Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 163 - Chương 163: Tiểu Đội Hỏa Thần, Tập Kết!

Chương 163: Tiểu đội Hỏa Thần, tập kết! Chương 163: Tiểu đội Hỏa Thần, tập kết!

Sau khi Giang Khải khí thế hung hăng đi tới, đột nhiên phát hiện xung quanh có ít nhất mấy chục người đang dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình.

Hắn đột nhiên nhớ đến mình còn có một trạng thái Sát thủ khát máu, hơn nữa hắn vừa online… Trong chốc lát, Giang Khải vô cùng chột dạ.

“ĐM, quên mất chuyện này… Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Trụ Tử, Noãn Noãn… Đi theo ta, chạy mau!”

Cũng may Giang Khải phản ứng rất nhanh, nhân lúc những người khác chưa có hành động đã nhanh như chớp bỏ chạy.

Giang Khải dẫn theo bốn người nhanh chóng chạy ra khỏi thành chính, chui vào trong rừng, cuối cùng đã thoát khỏi nguy hiểm.

Hồ Ngôn thở hổn hển, một tay vịn thân cây, “Sát thủ khát máu… Khải đội, ngươi giết mười người rồi hả?”

Giang Khải cũng mệt mỏi thở hồng hộc, khom người, hai tay chống đầu gối, đứt quãng nói, “Đúng, đúng là giết mười người… Ta cũng không muốn, bọn họ, muốn giết ta, chẳng lẽ, muốn ta đứng cho bọn họ giết.”

Hiện tại Viên Trụ và Noãn Noãn cũng không kịp phản ứng.

Bọn họ cùng tiến vào Thiên Chức, bản thân còn đang thăng cấp, Giang Khải đã giết mười người…

Điều khiến người ta không nghĩ đến là, người mà bọn họ đang đợi lại là Giang Khải?!

Giang Khải thấy rõ, dù là Hồ Ngôn Nguyễn Ngữ hay là Viên Trụ Noãn Noãn, sau khi căng thẳng chạy trốn, lúc này trong mắt đều có rất nhiều nghi ngờ.

Hắn điều chỉnh lại hô hấp, đứng lên nhìn về phía bốn người, sau cùng ánh mắt dừng trên người Viên Trụ và Noãn Noãn, “Ta nói ngắn gọn tình huống một chút. Đánh giá cấp bậc của hai người còn chưa xác định, hiện tại còn chưa chính thức tiến vào biên chế quân đội, nên ta nhờ Lộ Tuấn ca cho mượn hai người các ngươi.”

Những nghi ngờ trong lòng Viên Trụ và Noãn Noãn đều được cởi bỏ.

Giang Khải tiếp tục nói, “Chúng ta sẽ làm đồng đội một tháng, sau khi kết thúc thi đấu khiêu chiến công hội, các ngươi sẽ trở về quân đội, ngoài ra bọn họ sẽ đánh giá cấp bậc của các ngươi một lần nữa trong lần thi đấu khiêu chiến công hội này.”

“Trước tiên ta giới thiệu các ngươi một chút.”

“Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, hai vị này là bằng hữu của ta, cùng tổ đội với ta trong thí luyện người mới, Võ đồ Viên Trụ, Thầy lang Tô Noãn Noãn, có thể tin tưởng.”

“Trụ Tử, Noãn Noãn, hai người này là Thầy bói Hồ Ngôn, Tửu quỷ Nguyễn Ngữ, thành viên của tiểu đội Hỏa Thần, cũng đã vào sinh ra tử với ta rất nhiều lần, có thể tin tưởng.”

Trong mắt Viên Trụ và Noãn Noãn lóe lên một tia hoảng sợ, bọn họ đã được chứng kiến thực lực của Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ, nhưng bây giờ bọn họ mới biết được chức nghiệp của bọn họ.

Một Thầy bói, một Tửu quỷ… Vì sao hoàn toàn không phải một khái niệm với chức nghiệp giả khác chứ?

“Hóa ra là bằng hữu của Khải đội, vậy cũng là bằng hữu của chúng ta, hạnh ngộ, hạnh ngộ!” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ bắt tay Viên Trụ và Noãn Noãn coi như làm quen.

Đương nhiên, Giang Khải biết hiện tại giữa bọn họ chỉ là “quen biết”, nhưng điều này còn thiếu rất nhiều.

Lúc đối phó dã thú, ngươi nhất định phải giao sau lưng cho những đồng đội này, vì vậy sự tin tưởng với nhau là điều không thể thiếu.

Nhưng Giang Khải cũng biết, điều hắn có thể làm cũng chỉ có từng đó, bọn họ sẽ không vì đều là bằng hữu của Giang Khải mà tin tưởng lẫn nhau, cảm giác tin tưởng cần phải đồng lòng chiến đấu mới có thể tạo ra được.

Sau khi giới thiệu ngắn gọn, Giang Khải nói thẳng vào vấn đề, “Lần này tiểu đội Hỏa Thần tập kết, mục tiêu là thi đấu chiến đội chức nghiệp nhị giai trong thi đấu khiêu chiến công hội.”

“Khải đội, ngươi vẫn muốn đi tham gia thi đấu khiêu chiến công hội?” Hồ Ngôn có vẻ hơi lo lắng.

Giang Khải gật đầu, “Ta đã xác định, người đến báo tin lần trước tám chín phần mười là người của Huyền Vũ công hội, quy tắc thi đấu khiêu chiến công hội lần này sẽ thay đổi, nhất định phải đánh giết đối thủ mới có thể lấy được thắng lợi, bọn họ muốn đối phó ta trong thi đấu khiêu chiến.”

“Vốn dĩ ta không muốn mạo hiểm như vậy nhưng Hoàng Đạt lại dám động đến muội muội của ta, hắn đã làm đến mức này, vậy chúng ta phải đáp trả!”

Viên Trụ trợn tròn mắt, giận dữ nói, “Hắn làm gì Anh Tử? Anh Tử không sao chứ!”

Giang Khải hơi híp mắt lại, “Cũng may lúc ấy bên cạnh ta có hai vị bằng hữu bên Chiến Thần điện, có hoảng sợ nhưng không nguy hiểm!”

Nói đến mức này, bốn người đã biết lần này Giang Khải tức giận thật.

Nói xong, Giang Khải nhìn về phía bốn người, giọng điệu cũng dịu đi, “Lần này quy tắc khiêu chiến đã khác còn rất tàn khốc, hơn nữa có thể tưởng tượng chúng ta sẽ gặp sự cản trở vô cùng lớn, ta còn chưa hỏi ý kiến của các ngươi, các ngươi có bằng lòng tham gia không?”

Viên Trụ hừ lạnh một tiếng, “Khải, ngươi đang nói đùa với ta sao? Với quan hệ của chúng ta, ngươi còn cần hỏi loại vấn đề này sao?”

Hồ Ngôn nghiêm nghị nói, “Khải đội, dù sao ta đã nói rồi, mặc kệ núi đao biển lửa, chỉ cần ngươi không chê thì ngươi làm cái gì ta cũng sẽ theo ngươi! Đừng nói là thi đấu khiêu chiến công hội, dù ngươi muốn đi vào hang ổ của Huyền Vũ, ta vẫn không quay đầu lại!”
Bình Luận (0)
Comment