Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 76

Công chúa người lùn nâng khuôn mặt sưng đỏ đôi mắt hàm tình nhìn Lô Vượng Đạt “Là ngươi hôn tỉnh ta sao?”

“Không” Lô Vượng Đạt thực thành thật trả lời “Tát tỉnh.”

Công chúa nhất thời thẹn thùng rũ đôi mắt đang không ngừng vui sướng.

“Xong rồi, đầu to này coi trọng Tiểu Đạt nhà các ngươi rồi.” Liệp Vương có điểm vui sướng khi người gặp họa mà nói với Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Huyết Đồng – Tình Hỏa liếc nhìn hắn một cái “Cho nên ngươi tính động thân mà ra hoành đao đoạt toán.”

“……”

Liệp Vương đem hết toàn lực áp chế khóe miệng cuồng run rẩy “Ta là hoa thủy tiên trổ bông, nghĩ muốn giả bộ cũng không giống, cho nên ngươi vẫn nên thỉnh vị cao minh khác động thân mà ra đi.”

Bàn tay Huyết Đồng – Tình Hỏa đột nhiên bùng lên một ngọn lửa “Ngươi có phải đang nhắc nhở ta, có hoa rồi thì nên bẻ thẳng tay, tránh để không hoa thì chỉ có thể bẻ tỏi. ”

Liệp Vương co cẳng chạy về phía sau vị kia nhà mình.

“Công chúa.” Người lùn cầm búa đột nhiên kêu lớn bi thương vạn phần “Ta khổ thủ trinh tiết mười tám năm cho ngươi, không nghĩ tới ngươi một khi tỉnh lại lại thay lòng đổi dạ phụ ta.” Bỗng nhiên bi thương mất đi, âm ngoan treo lên “Ngươi đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa. Người tới, lên…… Cũi heo.”

Mọi người:“……”

“Thame” Công chúa hét lớn một tiếng “Ngươi như vậy sẽ chỉ làm ta càng kiên định quyết tâm cùng hắn ở chung.” Nói xong dứt khoát đi hướng Lô Vượng Đạt, thâm tình hô “Mẹ.”

“Sặc?” Mọi người cùng kêu lên.

Lô Vượng Đạt vẻ mặt bị kinh hách quá độ, nhưng vẫn như cũ thực ôn nhu hỏi “Ngươi gọi ta là cái gì?”

“Mẹ.” Công chúa người lùn lại kêu hắn một tiếng “Cho dù có khó có khổ ta cũng sẽ chăm sóc cho người tới lúc chung thân.”

“Phì ” Tất cả những người phía sau Lô Vượng Đạt đều phì cười.

“Sao lại thế này?” Lô Vượng Đạt hỏi vua người lùn.

Vua người lùn sợ hãi “Thuốc này sẽ làm người ta có hiệu ứng chim non.”

“Cho nên ta đảo môi thôi thành mẹ?”

“……”

Lô Vượng Đạt cúi đầu nhìn mình, đối công chúa người lùn nói:“Ta có nơi nào khiến ngươi cảm thấy ta là mẫu, để ta còn sửa?”

Thame một phen hướng lại đây “Nguyên lai là thái sơn (cha vợ) đại nhân.”

Lô Vượng Đạt 囧 “……”

Xin Theo Ta Đàm Tiền đi tới vỗ vỗ bả vai Lô Vượng Đạt “Xem ra cũng là con rể ngươi có chút nhãn lực, ha ha……”

“Nữ nhi à!” Lô Vượng Đạt từ ái nói với công chúa “Từ xưa chung thân đại sự đều là phụ mẫu chi mệnh môi chước chi ngôn, ngươi sao có thể tư định chung thân.” Đem Xin Theo Ta Đàm Tiền đẩy ra “Đây mới là vị hôn phu mà ta chọn cho ngươi.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”

Thame vừa nghe nhất thời hổ khu ( bộ mặt hung dữ) chấn động, hung hăng trừng mắt Xin Theo Ta Đàm Tiền “Ta muốn cùng ngươi quyết đấu.”

Không đợi Xin Theo Ta Đàm Tiền xuất ra lá chắn, Thame liền ném rìu lại đây.

May mắn đầu Xin Theo Ta Đàm Tiền đủ bóng loáng, rìu tới rồi trượt qua.

Thame thấy đánh lén không thành, vẫy tay cho đám người lùn khác tiến lên hỗ trợ, trong lúc nhất thời đơn đấu biến quần ẩu.

Công chúa người lùn rơi vào thế khó xử không biết nên giúp ai.

