Chương 190: Thiên phú mới của Viên Trụ và Nguyễn Ngữ (2)
Chương 190: Thiên phú mới của Viên Trụ và Nguyễn Ngữ (2)
Sau khi nhị chuyển, thuộc tính bản thể tăng cường toàn diện 50%, tất nhiên thuộc tính của Viên Trụ có thể tăng lên trên diện rộng.
“Thiên phú gì?” Giang Khải tò mò hỏi.
Viên Trụ nhìn ghi chép trên đồng hồ của mình, nói, “Tự tại hiệp, lúc hoàn thành chuyển chức nhị giai, tất cả thuộc tính tăng thêm 10% ngoài định mức, sau mỗi lần thăng cấp, trên cơ sở huyết mạch võ giả lại tăng 4 điểm thuộc tính ngoài định mức.”
“Chỉ thế này? Vậy là mỗi một cấp thêm 4 điểm thuộc tính?” Giang Khải tỏ vẻ khinh thường.
Thật ra thuộc tính này rất mạnh mẽ, người khác nhị chuyển thuộc tính tăng 50%, Trụ Tử tăng 60%, hơn nữa mỗi một cấp huyết mạch võ giả ngoài định mức tăng 3 điểm thuộc tính, hiện tại Tự tại hiệp tăng 4 điểm, vậy mỗi một cấp hắn ta có thể thêm 7 điểm.
Nhưng sở dĩ Võ đồ mạnh mẽ, thuộc tính cao cũng là một nguyên nhân.
Ở trong Võ đồ, rất nhiều người đều sẽ có loại thiên phú tăng thuộc tính ngoài định mức này, cũng không phải hiếm lạ.
“Còn chưa hết đâu!” Viên Trụ vội nói, “Tự tại hiệp, sau khi kích hoạt trạng thái ‘Tự tại hiệp’, toàn bộ thuộc tính bản thể có thể tiến hành phân chia lại. Sau khi trạng thái biến mất sẽ khôi phục thuộc tính ban đầu.”
“Ngoài ra, lúc học một vài kỹ năng chiến đấu, có cơ hội lĩnh ngộ chiêu thức mới.”
Nên nói sau trạng thái Từ tại hiệp hoàn chỉnh, mấy người đều mở to hai mắt nhìn.
“Mẹ nó, đây thật mạnh!” Hồ Ngôn sợ hãi than thở, “Đúng là Võ đồ, thiên phú này quá nghịch thiên!”
Tô Noãn Noãn lắc đầu, “Thật ra ở trong Võ đồ, thiên phú của Trụ Tử cũng là cực phẩm! Còn nhớ rõ thiên phú nhất giai của Hoàng Vĩ chứ, lúc công kích có thể chuyển tất cả thuộc tính đến lực lượng, Tự tại hiếp của Trụ Tử còn mạnh hơn hắn. Hắn có thể chuyển hết vào lực lượng, có thể chuyển hết vào nhanh nhẹn, cũng có thể chuyển hết vào tinh thần lực, thể trạng, mỗi một sự thay đổi đều có rất nhiều khả năng phát triển!”
“Trụ Tử, ngươi có thể trở thành Võ đồ toàn năng nhất!”
“Còn có, học tập kỹ năng có khả năng lĩnh ngộ chiêu thức mới… Đây không phải tương đương lấy không kỹ năng, hơn nữa còn có kỹ năng mà người ta không biết?” Giang Khải chua xót nói.
Ở trong mắt những người khác, Viên Trụ thấy được vẻ “ước ao ghen tị”, điều này khiến hắn ta càng đắc ý hơn.
“Hắc hắc hắc, Khải, ta từng nói sau này ta bảo kê ngươi”!
Đột nhiên, Viên Trụ thấy Nguyễn đại ca, hình như tâm trạng của vị đại ca mà hắn ta rất tôn trọng không tốt lắm, hắn ta lập tức thu hồi vẻ đắc ý, hỏi, “Nguyễn đại ca, ngươi sao thế?”
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Nguyễn Ngữ, đặc biệt là Giang Khải, không khỏi thấy hơi căng thẳng.
Từ sau khi Nguyễn Ngữ đi ra vẫn yên lặng không lên tiếng, nhất là sau khi nghe tình huống chuyển chức của Viên Trụ trông càng rầu rĩ không vui.
“Chức nghiệp nhị giai của Tửu quỷ là… Tửu si.” Nguyễn Ngữ nói, “Tửu quỷ chỉ là tham rượu, Tửu si là nguyên cứu rượu.”
“Thiên phú thì sao?” Giang Khải vội vã hỏi, đây mới là điều hắn quan tâm nhất.
“Thiên phú nhất giai của ta là Ủ rượu, thiên phú nhị giai là… Tửu trung tác nhạc.”
Vừa nghe được tên thiên phú này, Giang Khải có một dự cảm xấu.
“Tửu trung tác nhạc, bắt đầu từ nhị giai, sau khi thăng cấp so với trước đó tăng cường thể trạng từ 3 điểm xuống còn 2 điểm, nhưng lực lượng và nhanh nhẹn ngoài định mức tăng 2 điểm.”
Giang Khải khẽ nhíu mày, Võ đồ thêm rất nhiều thuộc tính cơ bản, về điểm này mọi người đều biết, trong những chức nghiệp khác có lẽ chỉ có Binh lính có thể ngoài định mức thu hoạch được điểm thuộc tính lúc thăng cấp, những nghề nghiệp khác từng bậc từng đoạn, mỗi một cấp đều tăng 10 điểm tổng thuộc tính, mỗi một cấp nhị giai tăng 20 điểm tổng thuộc tính, ngoại trừ một vài thiên phú thay đổi thì trên cơ bản những người khác đều là cố định.
Sau khi Nguyễn Ngữ có được Tửu trung tác nhạc, con sâu rượu là hắn ta cũng có thể ngoài định mức thu hoạch được 3 điểm thuộc tính, đã rất hiếm có!
“Có thuộc tính ngoài định mức, rất không tệ.” Giang Khải nghi ngờ nói.
Nguyễn Ngữ lắc đầu, “Sau đó mới quan trọng. Trạng thái Tửu trung tác nhạc sẽ hoàn toàn kích phát tiềm thức, từ trạng thái hoàn toàn say rượu tiến vào một loại trạng thái giữa ‘say’ và ‘không say’.”
“Dù ta tiến vào đủ loại trạng thái say rượu tương tự ‘Sống mơ mơ màng màng’, ‘Ý thức hỗn loạn’, hoặc sau khi ý thức trở nên mơ hồ có tỷ lệ nhất định tiến vào trạng thái ‘Tửu trung tác nhạc’.”
Giang Khải nơm nớp lo sợ nói, “Cái, cái ‘Tác nhạc’ này là thế nào?”
“Trong phần giải thích không nêu ví dụ… Nhưng ta cảm thấy có thể so sánh, so sánh…” Trong đầu Nguyễn Ngữ tìm từ cả nửa ngày, cuối cùng đã tìm được từ ngữ hình dung thích hợp, “Không bị cản trở đi.”
“Còn không bị cản trở?” Giang Khải nuốt nước bọt một cái, trên trán đổ mồ hôi.
Trước đó còn hàng này còn chưa đủ không bị cản trở sao? Hiện tại hay lắm, hắn ta càng không bị cản trở hơn!
Ai, sau khi đội ngũ khác thăng cấp thực lực tăng nhiều, nhưng Giang Khải lại có cảm giác theo đảng cấp đội ngũ không ngừng tăng lên, tiểu đội Hỏa Thần này càng ngày càng khó dẫn dắt.