Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 114

Vì sự kiện Nghê thị mà có một số quan viên lớn xuống ngựa, vô số công ty phá sản, đương nhiên còn có thêm nhiều thành viên của tổ chức khủng bố quốc tế đang ẩn náu.

Sự kiện liên lụy rộng, Doãn Thịnh Sâm ở trước khi sự kiện nảy sinh đã ẩn ẩn cảm giác được nhưng không nghĩ tới có nhiều chính khách đã cố ý dấy lên tranh đoạt lật đổ đảng phái.

Doãn Duệ cũng bị kéo vào vòng xoáy này, nguyên nhân là do ảnh chụp ôm hôn mà Nghê Ngữ Hoa đã dùng kế bẫy Doãn Thịnh Sâm.

Mà bề ngoài thì lấy nguyên nhân Doãn gia cùng Nghê thị quan hệ chưa rõ ràng để cho Doãn Duệ tạm thời nghỉ việc ở nhà, chờ điều tra.

Tuy rằng trên mặt Doãn Duệ giống như không sao cả, nhưng dùng bàn chải bồn cầu cọ chân ông ông cũng không sợ, còn bắt đầu chơi trò thâm trầm.

Mỗi ngày ôm một notebook đến quán bán bánh bao thịt ở đầu tiểu khu, gọi một cái bánh bao đến con cún cũng không thèm ăn và một ly sữa đậu nành, vừa chơi máy tính vừa uống sữa đậu nành “Sữa đậu nành này thật sự quá ngon, đến ngay cả hương vị của đậu nành cũng chẳng có.” Sau đó buông cái chén, vẻ mặt ưu quốc ưu dân.

Sau đấy lại ngồi nhìn đăm đăm vào dòng nước của cái cống thoát nước trong tiểu khu, cứ ngồi như thế mãi từ sáng tới trưa, từ trưa tới tối, cái bộ dáng kia thật đúng là cả con cún cũng không thèm để ý tới ông.

Để cho cha vui vẻ, Doãn Thịnh Sâm tìm bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu về nhà để đánh tú lơ khơ, thêm náo nhiệt náo nhiệt.

Nhưng bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu chưa tới đây thì người của tổ điều tra cùng một bác gái nhìn như là người của phường đã tới đây trước.

Lô Vượng Đạt mới vừa mở cửa thì bác gái đã giới thiệu “Chào con, bác là quản lý viên của tiểu khu này, vài vị này là người của tổ điều tra do Trung ương Đảng phái tới.”

Ngữ khí của bác gái này làm cho Lô Vượng Đạt nhớ tới Phan Đông Tử trong [ Ngôi sao đỏ lấp lánh ] “Thiểm Bắc, nơi đó có Duyên An, Duyên An, đó là nơi ở của Mao chủ tịch.”

Người cao cao trong tổ điều tra giơ ra giấy tờ chứng minh thân phận của mình, sau đó hỏi:“Xin hỏi có phải Doãn bí thư đang sống ở đây phải không?”

“Vâng, đúng vậy.” Lô Vượng Đạt vội gật đầu.

“Vậy phiền toái cậu nhắn với ngài ấy, mời ngài ấy đi cùng chúng tôi một chuyến.”

“Các bác có thể chờ một lúc chứ? Bác ấy hiện đang tắm.”

“Có thể.” Người trong tổ điều tra cũng không khó xử Lô Vượng Đạt.

Bác gái trên phường lúc này mới lấy ra giấy bút “Vậy chúng ta đây nói về thông tin cơ bản trước đi.”

Lô Vượng Đạt thấy biểu tình đối phương đều thực nghiêm túc nên có điểm khẩn trương “Có…… Có thể.”

“Địa chỉ.”

Có thể tìm đến tận đây mà còn muốn hỏi địa chỉ? Lô Vượng Đạt nâng ngón tay chỉ vào biển số nhà.

“Ừm.” Bác gái vùi đầu viết một hồi lại hỏi “Giới tính của ngài Doãn?”

Lô Vượng Đạt 囧, đã gọi ông ấy là ngài mà còn có thể là nữ sao?

“Trước mắt không phát hiện có đặc điểm nữ tính.” Lô Vượng Đạt trả lời.

Người ngoài cửa:“……”

“Dân tộc.” Bác gái tiếp tục.

“Dân tộc Hán.”

“Bằng cấp.”

Doãn Duệ có bằng cấp gì, Lô Vượng Đạt thật đúng là không biết “Dù sao cũng đã tốt nghiệp tiểu học rồi.”

“……”

Bác gái quay đầu lại nhìn người trong tổ điều tra, người cao cao lại lắc đầu ra hiệu gì đó, vì vậy bác gái lại hỏi “Ông ấy có con trai?

“Đúng vậy.”

“Giới tính.”

“Hả?” Lô Vượng Đạt có chút mộng “Giới tính ai cơ?”

Bác gái khinh thường liếc Lô Vượng Đạt một cái “Con của ngài Doãn”

“……” Lô Vượng Đạt 囧, dứt khoát quay đầu lại hô “Huyết Đồng, có người hỏi giới tính anh nè.”

Doãn Thịnh Sâm biểu tình ù ù cạc cạc hỏi “Làm sao vậy?”

Lô Vượng Đạt không trả lời hắn, sau đó nói với bác gái:“Anh ấy đây này, anh ấy rốt cuộc là nam hay là nữ, bác xem rồi điền đi.”

