Chương 235: Bản tiến giai của “Chơi ăn gian” (2)
Chương 235: Bản tiến giai của “Chơi ăn gian” (2)
Giang Trung thành, Vệ Ưng gọi Lộ Tuấn và Tô Lam Lam vào văn phòng.
Lộ Tuấn và Tô Lam Lam đi vào văn phòng đã thấy sắc mặt Vệ tướng quân khó coi, Lộ Tuấn vội vàng hỏi, “Tướng quân, xảy ra chuyện gì?”
Vệ Ưng lắc đầu, “Cũng không phải chuyện gì mới mẻ, thi đấu khiêu chiến công hội tiến hành thế nào?”
“Còn có một tuần nữa là kết thúc.” Lộ Tuấn nói.
Vệ Ưng đứng lên, khẽ than thở một tiếng, “Lại có bảy quốc gia phát hiện Truyền tống trận kết nối, chúng ta nhận được tin tức hiện tại các quốc gia đã tiến vào khu vực công cộng đang cố gắng phong tỏa cửa vào Truyền tống trận.”
“A?” Tô Lam Lam trợn to mắt, “Phong tỏa cửa vào Truyền tống trận?”
Vệ Ưng gật đầu, “Đúng! Hiện tại khu vực công cộng cũng là tu la tràng, những quốc gia sớm phát hiện Truyền tống trận đã tổ chức rất nhiều tinh anh tiến vào Truyền tống trận, giữa các nước chém giết lẫn nhau, hơn nữa bọn họ còn muốn giết đội ngũ của quốc gia khác rời khỏi khu vực công cộng.”
“Cường quốc thành lập trú điểm tạm thời, không ngừng củng cố lực lượng của mình ở khu vực công cộng, bảy quốc gia vừa tiến vào khu vực công cộng đã bị giết ra ngoài rồi!”
Lộ Tuấn lập tức ngạc nhiên nói, “Còn có thể như vậy?”
Vệ Ưng lại thở dài một hơi, “Thiên Chức chỉ nói là có tám mươi quốc gia mở ra Truyền tống trận kết nối, thi đấu tranh bá toàn cầu sắp mở ra nhưng cũng không nói tám mươi quốc gia này chắc chắn phải tham gia hết!”
Cuối cùng Lộ Tuấn đã hiểu ra, “Cho nên thiếu một đối thủ thì bọn họ sẽ có thêm một phần thắng! Bọn họ lợi dụng ưu thế tiến vào khu vực công cộng trước tiên, để kẻ đến sau không cách nào tranh đoạt với bọn họ!”
Vệ Ưng gật đầu, “Đúng vậy… Kéo dài thời gian càng lâu, ưu thế của bọn họ càng vững vàng, Hoa Hạ chúng ta muốn phá vỡ hàng rào phòng ngự của đối phương, độ khó lại càng lớn hơn!”
“Phía trên đã gửi văn kiện xuống, huấn luyện doanh Chiến Thần điện ở các tòa thành thị Hoa Hạ dừng tăng đẳng cấp, toàn bộ giữ ở tam giai trở xuống, đồng thời phát động tất cả công hội, Khổ hành tăng toàn lực tìm kiếm Truyền tống trận kết nối.”
“Một khi tìm ra Truyền tống trận sẽ loại bỏ nhân tố tất cả công hội, chọn ra ba tiểu đội năm người mạnh nhất từ các huấn luyện doanh Chiến Thần điện lớn, không tiếc bất cứ giá nào xông phá phong tỏa của nước khác!”
Lúc này Tô Lam Lam mới hiểu được vì sao tướng quân hỏi thăm tình huống thi đấu khiêu chiến công hội, đối với Hoa Hạ đã là càng ngày càng bất lợi.
“Hai người các ngươi đi thông báo cho huấn luyện doanh Chiến Thần điện trước, chờ tìm được Truyền tống trận, giữa những thiên tài này lại là một trận long tranh hổ đấu.”
Lộ Tuấn và Tô Lam Lam nhận lệnh đang muốn rời khỏi phòng làm việc, Vệ Ưng lại gọi hai người.
“Đúng rồi, gần đây tiểu tử Giang Khải kia thế nào?”
“Sau khi hắn lấy được quán quân thi đấu chiến đội nhị giai đã đi bí cảnh, nghe nói là thông quan một bí cảnh Sào huyệt khủng bố gì đó, nhưng sau khi hắn quay về cũng không thấy ‘Quầy bán quà vặt’ của hắn bán ra thứ gì, cho nên chúng ta cũng không biết hắn lại lấy được thứ gì tốt.”
Vệ Ưng khẽ nhíu mày, “Là bí cảnh mà Thanh Long trông coi hai tháng?”
“Vâng!”
“Tiểu tử này!” Vệ Ưng không nhịn được nhếch khóe môi, một tay vỗ vào góc bàn, “Thật là ranh mãnh!”
“Đẳng cấp chức nghiệp của hắn thì sao?”
“Có lẽ hiện tại vẫn là nhất giai… Ngài cũng biết, chắc hắn là một loại chức nghiệp mới nào đó, muốn tăng cảnh giới khó như lên trời.”
Vệ Ưng mỉm cười, “Điều này cũng không nói chính xác được, tiểu tử này cũng không phải mới làm chúng ta giật mình lần một lần hai.”
“Đáng tiếc, loại tình huống này của hắn cuối cùng không vào được huấn luyện doanh Chiến Thần điện, nếu không dù phải dùng đến quan hệ cá nhân của ta, ta cũng muốn đưa hắn vào đó!” Vệ Ưng thở dài một hơi, “Bên Hoàng gia thì sao? Gần đây có đến gây chuyện với người nhà của hắn không?”
“Gần đây bọn họ thật sự trở nên đàng hoàng hơn, lần trước Hoàng Thông đã đứng trước mặt mọi người hứa hẹn.” Tô Lam Lam nói.
Vệ Ưng hừ lạnh một tiếng, “Nếu Hoàng Thông có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn, vậy hắn cũng không phải Hoàng Thông! Chúng ta cũng không thể công khai giúp đỡ Giang Khải, nhưng hai tiểu gia hỏa Giang Lan và Giang Anh ở ngay dưới mí mắt chúng ta, nhất định phải đảm bảo sự an toàn cho bọn họ!”
“Vâng!”
Rời khỏi văn phòng Vệ Ưng, Lộ Tuấn nói với Tô Lam Lam, “Lão đại đặc biệt coi trọng tiểu tử Giang Khải kia, đã không chỉ là chú ý đơn giản nữa, mà là sự quan tâm phát ra từ trong lòng.”
Tô Lam Lam gật đầu, “Ta cũng cảm thấy vậy, hắn biết rõ Giang Khải khó mà tăng lên, hơn nữa không có ý gia nhập quân đội lại vẫn đặc biệt quan tâm hắn, ngươi nói là vì sao?”
Lộ Tuấn mỉm cười, “Ngươi biết trước kia tướng quân có một tôn tử không? Nếu hắn vẫn còn, có lẽ tuổi tác không kém hơn Giang Khải bao nhiêu đâu, đáng tiếc…”
“Có lẽ, lão gia tử thật sự coi Giang Khải là người thân của mình.”