May mà Xin Theo Ta Đàm Tiền da dày thịt béo, nhưng cấp bậc đám người lùn này cũng không kém hắn là bao, chính hắn thương tổn lại không quá cao, cứ như vậy chém tích cực mà được có tý huyết, vì thế Xin Theo Ta Đàm Tiền hướng bọn Đừng Đối Ta Đạn Cầm cầu cứu.

“Mau tới hỗ trợ.”

Đoàn người cùng kêu lên “Ta cũng không muốn làm con rể Tiểu Đạt.”

Tuy nói đánh nhau gian nan, nhưng Xin Theo Ta Đàm Tiền nuốt hồng dược ừng ực, rốt cục đánh thắng.

Công chúa người lùn thấy Thame đã chết, thương tâm muốn té xỉu.

Lô Vượng Đạt tận dụng thời cơ lôi kéo đại đội bỏ chạy, quay lại thấy Xin Theo Ta Đàm Tiền đang tức giận nên bất động, hô hắn đuổi kịp “Tử Đòi Tiền đi mau.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền thực tức giận “Ta hôm nay rốt cục thấy rõ ràng các ngươi là đám bằng hữu không nghĩa khí, thấy chết không cứu.”

“Ngươi sai lầm rồi” Muốn Chết Không Dám Nói một thân chính khí “Không nghĩ tới ngươi là người nông cạn như vậy, chúng ta đây là tín nhiệm ngươi, tin tưởng chỉ có ngươi mới có thể hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này, cho nên mới nhịn đau buông tay cho ngươi một mình đối mặt nguy hiểm.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền làm cái thủ thế “Khinh bỉ các ngươi, sẽ không lại theo các ngươi đi nữa đâu.”

Không hổ là thân huynh đệ của Xin Theo Ta Đàm Tiền, cuối cùng vẫn là Đừng Đối Ta Đạn Cầm có biện pháp “Cho nên ngươi muốn lưu lại cùng công chúa sống trong thế giới hai người?”

Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……” Ôm lấy thí thí liền vọt ra bên ngoài.

Cái nhiệm vụ hộ tống này cũng chỉ còn lại nhiệm vụ giúp vua người lùn đoạt lại vương vị.

Muốn Chết Không Dám Nói buồn bực thật lâu, rốt cục vẫn nhịn không được hỏi “Khi ta làm nhiệm vụ này, hình như cũng không xảy ra nhiều trò như bây giờ, đám người lùn kia cũng chẳng dây dưa gì mà chỉ cuồng ném búa về phía người chơi thôi. Sao lúc đến Tiểu Đạt làm thì thành ra như thế?”

Lúc này, hệ thống thực đúng lúc xuất hiện thuyết minh.

Hệ thống: Bởi vì người chơi may mắn cao nên thay đổi nội dung vở kịch.

“À” Muốn Chết Không Dám Nói giật mình “Nguyên lai là như vậy.”

Những người khác kinh ngạc nhìn hắn “Hả?”

“Ngươi sao thế hả?” Lô Vượng Đạt nhìn hắn.

Muốn Chết Không Dám Nói nhất thời sởn gai ốc “Sẽ không là…… Hệ thống chỉ thuyết minh cho mình ta chứ.”

Đoàn người:“……”

Lô Vượng Đạt thực nghiêm túc nói:“Hệ thống đối với ngươi…… Tình hữu độc chung hay sao?”

Muốn Chết Không Dám Nói:“……”

Chỉ có Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn cái đuôi Lô Vượng Đạt rồi nói “Ly Sa, đừng hồ nháo.”

Lúc này, kênh mật ngữ của Huyết Đồng – Tình Hỏa xuất hiện một cái icon.

Ly Sa – Cửu Vĩ:o[v]o

Lô Vượng Đạt quay đầu lại nhìn cái đuôi mình “Đã lâu không nghe thấy thanh âm Ly Sa, nàng rốt cuộc đang vội cái gì nhỉ?”

“Đang vội vàng nơi nơi quấy rối.” Huyết Đồng – Tình Hỏa sau đó quay đầu lại nói với bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu “Nàng không ác ý, nàng chỉ muốn cùng chúng ta chơi mà thôi.”

Tuy rằng Huyết Đồng – Tình Hỏa không nói rõ “Nàng” kia là ai, nhưng trong lòng đoàn người đã hiểu được bảy tám phần.

Vì thế nhiệm vụ tiếp tục, nhưng không đi được hai bước chợt nghe thấy Muốn Chết Không Dám Nói quỷ hô quỷ kêu “Ôi chao? Không thấy Tử Đòi Tiền.”

