Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 224 - Chương 224: Sào Huyệt Khủng Bố

Chương 224: Sào huyệt khủng bố Chương 224: Sào huyệt khủng bố

“Hả?” Thấy tin tức này, Giang Khải không nhịn được càng nhíu chặt chân mày.

Đồng hồ Người không biết sợ của hắn lại còn nói tấm gương này rất nguy hiểm?

Giang Khải cũng không ngờ lần này Người không biết sợ của hắn lại đưa ra manh mối quan trọng như vậy!

Những chiếc đồng hồ cao cấp đều đã thay đổi việc đánh giá, cách tân theo phương hướng đánh giá chuẩn xác, từ trước đến này Người không biết sợ đưa ra nhắc nhở đều là vĩ mô và không rõ ràng.

Nhưng cũng chính vì loại đánh giá thô sơ đơn giản, khiến Giang Khải đặt lực chú ý trên tấm gương này.

“Đây cũng không phải tấm gương bình thường!” Giang Khải hơi híp mắt lại đi về phía bàn trang điểm.

Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ cũng vội vàng đi theo.

Nữ yếu vẫn đang thưởng thức vẻ đẹp của bản thân ở trong gương, Giang Khải thì tiến đến bên cạnh nàng cẩn thận nhìn chằm chằm tấm gương.

Hồ Ngôn cũng tò mò nhìn tấm gương, “Khải đội, tấm gương này có vấn đề? Ta thấy rất bình thường, Nguyễn Ngữ, ngươi nói xem.”

Nguyễn Ngữ đang nhìn nữ yêu ở khoảng cách gần, thỉnh thoảng khô khốc nuốt nước bọt như đang đè nén sự xúc động nào đó, “Ta cảm thấy không bình thường…”

Giang Khải không để ý Nguyễn Ngữ, híp mắt lại tiếp tục nhìn chằm chằm tấm gương.

Từ trong gương, hắn thấy mình nhìn chằm chằm vào tấm gương, lão Hồ, nữ yêu và Nguyễn Ngữ nhìn chằm chằm nữ yêu.

Cách trang trí trong nhà gỗ không có bất kỳ vấn đề gì.

Đột nhiên, Giang Khải như thấy được hình ảnh trong gương lập tức xảy ra thay đổi.

Có lẽ toàn bộ quá trình chỉ không phẩy mấy giây, hình ảnh trong gương chỉ có chút thay đổi cực kỳ nhỏ bé!

“Lão Hồ, vừa nãy ngươi thấy gì không? Vừa rồi trong gương có cái gì đó lóe lên một cái!” Giang Khải vội vàng nói.

“Thấy cái gì? Không có.” Vẻ mặt lão Hồ vô cùng nghi ngờ, “Ngươi hoa mắt đi.”

“Không có khả năng, ta có Quỷ nhãn!” Giang Khải vừa nói vừa lập tức phát động Quỷ nhãn chuyên chú, lấy việc tiếp tục tiêu hao tinh thần lực làm cái giá bảo đảm hiệu quả Quỷ nhãn chuyên chú kéo dài liên tục và nhạy bén.

Mấy phút sau, hình ảnh trong gương lại xuất hiện sự thay đổi rất nhỏ.

Trong gương, trong đôi mắt nữ yêu như lóe lên một chữ.

“Khủng?” Giang Khải nhìn chằm chằm vào đôi mắt nữ yêu.

Lại một lát sau, chữ thứ hai xuất hiện.

“Bố?”

Chữ thứ ba “sào”, chữ thứ tứ “huyệt”?

Lúc Giang Khải nghi ngờ đọc lên chữ thứ tư, đôi mắt nữ yêu đột nhiên nhìn về phía Giang Khải.

Tiếp theo, cái miệng rộng của nàng hơi mở ra, “Ngươi, có tư cách, tiến vào, Sào huyệt khủng bố!”

Vừa nói xong, tất cả hình ảnh trong tấm gương trước mặt nữ yêu đều biến mất, hóa thành một đoàn vòng xoáy màu đen, trực tiếp hút Giang Khải vào!

“Khải đội!” Hồ Ngôn kêu lên một tiếng nhưng Giang Khải cũng đã biến mất trong phòng.

Không lâu sau, Ngạo Vũ nghe tiếng chạy đến, hắn ta nhìn hiện trường một chút, tiểu đội Hỏa Thần luôn hành động theo nhóm ba người, bây giờ lại chỉ còn lại Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ.

Giang Khải biến mất!

“Giang Khải đâu?”

Hồ Ngôn vội vàng nói, “Bị tấm gương hút vào rồi!”

Ngạo Vũ vội vàng xông lên xem xét tấm gương, nhưng tấm gương đã sớm khôi phục dáng vẻ ban đầu, còn nữ yêu kia vẫn ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm như trước đây.

Nàng há miệng, yếu ớt nói, “Người kia đã mở ra bí cảnh Sào huyệt khủng bố, dù hắn có thông qua bí cảnh hay không, sau đó bí cảnh này cũng sẽ vĩnh viễn biến mất.”

“Gợi ý cảnh giới, thể hiện tiến độ chiến đấu của hắn ở trong Sào huyệt khủng bố.”

Vừa nói xong, hình ảnh trong tấm gương này bắt đầu trở nên vặn vẹo, sau cùng biến thành một màu đen kịt.

Góc trên bên phải của tấm gương xuất hiện một bộ số liệu.

【 Tiến độ: 0/1000000, thời gian sử dụng: 00 giây 】

“A?” Ngạo Vũ mở to hai mắt nhìn, không biết nên nói cái gì.



Giang Khải chỉ cảm nhận được cảm giác choáng váng mạnh mẽ, đầu cũng sắp nổ tung.

“ĐM, xảy ra chuyện gì?” Giang Khải xoa đầu, đứng dậy từ dưới đất.

Cũng may không ngã đến chấn động não, sau nghĩ của mình vẫn còn rõ ràng.

“Ta bị tấm gương hút vào… Đây là đâu.” Giang Khải đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Xung quanh một mảnh tối tăm, chỉ có vầng trăng khuyết trên đầu cung cấp ánh sáng yếu ớt, sau một lát đôi mắt Giang Khải làm quen với hoàn cảnh trước mắt.

Hắn phát hiện mình như đứng trong một khu mộ, xung quanh đều là phần mộ.

Từng cơn gió lạnh thổi tới khiến hắn không rẻ mà run.

“Móa, sớm biết vậy đã mang theo rượu do Nguyễn Ngữ ủ.” Giang Khải lắc đầu.

Trong khu mộ có một tòa mộ bia cực lớn, độ cao đạt đến khoảng 15m, cũng là chỗ nổi bật nhất ở trong mộ địa.

Xung quanh tạm thời không có gì khác thường, Giang Khải cũng đi tới.

Sau khi đến gần, Giang Khải mới phát hiện đây căn bản không phải mộ bia, càng giống một pho tượng to lớn dựng thẳng.

Phía trên điêu khắc một nữ nhân dáng người cao lớn, nàng lẳng lặng đứng ở nơi đó, đôi mắt khép hờ, đầu đội phát quan năm màu, khuôn mặt tuyệt đẹp, hai cánh tay của nàng đẹp đẽ đưa ra, dáng người lung linh tinh tế được thể hiện vô cùng tinh tế.
Bình Luận (0)
Comment