kết hợp đông tây đi nữa cũng không ngoại lệ.

Quả nhiên!

… Khổng Tây tìm được một cái hộp trên giường.

Lược bỏ cả cơ quan, cứ thế trực tiếp đặt trên giường chờ người tới lấy.

Hộp màu hồng phấn, Khổng Tây mỉa mai “Vị Nữ Vương này không biết đã mấy ngàn tuổi còn thích cưa sừng làm nghé”, từ trong hộp lấy ra một chìa khóa đen thui từ đầu đến chân.

Chìa khóa khiến Khổng Tây không hiểu sao thấy rất quen thuộc, cảm giác đã từng vơ được một hộp bằng gỗ gần giống thế này, nhưng cậu nghĩ nửa ngày vẫn không nhớ ra, đành bỏ qua, ném vào trong túi.

Cậu lại chuyển mấy vòng trong phòng, nghĩ nếu không có cơ quan thì thật không bình thường.

Vòng vòng một hồi vòng về trước bình phong, Khổng Tây càng nhìn thứ này càng không vừa mắt, thấy bên trong có cái gì đó lấp lánh, liền thử nhấn nhấn lên trên.

Giữa bình phong đột nhiên xuất hiện một khe hở, tách hai miếng gỗ ra, bên trong xuất hiện một tấm gương lớn, vị trí đối diện giường.

Khóe miệng Khổng Tây giật giật, gương đối diện đầu giường, tối kỵ trong phong thủy.

Cậu lại đến bên giường nhấn nhấn. Tấm gương trên bình phong xoay 180 độ, tấm gỗ trên giường bắt đầu di động theo, lộ ra một trận pháp dưới đáy giường.

Khổng Tây điều khiển nhân vật tới gần hơn để nhìn, nhưng xem không hiểu. Lại cẩn thận quan sát xung quanh trận pháp, sau khi xác định không có cơ quan gì khác, mới xoay người lui ra.

Cậu vừa di chuyển, tấm gương vốn bị cậu chắn đúng lúc chiếu tới trận pháp, có điều không trúng trung tâm. Khổng Tây cảm thấy kỳ quái, chạy tới dời vị trị bình phong một chút, để tiêu điểm gương nằm ngay tâm trận pháp.

Hai vật vừa gặp nhau, trung tâm trận pháp từ từ hình thành rất nhiều điểm sáng, ngày càng nhiều, ngày càng mãnh liệt. Sau đó, các điểm sáng đột ngột tập hợp nên một cột sáng bắn đến Chủ điện, rồi phân thành nhiều đường sáng khác nhau bắn về phía Thiên điện, trong đó có một chùm thẳng tới cơ thể A Phiêu.

Lúc Khổng Tây từ sau bình phòng đi ra, vừa vặn nhìn thấy hào quang đang bao phủ người A Phiêu.

Không bao lâu, thông báo từ hệ thống đinh một tiếng xuất hiện: “Chúc mừng người chơi ‘Tiểu Tây’ cởi bỏ phong ấn NPC A Phiêu thành công, đạt được 5 điểm mị lực cùng cảm kích từ NPC Từ Tử Khiêm.”

Hoàn thành nhiệm vụ, Khổng Tây sung sướng chạy đến, đứng sát bên người A Phiêu.

Ánh mắt A Phiêu nhìn Khổng Tây hiện giờ đã sáng lấp lánh, Khổng Tâykiêu ngạo ngẩng đầu.

Rất thản nhiên tiếp nhận ánh mắt sùng bái của A Phiêu, Khổng Tây mở YY đã bị cậu đóng, bên trong lập tức truyền đến tiếng mọi người hỏi quá trình. Cậu cười híp mắt miêu tả cho bọn họ một phen.

Lantis: “Khá lắm.”

Giết Chóc: “Tiểu Tây, lợi hại!”

Trà Sữa: “Tuy thường ba hoa khiến mọi người phát điên, nhưng đầu óc rất thông minh~”

Ete: “Rất lợi hại.”

Vành Mắt Đen: “Ưm, Tiểu Tây quả là người nhà của cao thủ.”

Khủng Long: “Thần kỳ.”

Vô Danh: “Tiểu Tây hóa ra còn có thể xem phong thủy~”

—— Trên đây, là toàn bộ phản ứng của mọi người.

Khổng Tây đối với tâm tình cùng lời khen không nóng không lạnh cũng không mấy kích động của mọi người rất là buồn bực.

Không thèm ca ngợi cậu, giận!

Khổng Tây giận, quyết định bãi công, mang theo Phượng Hoàng ngồi xổm cạnh A Phiêu đang dùng ánh mắt lấp lánh như trước nhìn cậu, không hề có ý định đi lên hỗ trợ.

Lượng máu của Nữ Vương đã không còn nhiều, nhưng máu mấy người khác cũng mất không ít, một mình Trà Sữa hiển nhiên tăng không kịp, thế nhưng không ai gọi Khổng Tây đến hỗ trợ, điều này khiến cậu có chút buồn, có cảm giác như mình có cũng được mà không có cũng không sao.

Thực ra hoàn toàn do cậu suy nghĩ nhiều, bọn họ sợ cậu vừa động não mệt mỏi, muốn để cậu nghỉ ngơi một chút, kết quả ý tốt dẫn tới hiệu quả trái ngược.

Sở trưởng của Nữ Vương là dùng pháp thuật nguyền rủa người đứng gần mình, Giết Chóc cùng Vô Danh có Trà Sữa đặc biệt chăm sóc, cơ bản không có nguy hiểm, nhưng Lantis thì khác, hoàn toàn chỉ có thể dựa vào bản thân né tránh công kích, ống máu cứ rớt xuống mà không tăng lên.

Khổng Tây hoảng hốt, cũng quên chuyện rầu rĩ vừa rồi, trị liệu mấy lần cho Lantis, kéo máu trở về.

Lantis tranh thủ phát cho cậu một mặt cười, Khổng Tây vô cùng cảm động, hoàn toàn quên trước đó đã trách anh không thèm để ý mình, tung tăng thêm máu cho đối tượng.

Cũng không biết tên Khổng Tây này có phải trời sinh hấp dẫn ánh mắt NPC không, cậu vừa thêm máu cho Lantis, Nữ Vương lập tức tấn công cậu, tích tắc một bóng sáng xông thẳng về phía cậu.

Khổng Tây ngẩn người, nhìn Nữ Vương lao đến như muốn kéo cậu chết cùng, ngây ngốc đứng tại chỗ.

Trên YY Lantis nôn nóng quát: “Tiểu Tây chạy mau!”

Nhưng đầu óc Khổng Tây không kịp phản ứng, còn đang trong trạng thái xuất hồn nghĩ: hình như đã xem qua một bộ phim hoạt hình tên “Gà con chạy mau”.

Lúc này, A Phiêu vốn đang đứng cạnh phóng điện với Khổng Tây đột nhiên cử động, giơ cao pháp trượng không biết móc ra từ đâu, miệng mấp máy niệm chú.

Đủ loại quỷ hồn lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy quấn quanh Nữ Vương, từ từ bao trùm bà, từng tầng từng tầng xếp lên nhau.

Cuối cùng… Nữ Vương tự bạo, phát ra một tiếng kêu bị bóp nghẹn, cơ thể tiêu tan giữa đám quỷ hồn, biến mất không còn một mảnh.

Người liên quan sợ hãi nhìn về phía Khổng Tây, có cảm giác như vừa thoát khỏi tận thế. Nhưng cũng may không có nguy hiểm gì, tất cả mọi người đều bình an vô sự.
Bình Luận (0)
Comment