Đoàn người ấn đường cũ quay lại, ở bụi gai ngoài rừng dưới gốc cây xương rồng bà siêu lớn, Xin Theo Ta Đàm Tiền một tay cầm mũ giáp, ngồi xổm trên mặt đất vẽ vòng tròn.

Đoàn người vội vàng tiến lên an ủi xin lỗi đủ loại, nhưng Xin Theo Ta Đàm Tiền vẫn bất vi sở động.

Cuối cùng vẫn là Đừng Đối Ta Đạn Cầm, chỉ thấy hắn xuất ra một đồng xu ném vào trong mũ giáp Xin Theo Ta Đàm Tiền, sau đó xoay người đi ba bước lại ném vào đó một đồng xu, đi ba bước lại ném thêm một đồng xu, hắn một bên ném Xin Theo Ta Đàm Tiền một bên đếm, sau đó thành công làm cho Xin Theo Ta Đàm Tiền đi theo bọn họ.

Đinh Linh Linh cảm thấy chơi rất vui, vì thế “Ta cũng đến.” Lấy ra một ngân tệ ném ra, ngân tệ còn chưa rớt xuống đất thì Xin Theo Ta Đàm Tiền liền tiếp được.

Muốn Chết Không Dám Nói lấy ra một kim tệ, lần này Xin Theo Ta Đàm Tiền một cái anh dũng phi qua, cũng tiếp được.

“Chơi vui quá, ta cũng đến.” Lô Vượng Đạt lấy ra một tờ giấy, ném qua.

Xin Theo Ta Đàm Tiền theo bản năng vươn tay đón được, mở ra vừa thấy, nhanh chóng trở lại dưới câu xương rồng bà ngồi xổm.

“……”

“Ngươi ném cái gì thế?” Đoàn người tò mò hỏi.

“Giấy vay nợ mua hồng dược của hắn với ta.”

“……”

Muốn Chết Không Dám Nói ngạc nhiên “Thế ta ném ngân tệ uổng rồi à?” Kéo ống tay áo lên chạy trở về “Tử Đòi Tiền, trả tiền đây.”

Nhất thời dưới cây xương rồng siêu bự kia cát bay đá chạy, cát bụi cuồn cuộn, nhưng kỳ tích chính là chờ bụi tan đá lặng, hai người này lại hôn thành một khối khó phân thắng bại rồi.

Đợi cho mặt trời trong trò chơi đi về phía Tây Sơn, bọn họ rốt cục đi vào nơi trú ngụ của người lùn.

Thật xa bọn họ chợt nghe thấy tiếng nổ vang, lại gần lại thấy một mảnh phồn vinh bận rộn.

“Văn minh cùng khoa học kỹ thuật của người lùn các ngươi so với người khổng lồ thì phát triển hơn, nhưng sao ngươi lại bị vua người khổng lồ bắt được?” Lô Vượng Đạt hỏi vua người lùn.

Vua người lùn một đường tiêu chảy bò tới đây nên rất suy yếu “Đó…… Đó là…… Ta bị người…… Hãm hại. Cái kia…… Người hãm hại ta…… Chính là…… Vua người lùn hiện tại. Ngươi phải…… Giúp ta…… Đoạt lại vương vị…… Này…… Này hộ tống…… Nhiệm vụ…… Mới tính…… Hoàn thành.”

Lúc này, từ một tòa đại chung lâu ( tháp đồng hồ, gác chuông), một tiểu người lùn đi ra, phía sau còn đi theo một đội người lùn vệ binh cầm súng ống trong tay.

Vua người lùn kích động “Chính là…… Hắn…… Hắn……”

Lô Vượng Đạt vừa thấy súng liền mộng “Ngươi biết không?”

“Cái gì?”

“Dù võ công có tốt tới đâu thì cũng sợ thương đao, dù thương đao có chắc cỡ nào cũng sợ viên đạn.”

Mọi người 囧, cái gì cùng cái gì vầy nè.

“Ngươi…… Rốt cuộc muốn…… Muốn nói cái gì?” Vua người lùn có chút nóng nảy.

“Dù sao cũng có rất nhiều người làm đến đây liền thất bại.” Xin Theo Ta Đàm Tiền nói “Bởi vì vừa động cái tên vua người lùn soán vị kia, thì đám người lùn khác cũng sẽ quần nhi công chi ( lên hết 1 lượt). Tối mấu chốt chính là đám người lùn này không đứng chung một chỗ, cho nên căn bản là không AOE được, hơn nữa cấp bậc đám người lùn này lại không thấp, thương tổn chúng gây ra cũng cao, ngươi không đem bọn chúng từng đứa giết sạch, bọn chúng sẽ khiến huyết của người cạn sạch.”