“……”

Bác gái vừa thấy Doãn Thịnh Sâm là anh đẹp trai, sắc mặt bỗng nhiên tốt hơn nhiều.“Dân tộc gì?”

Lô Vượng Đạt thấy Doãn Thịnh Sâm một đầu đầy nước, liền trả lời thay:“Chưa nghe nói chuyện người dân tộc này lại đẻ ra người của dân tộc khác.”

Bác gái lại khinh thường liếc Lô Vượng Đạt một cái, thân thiết nói với Doãn Thịnh Sâm:“Ngài Doãn Duệ hẳn là cha ruột của cậu đi.”

“Năm đó mẹ tôi thực xác định, cho nên tôi cũng xác định.” Doãn Thịnh Sâm nói.

Sau khi hỏi xong một đống chuyện tạp nham, Doãn Duệ còn chưa tắm rửa xong.

Tổng không thể bắt người ta đứng mãi ngoài cửa, trước hết mời bọn họ tiến vào phòng khách rồi Lô Vượng Đạt mới đi qua phòng tắm gõ cửa.

TV trong phòng khách truyền ra tiếng của [ Chương trình của Chu Lập Ba ], Chu Lập Ba đang trêu chọc chuyện tổng điều tra dân cư, nói một vị điều tra viên đi gõ cửa nhà một tham quan, tham quan biết đời mình tàn rồi nên để vợ mình đi mở cửa, hắn ở trong phòng chuẩn bị chuẩn bị. Vợ hắn vừa mở cửa thì điều tra viên liền hỏi nhà cô có mấy người? Cùng lúc đó bùm một tiếng súng vang lên, vợ tham quan bi thiết nói, vừa rồi có hai người, giờ chỉ còn một.

Mọi người trong tổ điều tra cảnh giác nhìn Lô Vượng Đạt, chỉ thấy Lô Vượng Đạt tiến vào phòng tắm rồi gọi “Bác trai, có người tìm bác né.” Liền truyền đến đến tiếng ‘phanh’ trầm đục.

Người tổ điều tra khẩn trương đứng lên.

Trong phòng tắm, Doãn Duệ thần thần bí bí kéo mành, dùng khẩu hình nói với Lô Vượng Đạt:“Nói bác không ở.”

Lô Vượng Đạt nháy mắt mấy cái, quay đầu lại nói với người của tổ điều tra:“Ông ấy vừa rồi còn ở, hiện tại không ở rồi.”

Người tổ điều tra nhất thời vẻ mặt bi thiết nói “Kỳ thật chúng tôi biết Doãn bí thư là trong sạch, chúng tôi tới đây chỉ là làm theo thông lệ thôi, không nghĩ tới ông ấy lại……” Chưa nói xong đã bước đi.

“Hả?” Doãn Thịnh Sâm mờ mịt nhìn bọn họ đến lại mờ mịt nhìn bọn họ đi.

Doãn Duệ mặc một cái áo choàng tắm, đi từ phòng tắm đi ra “Hiện tại trộm cướp thật sự là rất càn rỡ, chỉ đi xe bus về nhà thôi mà cũng mất ví tiền cùng di động, đuổi theo kẻ trộm còn bị người ta ném trứng gà, may mắn hôm nay không mang máy tính đi theo.”

Doãn Duệ hôm nay đột phát muốn chơi trò thâm trầm ở trên xe bus. Nhưng ông chọn sai thời gian, đúng vào giờ đi làm lại leo lên xe buýt, bị ép bẹp dí như cái bánh rán.

Lô ba ba từ phòng bếp đi ra, mắt nhìn Doãn Duệ rồi hỏi “Cho nên mới nói hiện tại quan nào biết đâu rằng quần chúng khó khăn? Có ai giống anh không chút chuẩn bị đã leo lên xe công cộng thế đâu?”

“Ngồi giao thông công cộng còn muốn chuẩn bị cái gì chứ hả? Không phải chỉ cần chuẩn bị tiền lẻ là được rồi sao?” Doãn Duệ khiêm tốn.

Lô ba ba vừa cởi tạp dề đưa cho con trai vừa vừa nói:“Lên xe muốn mang theo bao công văn thì ở ngay trên bao đó viết năm chữ khơi thông cống thoát nước.”

Doãn Duệ:“……”

“Mang ví tiền, thì trên túi phải viết ‘túi đựng danh thiếp’. Mang di động, ngay ở mặt trái điện thoạt dán chữ ‘Máy tính’.”

“……” Doãn Duệ 囧 囧 “Vậy nếu mang lão bà thì sao?”

Lô ba ba trừng ông “Vậy ở trên ót khắc chữ less/gay.”

“……”

Doãn Duệ thay xong quần áo, vừa bước ra khỏi phòng chợt nghe thấy Lô ba ba nói với Lô Vượng Đạt:“Chuyện ở đây cũng ổn rồi, ba cũng nên trở về ở cùng mụ mụ con thôi.”

“Tôi cũng đi.” Doãn Duệ xung phong nhận việc.

“Anh đi làm gì chứ?” Lô ba ba nhìn ông.

Doãn Duệ nhanh chóng tìm được lý do “Từ lúc còn trẻ phải về lại thành phố vẫn chưa có dịp về thăm lại, thừa dịp hiện tại có rảnh, trở về thăm hỏi các hương thân.”

Làm cho Lô ba ba không nghĩ tới chính là, đội ngũ hồi hương lại lớn mạnh tới vậy.
Bình Luận (0)
Comment