Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 140 - Chương 140: Tiểu Đội Hỏa Thần Đến

Chương 140: Tiểu đội Hỏa Thần đến Chương 140: Tiểu đội Hỏa Thần đến

Đội ngũ vòng ngoài Vĩnh Đống đảo cũng đã sức cùng lực kiệt, bọn họ mờ mịt nhìn tình cảnh thê thảm trong Vĩnh Đống đảo.

Lý Bưu đỡ Viên Trụ bị trọng thương dậy, ánh mắt lại nhìn về phía Vĩnh Đống đảo, hắn ta thở dài một hơi, “Không ngờ Ngư nhân lĩnh chủ mạnh như vậy, theo lý thuyết, đổi lại là Boss vương cấp gặp được trước đó, chịu công kích mạnh mẽ như vậy sớm nên ngã xuống.”

Trần Nguyệt Linh lắc đầu, không quan tâm Noãn Noãn vừa băng bó kỹ vết thương giúp mình, “Đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa, Cực hàn phong bạo của Ngư nhân lĩnh chủ có ảnh hưởng tiêu cực quá lớn với chúng ta, hơn nữa còn có thể cường hóa ngư nhân, thật sự quá biến thái! Lần này Huyền Vũ công hội chiến bại, chỉ là chỉnh đốn lại cũng cần ít nhất một hai tháng! Tiến độ khai hoang của Hoa Hạ chúng ta lại chậm hơn một mảng lớn.”

“Đúng vậy.” Hoa Tử Nhan nói, “Có mấy công hội có thực lực một mình săn giết Boss vương cấp, mỗi công hội đều có nhiệm vụ của mình, gần đấy Boss vương cấp càng ngày càng mạnh, tiến triển của các công hội lớn đều không lạc quan, tốc độ khai thác khu vực mới của Hoa Hạ chúng ta… Ai!”

Noãn Noãn nhìn về phía Vĩnh Đống đảo, yếu ớt nói, “Rõ ràng chỉ thiếu một chút… Nếu gần đây có cao thủ, chắc hiện tại bọn họ đã ra tay, dù không cướp được đầu cốt, bọn họ cũng có thể giúp Huyền Vũ một tay để tăng tốc độ khai hoang cho Hoa Hạ!”

Lý Bưu lắc đầu, “Nha đầu ngốc, đâu có đơn giản như ngươi nghĩ, Vĩnh Đống đảo đã bị ngư nhân chiếm lĩnh, ngươi xem còn có ai có thể đi vào không?”

Lúc này Noãn Noãn mới đột nhiên bừng tỉnh.

Mười mấy vạn người của Huyền Vũ công hội đều đã hi sinh toàn bộ Vĩnh Đống đảo bị lượng lớn ngư nhân cường hóa trạng thái khống chế!

Dù là nhân vật như Tưởng Phóng, hiện tại muốn vào Vĩnh Đống đảo cũng là chuyện không thể nào.

Thật sự không có cách nào sao?

Đúng vào lúc này, xung quanh đột nhiên có người ngạc nhiên hét lên.

“Các ngươi xem, ba người kia muốn làm gì!”

Noãn Noãn nhìn theo phương hướng người kia đang chỉ, chỉ thấy ba bóng người đang lao từ hồ băng đến Vĩnh Đống đảo.

Vừa thấy ba người kia, Tô Noãn Noãn lập tức thấy khiếp sợ, nàng hoảng sợ nhìn chằm chằm một bóng lưng trong số đó, há to mồm.

“Khải!” Viên Trụ đột nhiên rống lên!

Huyền Vũ công hội tan tác, có một vài người sống sót đang thoát khỏi Vĩnh Đống đảo, ngay lúc tất cả mọi người cho rằng cuối cùng lần săn bắt này của Huyền Vũ công hội đã thất bại, đột nhiên có người phát hiện một tiểu đội ba người đang ngược dòng người lao về phía Vĩnh Đống đảo!

“Khải… Hắn chính là Giang Khải mà các ngươi nhắc đến?” Lý Bưu nhíu mày nhìn chằm chằm bóng người xông lên phía trước nhất trong ba người kia, “Bọn họ muốn làm gì?!”

Nhìn hành động của tiểu đội ba người, lại đang chạy về phía Vĩnh Đống đảo!

“Cũng không phải là muốn đi giết Ngư nhân lĩnh chủ đi, ta thấy bọn họ điên rồi!” Trần Nguyệt Linh nhíu chặt chân mày, “Trước đó nghe các ngươi nhắc đến Giang Khải, ta còn cảm thấy hắn là một nhân tài, nhưng hiện tại xem ra người này chỉ có thể coi là hữu dũng vô mưu!”

“Lúc này còn xông lên? Đây là đi chịu chết!”

Viên Trụ và Noãn Noãn không biết giải thích với đám bằng hữu như thế nào, vì trong lòng bọn họ cũng có suy nghĩ giống nhau.

Giang Khải có mạnh, nhưng hắn có thể mạnh bằng Tưởng Phóng sao?

Thông qua đồng hồ tiến hành đánh giá tốc độ di chuyển của bọn họ… Bọn họ kém xa!

Ở một bên khác, bảy người của Thiên Kiếm – tiểu đội Du Liệp Giả cũng phát hiện ba người Giang Khải.

“Lão đại, đây là cao thủ Giang Khải!” Đỗ Lỗi kích động nói.

Ngô Cương, San San đồng thời phát hiện bóng dáng của Giang Khải.

“Đúng là hắn! Bọn họ không phải là muốn… Trời ạ, bọn họ điên rồi sao!” Ngô Cương trợn to mắt nói.

Trong ánh mắt San San lại có thêm chút biểu cảm khác thường, “Các ngươi đều cảm thấy bọn họ điên rồi, nhưng vì sao ta cảm thấy bọn họ… Thật là dũng cảm…”

Mấy lần tận mắt thấy Giang Khải ra tay, người mới có thực lực khó lường này đã vô thức để lại một số ấn tượng khác biệt ở trong lòng San San.

Nữ nhân có hứng thú với nam nhân thường bắt đầu từ sự tò mò…

Ở hồ băng, mấy người chơi vẻ mặt cảnh giác đang đứng ở sau lưng hai nam tử trẻ tuổi.

Trải qua trận chiến đấu với đại quân ngư nhân, mấy người trong đội ngũ này lại tỏ ra bình tĩnh thoải mái, nói rõ trước đó bọn họ còn chưa dùng hết sức.

Người đứng ở trước mặt hai người bọn họ chính là phó đoàn trưởng quân khu Lộ Tuấn, một người khác rõ ràng là người áo đen vẫn luôn đi theo bên cạnh Vệ tướng quân.

Lần này Huyền Vũ công hội săn giết Boss vương cấp liên quan đến tiến độ khai hoang tổng thể của khu 18, cho nên bọn họ cũng đi đến hiện trường.

Lúc này ánh mắt hai người đều dừng trên đội ngũ đi ngược dòng kia.

“Tiểu Hắc, ngươi thấy thế nào?” Lộ Tuấn nghiêng đầu nhìn về phía Tiểu Hắc.

“Không thể nào đánh giá, không quen biết với hắn.” Tiểu Hắc lạnh nhạt nói.

“Lần trước ngươi ăn thịt rượu nhà hắn, còn không quen?”
Bình Luận (0)
Comment