Lô Vượng Đạt nhất thời chính sắc “Nếu không chúng ta về Băng Phong Vương đình chuẩn bị tầm ba năm bảy năm gì đó, sau đó biết người biết ta thêm bốn hay sáu năm gì đó nữa, sau đó lập kế hoạch tầm mười năm rồi trở lại đây.”

“Như vậy, cháu của ta cũng lớn mất rồi nha.” Đinh Linh Linh nhìn trời.

Lô Vượng Đạt ngẩng đầu, lời nói thấm thía “Vậy để đám cháu chắt tới đây đi. Ngươi phải hiểu được, chúng ta bất quá chỉ là tử nữ tiền truyện, tôn tử truyền thuyết*, việc còn phải dựa vào bọn nó a!” ( * Người xưa xây dựng câu chuyện để đời sau kể lại)

“……”

Vua người lùn khóc “…… Ngươi là muốn chờ tên mưu nghịch kia chết già, hay là muốn chờ ta chết già.”

Lô Vượng Đạt:“……”

“Ngươi tính cùng ai chế tạo hài tử thế?” Huyết Đồng – Tình Hỏa xót xót xa xa hỏi “Hay là ngươi đã muốn tiến hóa ra công năng đơn tính sinh con?”

Lô Vượng Đạt mạc danh kỳ diệu nhìn qua Liệp Vương, nói:“Liệp Vương dạy ta nói thế.”

Liệp Vương:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa mắt như dao bén bay về phía Liệp Vương.

Liệp Vương nhất thời cảm thấy so với nàng Đậu Nga mình còn oan hơn “Tiểu Đạt ngươi học xấu. Ta oan uổng a, tháng sáu tuyết bay** a.” ( ** Tháng sáu tuyết bay: Gần như tuyết rơi mùa hè, chuyện không thể xảy ra. Người xưa quan niệm nếu tháng sau có tuyết rơi nghĩa là có người hàm oan không được giải thấu tận trời xanh.)

“……”

Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường phu phu quan sát một hồi lâu sau mới nói “Bọn họ có rất nhiều người, hơn nữa lại đứng tứ phân ngũ tán, kỹ năng AOE đích xác không phát huy được tác dụng, cho dù là [ Tám bước tập thể dục theo đài ] của Tiểu Đạt cũng giống nhau.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa suy nghĩ rồi hỏi:“Tiểu Đạt,[ Cửu Vĩ nhiếp hồn ] có giá trị cừu hận không?”

Ly Sa – Cửu Vĩ: Không có.

Ly Sa – Cửu Vĩ thay thế Lô Vượng Đạt trả lời, bởi vì Lô Vượng Đạt ngay cả giá trị cừu hận là cái gì cũng không biết.

Trong trò chơi này, kỹ năng hoặc nhiều hoặc ít đều có chút giá trị cừu hận, giá trị cừu hận là điểm mấu chốt để dụ quái.

Trong tất cả chức nghiệp, kỹ năng có giá trị cừu hận cao nhất chính là kỹ năng của phòng ngự chiến sĩ, bởi vì bọn họ phải dụ quái. Nếu giá trị cừu hận không cao, quái sẽ đi công kích người thâu xuất chức nghiệp hoặc trị liệu chức nghiệp.

Lô Vượng Đạt vừa định hỏi giá trị cừu hận là gì, Huyết Đồng – Tình Hỏa liền nâng tay bảo hắn “Vậy thì đơn giản rồi.”

“Cái gì đơn giản?” Đoàn người không hiểu được.

“Tiểu Đạt khống chế kỹ năng không cừu hận, như vậy chỉ cần trực tiếp khống chế kẻ soán vị, khống chế hắn đi chém thân tín của hắn, sẽ không kinh động những người khác.” Huyết Đồng – Tình Hỏa dừng một chút lại nói “Chờ hắn chém hết thì giải quyết hắn, vậy là đơn giản.”

Đoàn người gật đầu.

Hết thảy như Huyết Đồng – Tình Hỏa đoán trước, kẻ soán vị bị khống chế bất luận chém như thế nào, người lùn khác cũng không dám đánh lại, bởi vì hắn là vương, đợi cho thân tín của hắn toàn bộ bị diệt sạch, liền đến phiên kẻ soán vị bị bọn Lô Vượng Đạt quần ẩu.

