Chương 232: Đại thiên sứ Giang Khải (2)
Chương 232: Đại thiên sứ Giang Khải (2)
“Bình thường công hội chúng ta không có ai, nhưng chỉ cần ta ở đó thì luôn hoan nghênh ngươi đến cửa.” Giang Khải cười nói xong, quay người nói với Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ, “Đi thôi, còn muốn qua đêm ở đây sao?”
“Khải đội, chờ chút!” Nguyễn Ngữ đột nhiên nói, nói xong cũng quay đầu nhìn về phía một tên nam tử sau lưng Ngạo Vũ, “Vừa rồi Vương đội đã từng nói, nếu Khải đội có thể còn sống đi ra sẽ làm gì?”
Trước đó Vương Minh vẫn trốn ở sau lưng Ngạo Vũ, cố gắng giữ vẻ khiêm tốn, cầu nguyện Nguyễn Ngữ quên mất chuyện lúc trước, ai biết trí nhớ của Tửu quỷ này lại tốt như vậy!
Thấy những người khác đang nhìn mình, Vương Minh nghiến răng một cái, hoặc là không làm đã làm thì cho xong, đi đến bên cạnh đồng bạn.
Bịch một tiếng, hai đầu gối Vương Minh quỳ xuống, to tiếng hô lên, “Ba ba!”
Giang Khải không biết gì nhìn tình cảnh này cũng hoảng sợ trợn mắt há hốc mồm.
Trong lúc mình vượt bí cảnh, đám người này chơi rất lớn!
Nguyễn Ngữ giật mình, hắn ta cũng chỉ muốn phản kích Vương Minh một chút, ai biết Vương Minh hành động nhanh như vậy, tiếng “ba ba” này khiến hắn ta hơi lúng túng.
“Khụ khụ, là, là kẻ hung hãn… Ta không muốn ngươi quỳ thật…”
…
Giang Khải dẫn theo Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đi thẳng đến thành chính.
Trên đường đi, năng lượng vầng sáng thần uy tiêu hao sạch sẽ, Giang Khải liền bọc vầng sáng lên đầu Nguyễn Ngữ.
“Vầng sáng thần uy? Khải đội, ta chưa từng nghe nói về loại bảo cụ này.” Nguyễn Ngữ ngước mắt nhìn vầng sáng trên đỉnh đầu, “Đội một vầng sáng luôn cảm thấy là lạ.”
“Đương nhiên chưa từng nghe nói, đây là đồ vật duy nhất.” Hiện tại Giang Khải chỉ muốn quay về, chỉ trả lời qua loa một câu.
“Duy nhất?!” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đều kêu lên.
Thấy hai người dừng lại không đi, Giang Khải không nhịn được nhìn về phía hai người, “Hai người các ngươi làm gì? Đi mau, trở về còn có việc gấp!”
“Khải đội, ngươi biết giá trị của đồ vật duy nhất không?” Hồ Ngôn trợn to mắt nói, “Dù ở phòng giao dịch, trên cơ bản cũng không thấy món đồ này, món đồ loại duy nhất này gần như chỉ tồn tại trong truyền thuyết!”
“Đương nhiên biết!” Giang Khải lắc đầu, “Nhưng hình như Quỷ Tinh có không ít đồ vật duy nhất, Diêm Vương lệnh kia của ta không phải là duy nhất sao.”
“Không ít? Khải đội, ngươi tuyệt đối đừng nói lời này ở trước mặt người khác, nếu không sẽ bị đánh chết!” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ vội vàng nói.
Giang Khải mới vào Thiên Chức được bao nhiêu tháng, trên người đã có hai món đồ duy nhất?!
“Ôi chao, đừng lằng nhằng, đi nhanh đi!” Giang Khải dứt khoát lôi kéo hai người đã hoá đá.
“Khải đội, rốt cuộc ngươi có nghiên cứu cẩn thận Thần uy bảo ngọc không… Nếu không chúng ta đi dã ngoại đánh giết một vài dã thú xem uy lực đi.”
“Ngươi gấp gáp về thành chính làm gì?”
Giang Khải vội vã nói, “Làm gì, đương nhiên là tăng cấp độ chức nghiệp!”
“Tăng cấp độ chức nghiệp?! Không phải ngươi nói ở trong bí cảnh không có thứ gì sao!” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đồng thanh, gần như là kêu lên.
…
Ngày hôm sau, ba người Giang Khải đã quay về thành chính khu 18.
Giá cả Thiên hoả thụ tâm cấp thống lĩnh không thấp, nhưng trong tài liệu chuyển chức, từ trước đến này đều ngầm thừa nhận 5gr làm một phần.
5gr Thiên hoả thụ tâm cấp thống lĩnh chỉ cần 5 vạn tinh tệ.
Ngoại trừ cái đó ra, hắn còn mua 5gr Bạch ngân chi thiết tốn 14 vạn tinh tệ, vật chứa chuyển chức 1500 tinh tệ.
Sau đó Giang Khải trở lại trụ sở Chủ Thần công hội.
Sau khi Nguyễn Ngữ biết tài liệu của Giang Khải, chủ động nhận nhiệm vụ chế tác tài liệu chuyển chức.
Giang Khải nhíu mày nói, “Ta còn cần 5gr bụi bặm, 5gr không khí, 5gr nước mưa…”
“Khải đội, ngươi yên tâm đi, trong tài liệu chuyển chức nhị giai của Mỹ thực gia cần một loại tài liệu khí thể hiếm có, đã sớm thành thục kỹ thuật dung hợp thu thập khí thể, về phần bụi bặm và nước mưa càng dễ góp nhặt.” Nguyễn Ngữ nói, “Lão Hồ, tài liệu chuyển chức của Khải đội cần nước của ngươi!”
Tất nhiên Hồ Ngôn không hề chùn bước.
Giang Khải hơi lo lắng, suy nghĩ còn nói, “Đúng, trong đó ta chưa xác định tài liệu nước mưa này có chính xác không.”
Nguyễn Ngữ gật đầu, “Dựa theo ngươi nói, ta cảm thấy Vô căn chi thuỷ là nước mưa, dù sai cũng không sao cả, dù sao thí nghiệm từng cái là được.”
Hồ Ngôn gọi Kỳ vũ đến trong sân, lượng mưa cần đến cũng không lớn, hắn ta không chút chuẩn bị đã dẫn đến một cơn mưa to.
Sau khi Nguyễn Ngữ thu thập tốt nước mưa đã quay về trong phòng bắt đầu thu thập và dung hợp tài liệu.
Giang Khải đứng ở đình nhỏ trong sân lo lắng chờ đợi.
Hồ Ngôn lạnh lùng nhìn Giang Khải đi tới đi lui, “Khải đội, ngươi sinh con sao, đừng đi qua đi lại, kỹ thuật của Nguyễn quỷ không có vấn đề.”
Giang Khải trợn mắt lườm lão Hồ, nhưng vẫn đàng hoàng ngồi xuống.
Một lần chờ này vẫn chờ hơn một giờ!
“Dù thất bại cũng phải sớm hơn mới được.” Giang Khải lo lắng nhìn về phía căn phòng bên tay phải.