Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 219 - Chương 219: Gặp Lại Người Thần Bí (2)

Chương 219: Gặp lại người thần bí (2) Chương 219: Gặp lại người thần bí (2)

Giang Khải không khỏi nhìn về phía Viên Trụ và Noãn Noãn.

Lộ Tuấn đã nói rất rõ ràng, quân đội đã công nhận thực lực của Trụ Tử và Noãn Noãn, bọn họ sẽ nhận được tư nguyên tốt hơn, bọn họ tương đương với bước nửa bước vào trong Chiến Thần điện Hoa Hạ!

Còn hắn chỉ đơn giản hy vọng Viên Trụ và Noãn Noãn đi theo mình tìm bảo vật…

Nói khách quan, hắn hiểu với Trụ Tử và Noãn Noãn cái gì nhẹ cái gì nặng.

Thở dài một hơi, Giang Khải không tự chủ được thu lại nụ cười trên mặt, hắn quay người đi đến bên cạnh Viên Trụ và Noãn Noãn.

“Khải, chỉ cần một câu nói của ngươi, ta đi với ngươi.” Viên Trụ nói.

“Ngu ngốc!” Giang Khải cười mắng, “Ngươi sẽ có sự phát triển tốt hơn ở quân đội, hiện tại a di còn đang ở khu ổ chuột, ngươi không muốn để nàng rời khỏi nơi đó sao… Lại nói, hình như ta cũng nuôi không nổi ngươi.”

“Giang Khải, ta…” Noãn Noãn thấy đôi mắt của Giang Khải hơi đỏ.

Giấc mơ của Tô Noãn Noãn cũng là tiến vào Chiến Thần điện, nhưng lúc này nàng lại hơi dao động.

Giang Khải mỉm cười, “Các ngươi đến huấn luyện doanh Chiến Thần điện là chuyện tốt, nhưng hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ người từng là thành viên của tiểu đội Hỏa Thần.”

“Được, ta sẽ đá các ngươi ra khỏi công hội trước…” Giang Khải đi đến trước màn hình công cộng, lướt đến giao diện thành viên công hội, click vào tên của hai người lựa chọn “Đá ra khỏi công hội”.

Lộ Tuấn nhìn Giang Khải thao tác xong, liếc mắt ra hiệu với Viên Trụ và Noãn Noãn để bọn họ đứng ở sau lưng mình.

Trước khi đi, Lộ Tuấn nhìn về phía Nguyễn Ngữ, “Nguyễn Ngữ, có lẽ chúng ta cần ngươi sản xuất rượu nhị giai, chúng ta sẽ dựa theo giá cả một bình 500 tinh tệ thua mua thời gian dài.”

“Ồ, không có vấn đề.” Nguyễn Ngữ nói, “Trụ Tử, Noãn Noãn, cố lên, có thời gian nhất định phải trở về thăm chúng ta một chút!”

Hành trình của Trụ Tử và Noãn Noãn bị sắp xếp kín mít, hơn nữa một khi tiến vào dự bị doanh có khả năng sẽ trực tiếp đến kinh đô, bọn họ không có nhiều cơ hội gặp nhau.

Hồ Ngôn nhìn về phía Viên Trụ và Noãn Noãn, miễn cưỡng nói, “Trụ Tử, nhớ kỹ, ngươi là Chiến Thần đệ nhất thiên hạ, nhất định phải tiến vào Chiến Thần điện! Noãn Noãn, ta tin tưởng ngươi chắc chắn sẽ trở thành Thầy lang và Độc sư ưu tú nhất!”

“Hồ đại ca, Nguyễn đại ca…”

Cuối cùng Lộ Tuấn vẫn đưa Viên Trụ và Noãn Noãn đi, trong Chủ Thần công hội chỉ còn lại ba người Giang Khải, Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ.

Một lúc lâu sau, Giang Khải lắc đầu nói với Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ, “Còn đứng ngây ngốc đó làm gì, đi thôi, đi tìm bí cảnh!”



Lộ Tuấn vụng trộm quay đầu nhìn Viên Trụ và Noãn Noãn, hai người này đi theo sau lưng mình nhưng thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn về phía Chủ Thần công hội.

Hắn ta thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may tướng quân anh minh đã sớm đoán được nếu để hai người kia đi theo Giang Khải thời gian lâu dài, chắc chắn sẽ bị hắn bắt cóc!

Noãn Noãn còn tốt, dù sao Lộ Tuấn biết phụ thân của Noãn Noãn hy sinh ở chiến trường Thú Thần, giấc mộng của nàng là tiến vào Chiến Thần điện, nàng sẽ không buông tha cho cơ hội lần này.

Ngược lại là Viên Trụ, sự thật chứng minh hắn ta vốn là bằng hữu tốt của Giang Khải, hơn nữa hắn ta ở bên cạnh Giang Khải cũng phát triển rất tốt.

“Trụ Tử, nhanh lên.” Lộ Tuấn cố ý nói, “Về thành chính trước, ngươi và ta logout.”

“A?” Viên Trụ nhíu mày, không hiểu hỏi, “Lộ đại ca, không phải ngươi nói thời gian rất gấp gáp sao, còn logout?”

“Đúng là rất gấp gáp, cho nên chúng ta đã xin thông đạo màu xanh, lần sau ngươi online không cần xếp hàng.”

“Vậy logout làm gì?”

“Có người nói nhất định phải gặp ngươi.” Lộ Tuấn thần bí nói.

“Ai vậy?”

“Mẫu thân ngươi, nàng nói có chuyện gấp.”

Nhắc đến mẫu thân, Viên Trụ lập tức kích động, mẫu thân hắn ta lại tìm quân đội để mình logout chắc chắn có chuyện quan trọng.

Sau khi trở lại thành chính, Viên Trụ logout trực tiếp đi theo Lộ Tuấn rời khỏi đại sảnh cửa đăng nhập.

“Mẫu thân ngươi nói nàng chờ ngươi ở khách sạn mà nàng đang làm việc, ngay ở trên đường Hoa Nam, có cần ta phái xe đưa ngươi đi không.”

“Không cần, Lộ đại ca, cũng không xa lắm, ta, ta đi trước!” Viên Trụ vừa nói vừa từng bước tăng nhanh tốc độ, chạy đến đường Hoa Nam.

“Nhớ kỹ xử lý xong phải nhanh chóng trở về!” Nơi xa, Lộ Tuấn cao giọng hô lên.

“Được!”

Mười mấy phút sau, Viên Trụ đi đến khách sạn Xuân Oánh, mẫu thân của hắn ta đang chờ hắn ta ở đại sảnh.

“Mẹ, ngươi tìm ta có chuyện gì?” Viên Trụ vội vàng chạy đến.

“Trụ Tử, ngươi đến rồi… Không phải ta tìm ngươi… Ngươi đi theo ta!” Mẫu thân Viên Trụ lôi kéo Viên Trụ, trực tiếp đi vào trong khách sạn.

Đi đến trước cửa phòng 7502, Viên mẫu gõ cửa một cái, bên trong truyền ra một giọng nói, “Cửa không khóa, vào đi.”

Viên mẫu dẫn theo Viên Trụ đẩy cửa ra.

Trong phòng có một tên nam tử đang quay lưng lại ngồi bên cạnh cửa sổ, bờ vai của hắn ta rất rộng, mặc một chiếc áo khoác màu đen.

“Mẹ?” Viên Trụ tỏ ra vô cùng nghi ngờ.
Bình Luận (0)
Comment