Theo thiết định, khi máu của kẻ soán vị chỉ còn lại có 10%, hắn sẽ ngồi xe chạy trốn, ai cũng đuổi không kịp.

Vua người lùn sau khi đoạt lại vương vị, giải phóng thần dân ủng hộ hắn bị kẻ soán vị bắt nhốt, phong quang ngồi ở trên ngai vàng bánh răng, đối Lô Vượng Đạt nói:“Kẻ mạo hiểm, dưới sự trợ giúp cùng dũng cảm của ngươi, ta mới có thể về tới nơi này. Công ngươi không hề nhỏ, hiện tại ta đem tọa giá mà ta yêu tha thiết ban tặng cho ngươi làm phần thưởng.”

Hệ thống thông báo: Nhiệm vụ hoàn thành, đạt được 2500000 kinh nghiệm……

Lô Vượng Đạt đếm đếm, trước đây hắn cần tăng 8 cấp, hắn cũng luyện cấp thăng cấp, hiện tại là năm mươi sáu cấp, cách sáu mươi cấp chỉ còn lại 4 cấp.

Lô Vượng Đạt ở trong không gian đai lưng tìm được cái lão gia xe ( một loại xe hạng sang đời cũ) mà vua người lùn tặng.

Tiếp theo Lô Vượng Đạt lại tiếp tục nhiệm vụ đuổi bắt kẻ soán vị, bắt đầu nhiệm vụ liên hoàn thứ hai.

Trong trò chơi này, xe ngựa đều là ngoạn ý mới mẻ, đừng nói ô tô, đoàn người từng người từng người trèo lên lão gia xe, người chồng người.

Lái xe Lô Vượng Đạt nhấn loa một cái “Xuất phát.”

Chỉ thấy ở ráng chiều đỏ lửa, ở trước đại môn Ải Nhân thành, lão gia xe lăn bánh.

Mặt đường thẳng tắp, lão gia xe chạy như bay.

Chính là thanh âm động cơ làm cho người ta có điểm lo lắng “Ken két ken két ken két……”

Đoàn người nhìn trước mắt vẫn là trời chiều, lại quay đầu nhìn phía sau vẫn là….đại môn Ải Nhân thành “Tiểu Đạt, có thể lái nhanh lên không?”

Lúc này, một tiểu hài tử người lùn dùng xe ba bánh “Kẽo kẹt kẽo kẹt” vượt qua bọn họ.

Đoàn người 囧.

Huyết Đồng – Tình Hỏa ôn nhu hướng Lô Vượng Đạt đề nghị “Nếu không chúng ta lấy lão gia xe đổi cho tiểu hài tử kia đi.”

Lô Vượng Đạt:“……”

“Đó là ta còn chưa gia tốc, ta muốn gia tốc, các ngươi ngồi ổn định.” Lô Vượng Đạt dùng sức giẫm chân ga, đột nhiên phát hiện chân có thể chạm tới tận mặt đất, vì thế quay đầu lại hỏi đám người phía sau “Xe nhiều cửa thông gió quá nên không thể đi.”

“Làm sao vậy?” Đoàn người khẩn trương đứng lên nhìn trước nhìn sau, không nghĩ tới vừa nhìn xuống chân, chân đều chạm đất.

……

Trong một mảnh hoang mạc, một vị thợ săn cầm lấy ma đầu ngưu vừa mới bắn chết, thấy một chiếc lão gia xe tạo hình kinh điển chậm rãi đi đến.

Thợ săn cảm mới mẻ, chạy qua hỏi “Không nghĩ tới trong trò chơi này cũng có ô tô. Bằng hữu, xe này sao có được thế?”

Lô Vượng Đạt nhìn nhìn hắn “Làm nhiệm vụ được đó.”

“Nga.” Thợ săn nhất thời nhãn tình sáng lên “Xe này là thủ động hay tự động?”

Thợ săn cảm thấy có thể là bản thân nhìn lầm rồi, bởi vì hắn phát hiện người trong xe sau khi nghe được hắn hỏi như vậy, sắc mặt cũng không quá tốt.

Lô Vượng Đạt chần chờ rồi nói “Cước động.”

“Hả?” Thợ săn sửng sốt, chỉ thấy cái lão gia xe kia càng chạy càng nhanh, một đống chân thực chỉnh tề mà bước nha, nhất thời thực 囧 “Hiểu được rồi.”
Bình Luận (0)
Comment