Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 136 - Chương 136: Thực Lực Siêu Phàm Giả (2)

Chương 136: Thực lực Siêu phàm giả (2) Chương 136: Thực lực Siêu phàm giả (2)

Tốc độ của bọn họ cực nhanh, không ngừng lợi dụng biến hóa bước chân và tốc độ tìm đến khoảng trống, phát động thế công hung mãnh với Ngư nhân lĩnh chủ.

Nhưng dưới sự công kích mạnh mẽ như thế, phòng ngự của Ngư nhân lĩnh chủ vẫn không bị phá vỡ.

Nhân loại vây vông khiến Ngư nhân lĩnh chủ càng thêm tức giận, nó vung cái đinh ba to lớn lên đâm về phía một kẻ địch, ra tay nhanh chóng hoàn toàn không tương ứng với dáng người to lớn vượt qua ba mươi mét của nó.

“Thật nhanh… Nhanh nhẹn của ta tránh không khỏi…” Trong lòng Giang Khải chấn động.

Không chỉ Giang Khải không tránh kịp, tên bị công kích như cũng chậm nửa nhịp.

Đúng vào lúc này, một bóng đen đột nhiên tiến mạnh đến trước người ngư nhân, tốc độ của hắn ta nhanh đến mức Quỷ nhãn của Giang Khải cũng không cách nào thấy rõ, trong chớp mắt hắn ta đã dùng trường thương trong tay ngăn lại một kích của ngư nhân.

Va chạm sinh ra lực lượng khổng lồ kích thích lượng lớn vụn băng trên mặt đất xung quanh, nó xoay tròn giữa không trung như là cánh hoa cực lớn.

Tuy tên cường giả nhân loại kia bị đánh bay mươi mấy mét nhưng lại vững vàng rơi xuống đất, trên người hắn ta lập tức bị một đoàn sương màu xanh bao phủ, một lát sau lại bắn về phía Ngư nhân lĩnh chủ.

“Lực lượng của Boss vương cấp đã rất khủng bố, hắn lại có thể đỡ được một kích kia…” Giang Khải trợn to mắt.

Tuy nói tên cường giả nhân loại kia vẫn ở thế yếu nhưng phải biết rằng đối thủ của hắn ta là Boss vương cấp, tốc độ và lực lượng đều không phải dã thú bình thường có thể so sánh với ngươi.

Có thể không bị miểu sát đã rất khủng bố, huống chi sau khi hắn ta đón đỡ công kích còn có năng lực phản kích.

Giang Khải nhìn về phía sau lưng người kia, khi thấy hai tên nhân loại cầm pháp trượng trong tay, trên pháp trượng của bọn họ nổi lên ánh sáng màu xanh, màu sắc nhất trí với sương màu xanh bao phủ người kia trước đó.

“Thánh liệu giả!” Giang Khải đột nhiên nhớ đến vị Thánh liệu giả đã thấy trong thành thị số 041 trước đó cũng dùng đến vũ khí, thủ pháp tương tự, nàng có thể trợ giúp đồng đội khôi phục trạng thái trong chiến đấu.

Dù có Thánh liệu giả phụ trợ, nhưng gã cường giả kia có thực lực chống đỡ Ngư nhân lĩnh chủ vẫn khiến Giang Khải cảm thấy hoảng sợ.

“Đây chính thực lực Siêu phàm chức nghiệp…”

“Khải đội, ngư nhân đến!” Hồ Ngôn kêu lên cắt ngang sự chú ý của Giang Khải.

Giang Khải vội vàng xoay người qua, đại quân ngư nhân trước mắt lấy thế như chẻ tre xé mở từng đạo phòng tuyến, mạnh mẽ đâm đến.

Tiểu đội nhân loại đếm không hết hỗn chiến với lượng lớn đại quân ngư nhân.

Nhưng chẳng mấy chốc Giang Khải cũng cảm giác được ngư nhân không muốn dây dưa quá lâu với những tiểu đội bên ngoài như bọn họ, thường xuyên chỉ có một hai con ngư nhân kiềm chế tiểu đội nhân loại, ngư nhân khác sẽ lướt qua bên cạnh bọn họ.

Mục tiêu của bọn nó là bảo vệ lĩnh chủ của mình!

Nhưng hình như việc này nằm ngoài dự đoán của Giang Khải.

Những tiểu đội chạy đến này cũng không chỉ tùy ý chặn đánh ngư nhân như hắn đã đoán, ngược lại bọn họ đang dốc toàn lực!

“Có thể ngăn cản mấy con là mấy con, đảm bảo Huyền Vũ chịu công kích nhỏ nhất!” Bên cạnh có một tên đội trưởng hô to, trên người hắn ta có ký hiệu Thiên Kiếm – tiểu đội Xích Kiếm.

Ở một bên khác, một tiểu đội bảy người lại ngăn cản bốn con ngư nhân.

“A Anh, lại ngăn cản hai con nữa!” Một nam nhân trung niên hô to, “Tốt nhất lần này đám người Huyền Vũ kia có thể đánh giết Boss, lấy được đầu cốt, nếu không lão tử cũng coi thường bọn họ!”

Ký hiệu ở trước ngực hắn ta là Tiêu Dao – tiểu đội Thiên Lý.

Ngay cả những đội ngũ công hội nhỏ không biết tên đó, cũng đang cố hết sức mình ngăn cản đại quân ngư nhân.

Thấy cảnh này, Giang Khải cũng có chút rung động.

Trong phạm vi toàn cầu, lãnh địa Hoa Hạ xếp thứ năm, hình như tất cả người Hoa đều thấy rất bất mãn với xếp hạng này.

Hoặc cũng chính vì nguyên nhân này, ở khu Hoa Hạ có thể đánh giết người chơi khác nhưng chỉ có thể cướp đoạt kinh nghiệm, các công hội lớn cạnh tranh dữ dội, nhưng lúc săn giết Boss vương cấp lại không được làm loạn, không được cướp Boss, còn có rất nhiều tiểu đội đến giúp đỡ đánh giết tiểu quái…

Những điều này vốn không có quy định văn bản rõ ràng, nhưng ở khu Hoa Hạ lại được tất cả mọi người ngầm thừa nhận!

Phần lớn người Hoa đều hy vọng Hoa Hạ có thể tiến thêm một bước trong trận cạnh tranh quốc tế.

Một ngư nhân trưởng thành nhào về phía Giang Khải, bốn năm con ngư nhân sau lưng nó đang muốn nhân cơ hội lướt qua bên cạnh Giang Khải.

Đột nhiên, trong tay Giang Khải có thêm một thanh phi tiêu bị ngọn lửa bao bọc, hơi vung tay lên, Truy mệnh bọc lửa bắn về phía đám ngư nhân trước mặt.

Phi tiêu dẫn đốt phạm vi bốn năm mét nhanh chóng nhóm lửa ngư nhân khác, mấy giây sau thế lửa yếu ớt trên người những ngư nhân này đột nhiên tăng vọt, năm ngư nhân này lập tức hóa thành tro tàn!

Mấy tiểu đội bên cạnh có người nhìn về phía bên này với ánh mắt ngạc nhiên.
Bình Luận (0)
Comment