Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 182 - Chương 182: Chủ Thần Bài

Chương 182: Chủ thần bài Chương 182: Chủ thần bài

Quỷ thi vương như ý thức được điều gì đó, trong miệng trực tiếp phun ra một đám sương mù đen dày đặc.

Sương mù thi độc màu đen!

Sương mù dày đặc màu đen có nồng độ cực mạnh, lại được phun thẳng ra từ trong miệng Quỷ thi vương, mưa gió còn chưa kịp thổi tan, sương mù màu đen kia đã đập vào người Hồ Ngôn.

Hộ giáp trên người Hồ Ngôn lập tức tróc ra, khuôn mặt máu thịt be bét, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Hồ Ngôn lại bị trọng thương lần nữa quỳ một chân trên mặt đất, chỉ là hắn ta không chịu ngã xuống, ngược lại cầm pháp trượng của mình nhìn chằm chằm Quỷ thi vương.

“Thả Khải…” Còn chưa nói hết câu, Hồ Ngôn đã ngã thẳng vào trong vũng bùn.

Có lẽ Quỷ thi vương cũng không ngờ tiểu đội này lại điên cuồng như vậy.

Trên đỉnh đầu có lôi hiện nổ vang lần lượt nhiễu loạn tâm thần của mình, cơn mưa to khắp trời cũng gột rửa sương mù thi độc của nó.

Trước đây thân thể của nó đã bị trọng thương, suýt nữa chết trong tay Quang Minh công hội, vì tránh né người chơi đuổi giết nên nó lựa chọn một sơn cốc hiệu quả dưỡng thương không tốt này để nghỉ ngơi, nguyên khí còn lâu mới khôi phục được.

Hôm nay tái chiến, tình trạng của nó vốn cực kỳ suy yếu, thực lực không mạnh bằng lúc trước, bây giờ càng không đáng kể.

Thấy Quỷ thi vương rũ tay xuống, Viên Trụ và Nguyễn Ngữ đồng thời lao đến.

Viên Trụ cầm đại kiếm trong tay hung hăng bổ về phía ngón tay Quỷ thi vương, Nguyễn Ngữ thì mang theo thuẫn đột nhiên đụng vào.

Sau mấy lần công kích, cuối cùng ngón tay Quỷ thi vương đã thả lỏng.

Cả người Giang Khải bị sương độc ăn mòn nghiêm trọng, cộng thêm trên người bị đè ép to lớn, đôi mắt nhắm chặt không biết có phải đã ngất đi rồi không.

Nhưng Quỷ thi vương đột nhiên buông tay, thân thể của hắn đang rất thèm muốn dưỡng khí, theo bản năng hít vào một hơi thật mạnh.

Cũng chính là một hơi này khiến Giang Khải đột nhiên tỉnh táo.

“Không thể chết! Chết rồi thì không thể đi giết Hoàng Đạt!” Trong đầu Giang Khải xuất hiện một suy nghĩ.

Ngay sau đó, Giang Khải đã mở to mắt ra!

Trong nháy mắt hắn ngã xuống lại đột nhiên ra tay.

Chín chuôi Cửu kiếp truy mệnh chuẩn xác không lệch bắn vào lồng ngực Quỷ thi vương, bắn thẳng đến trái tim!

Giang Khải không còn sức xem xét kết quả cuối cùng, sau khi ném ra phi tiêu đôi mắt tối đen ngã quỵ xuống.

“Noãn Noãn… Cứu, mọi người…” Sau khi ngã xuống đất, Giang Khải dùng hết sức lực nói ra câu sau cùng đã không có động tĩnh gì nữa.



Giang Khải mở to mắt, một tia nắng ấm áp chiếu vào trong mắt hắn, hắn không khỏi híp mắt lại.

“Khải, ngươi đã tỉnh!” Viên Trụ đột nhiên hô lên.

Giang Khải hơi nhíu chặt chân mày, trí nhớ trước đó dần rõ ràng.

Hắn chống người ngồi dậy, phát hiện trên dưới cả người mình đều bó băng gạc.

Viên Trụ, Nguyễn Ngữ, Hồ Ngôn đều đang vây quanh mình, tình huống của bọn họ không khác gì mình, trên người cũng quấn rất nhiều băng gạc.

Giang Khải nhìn quanh đã thấy Noãn Noãn đang ngủ trong đống cỏ khô bên cạnh.

“Noãn Noãn thế nào?” Giang Khải hỏi.

Viên Trụ kích động nói, “Nàng dùng Y giả nhân tâm cứu bốn người chúng ta, bản thân lại không chịu nổi.”

Y giả nhân tâm của Noãn Noãn có thể hi sinh thể lực của mình kéo dài bệnh tình của người bị thương, tranh thủ thời gian chữa trị.

Nhưng đẳng cấp của Noãn Noãn quá thấp, một người cứu bốn người khiến Giang Khải cũng cảm thấy hơi khó tin.

“Nàng lợi dụng thời gian trì hoãn gắng gượng xử lý thương thế của chúng ta, loại bỏ thi độc giúp chúng ta, bản thân lại hôn mê bất tỉnh.” Hồ Ngôn bổ sung.

Giang Khải muốn đứng dậy lại phát hiện cả người như tan ra thành từng mảnh.

Lúc này hắn mới phát hiện trên người mình còn nhiều hơn những người khác một tấm ván gỗ.

“Đừng nhúc nhích, cả người ngươi bị gãy xương, những tấm ván gỗ này là Noãn Noãn cố định giúp ngươi.” Hồ Ngôn nói.

Giang Khải lại nhìn về phía Noãn Noãn đang mê ngủ, trong lòng than thở.

Lần này tiểu đội Hỏa Thần có thể chống đỡ được, toàn bộ nhờ vào Noãn Noãn!

“Noãn Noãn vẫn tốt chứ?”

Hồ Ngôn gật đầu, “Ta đã xem qua, chỉ là tiêu hao quá lớn, có lẽ nghỉ ngơi một hai ngày là được.”

Lúc này trong lòng Giang Khải mới thả lỏng, suy nghĩ rồi lại hỏi, “Quỷ thi vương đâu?”

Hồ Ngôn nói, “Lúc ấy ta còn có chút ý thức, phi tiêu của ngươi làm Quỷ thi vương bị thương nặng, Noãn Noãn nhân cơ hội hoàn thành một kích cuối cùng, nàng tạm thời thu hồi thẻ xác và thẻ bảo rương, nàng nói chờ ngươi tỉnh lại đưa cho ngươi, kết quả nàng đã ngất xỉu trước.”

Nghe đến đó, Giang Khải không khỏi mỉm cười.

“Nha đầu này, nàng còn biết đi giết Quỷ thi vương, nếu không để ta cầm đi một số lớn kinh nghiệm như vậy sẽ lãng phí lớn.”

Giang Khải đã max cấp, trừ khi chuyển chức nếu không có cho hắn nhiều kinh nghiệm hơn cũng lãng phí, ngược lại hiện tại là lúc Noãn Noãn cần kinh nghiệm nhất.

“Kinh nghiệm của Quỷ thi vương biến dị có thể vượt qua 10 vạn, chẳng trách Noãn Noãn có thể đồng thời cứu được bốn người chúng ta.” Nghi ngờ trước đó của Giang Khải cũng được giải đáp.
Bình Luận (0)
Comment