Chương 244: Tiến triển mang tính đột phá của Hoa Hạ
Chương 244: Tiến triển mang tính đột phá của Hoa Hạ
“Trên quốc tế, xếp hạng chức nghiệp Võ đồ đã rơi xuống vị trí thứ sáu, nhưng ta vẫn không tin bảng xếp hạng gì đó.” Trong giọng nói của Vệ Ưng mang theo sự tự tin, “Truyền thừa ngàn năm Hoa Hạ nội tình sao mà thâm hậu, bọn họ chỉ dựa vào những số liệu kia chống đỡ bảng xếp hạng, sao lĩnh ngộ được tinh túy võ đạo?”
“Chân khí vừa ra, hừ hừ, top 5 chức nghiệp đều phải nhượng bộ lui binh cho ta!”
Giang Khải trợn to mắt, hắn có thể cảm nhận được sự tự hào của Vệ Ưng với Võ đồ Hoa Hạ, đồng thời là một người Hoa Hạ ta cũng tin tưởng phán đoán của Vệ Ưng!
Trong thiên phú của Trụ Tử cũng có năng lực phát động chân khí, chỉ có điều đây là lần đầu tiên Giang Khải thấy có người sử dụng chân khí trong thực chiến!
Thì ra, lão Vệ cũng không phải lão già nát rượu gì đó, có thể được gọi là Thủ hộ thần Giang Trung thành, bản thân hắn ta có được thực lực cực mạnh!
Sau khi Vệ Ưng xua tan sương mù lập tức dẫn người đi vào bên trong xem xét.
Khoảng mấy phút sau, Vệ Ưng hào hứng vội vàng đi ra.
“Quá tốt rồi, cuối cùng đã tìm được! Băng, bây giờ ngươi logout, quay về báo tin tức này cho cấp trên!” Vệ Ưng phân phó xong lại đi đến bên cạnh Giang Khải, vừa cười vừa nói, “Tiểu tử tốt, ngươi được lắm! Sao ngươi tìm được nơi này.”
Sao lại tìm được?
Giang Khải cũng không biết trả lời như thế nào, chỉ vào Hồ Ngôn, “Là hắn phát hiện.”
“Ồ? Ngươi là Hồ Ngôn đi, ta từng nghe nói là một Thầy phong thủy, ngươi đã khai sáng ra một con đường khác biệt rất hiếm có.”
“Ngài, ngài biết ta…” Hồ Ngôn vừa mừng vừa sợ, vội vàng nói, “Thật sự là ngài quá khen, đều nhờ Giang Khải mới khiến một chức nghiệp không có tác dụng gì như ta phát huy được chút tác dụng.”
“Ta nhớ Khải đội đã nói với ta đừng coi thường bất kỳ chức nghiệp nào, đừng coi thường bất kỳ kỹ năng gì!”
Vệ Ưng hơi nhíu mày, sau đó giãn lông mày ra, “Chẳng trách mặc kệ là ai đi theo Giang Khải luôn có thể tỏa ra ánh sáng của bản thân! Tiểu Khải, ngươi từng nói câu nói này, ta cũng nhớ kỹ.”
“Hồ Ngôn, ngươi còn chưa nói ngươi phát hiện nơi này như thế nào.”
“Ây…” Hồ Ngôn ấp úng, đối mặt với thần tượng của mình hắn ta rất muốn ăn ngay nói thật, nhưng suy nghĩ cũng không thể nói “là ta bán nhan sắc lấy được tình báo” chứ.
Sau cùng hắn ta chỉ có thể mơ hồ nói, “Ta, khụ khụ, cái đó, là lúc ta suy đoán phong thủy cảm thấy nơi này là một khối bảo địa…”
Vệ Ưng cau mày, “Lại là như vậy, xem ra chúng ta còn chưa đủ hiểu rõ Thầy phong thủy này…”
Mặc kệ nói thế nào, cuối cùng Hoa Hạ cũng đã tìm được Truyền tống trận kết nối.
Vậy tiếp theo dĩ nhiên là phải luận công ban thưởng.
“Giang Khải, điểm tích lũy công hội không được mua bán, đây là quy định nhất quán từ khi Hoa Hạ thành lập công hội đến nay, hy vọng ngươi có thể hiểu được.” Vệ Ưng nói.
“Hơn nữa, rất nhiều công hội vẫn đang nghĩ cách thu hoạch càng nhiều điểm tích lũy công hội hơn, 2000 điểm tích lũy này của ngươi là một khoản tài phú to lớn!”
Giang Khải cau mày, hắn vẫn không chú ý đến công hội, cũng không đi tìm hiểu cơ chế công hội.
“Điểm tích lũy công hội còn có thể làm gì?”
Vệ Ưng mỉm cười, “Một cái liên quan đến xếp hạng công hội, xếp hạng càng cao danh tiếng càng cao, người nghe danh gia nhập càng nhiều, càng nhiều người thì có thể thu hoạch được càng nhiều điểm tích lũy, công hội có thể tiến vào một giai đoạn phát triển tốc độ cao.”
Giang Khải lắc đầu, hắn căn bản không nghĩ đến phát triển Chủ Thần công hội, cần danh tiếng cái gì.
“Còn có một cái là sử dụng điểm tích lũy có thể đổi lấy một số phần thưởng của quân đội. Phần thưởng bao gồm tài liệu cao cấp hiếm có, trang bị cao cấp, sách kỹ năng, tin tức đủ loại, cũng bao gồm chỉ dẫn huấn luyện chuyên nghiệp, tin tức tài nguyên quan trọng đủ loại. Quỷ Tinh được khai thác đến nay đã là hành động của quốc gia, tổ chức đã tạo ra sự cống hiến với việc khai thác Quỷ Tinh, tất nhiên chúng ta cũng phải cho phần thưởng.”
Quân đội là bên tiến vào Quỷ Tinh sớm nhất, bọn họ tiến vào Quỷ Tinh sớm hơn bình dân 29 năm, hơn nữa gần như mỗi một Boss bản đồ, mỗi một Thủ vệ chi chủ đều cần quân đội giúp đỡ, hoặc do quân đội trực tiếp đánh giết.
Không hề nghi ngờ, quân đội có tài nguyên, dù trên vật chất hay là kinh nghiệm, huấn luyện, thông tin đều là bất kỳ một công hội nào cũng không thể địch nổi.
Nghe được Vệ Ưng nói như vậy, Giang Khải đột nhiên cảm thấy giữ lại điểm tích lũy công hội có vẻ khá có lợi…
Nhìn những hội trưởng công hội đó đỏ mắt đến độ vò đầu bứt tai, giữ lại điểm tích lũy cũng không thiệt!
“Vậy điểm tích lũy thì điểm tích lũy đi…”
Vệ Ưng mỉm cười gật đầu, hắn ta nhìn Giang Khải, Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, nói, “Quân đội sẽ không tham gia vào việc quản lý nội bộ công hội, nhưng từ góc độ cá nhân ta, nói thật, ta vẫn rất hy vọng Chủ Thần các ngươi lớn mạnh.”