Chương 248: Danh hiệu: Bình Minh (2)
Chương 248: Danh hiệu: Bình Minh (2)
“Chúng ta đã liên hệ với những quốc gia này, thời gian đi vào là 5 giờ sáng ngày 26 cũng chính là 5 giờ sáng mai sẽ phái ra ba đội ngũ mạnh nhất của mình, sẽ phát động liên hợp tổng tiến công khu vực công cộng!”
“Đến lúc đó, trong khoảng thời gian ngắn những quốc gia chúng ta sẽ điên cuồng đánh vào khu vực công cộng.”
“Chúng ta cũng đã đạt thành nhận thức chung, đến vị trí này tập hợp với đội ngũ thành công vượt qua tạo thành liên minh tạm thời.”
Viên Trụ hít sâu một hơi, nhìn từ bên ngoài quân đội Hoa Hạ như đã hết cách, phái ra nhiều đội ngũ như vậy càng giống vùng vẫy giãy chết.
Nhưng lại không biết quân đội chúng ta đã âm thầm đặt ra một kế hoạch!
Loại tướng lĩnh như Hoa Thiên Thần, Vệ Ưng cũng không phải chỉ làm kiến bò trên chảo nóng!
Sau khi nói xong chiến thuật, Hoa Thiên Thần hít sâu một hơi nhìn về phía mười lăm chiến sĩ ở đây, “Dù đến lúc đó ba mươi quốc gia chúng ta sẽ liên hợp phát động công kích, nhưng các ngươi cũng phải biết hiện tại quốc gia chiếm cứ khu vực công cộng có thực lực càng cường đại hơn minh hữu của chúng ta!”
“Cho nên phương hướng của chúng ta không phải liều mạng, mà là phá vòng vây!”
“Là quốc gia khởi xướng lần hành động này, chiến sĩ Hoa Hạ chúng ta cũng là nhóm người đầu tiên vượt ải! Các ngươi sẽ gặp phải công kích mạnh mẽ nhất của kẻ địch!”
“Người trấn thủ Truyền tống trận là ai? Đều là cưởng giả đỉnh cấp tam giai trở xuống! Đều là chức nghiệp gì? Thôi miên sư, Quyền thuật sư, Ngâm du kiếm khách, Nhẫn thuật sư, Dã man nhân, Cao bồi, Vu sư, Thợ săn, Kiện tướng thể thao, Đám côn đồ đủ loại, chắc các ngươi chưa quen thuộc với thủ đoạn của bọn họ nhưng thực lực tuyệt đối không thể khinh thường!”
“Các ngươi đều hiểu rõ, hiện tại các quốc gia khai hoang đều gặp bình cảnh với trình độ khác biệt, muốn đột phá bình cảnh, có lẽ khu vực thất lạc là cơ hội của chúng ta!”
“Hiện tại các ngươi còn chưa hiểu rõ chiến trường Thú Thần xảy ra chuyện gì, ta cũng không nói cho các ngươi biết, đây là việc mà hiện tại các ngươi không thể chống đỡ!”
“Nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết không hề nói khoa trương, hành động lần này của các ngươi gánh vác vận mệnh quốc gia, là sự tồn vong của dân tộc!”
Lúc này đám người Viên Trụ đều đã cảm thấy một loại cảm giác sứ mệnh to lớn.
“Danh hiệu nhiệm vụ lần này là: Bình Minh!” Hoa Thiên Thần nhìn về phía mọi người, nghiêm nghị nói, “Ta lặp lại lần nữa, dù chỉ còn một người thì các ngươi cũng phải cắm cờ Hoa Hạ ở điểm tập hợp này!”
…
Còn có nửa giờ, đám người Viên Trụ lại muốn thông qua lối vào màu xanh đăng nhập Quỷ Tinh.
Lúc này, Viên Trụ đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế, ánh mắt hơi rời rạc, sắc mặt hơi khó coi.
Sau khi Lý Bưu thấy được lại đi tới, vỗ bả vai rộng của Viên Trụ, “Trụ Tử, có phải đang căng thẳng không?”
Viên Trụ nhìn đội trưởng một chút, “Đội trưởng, ta… Sau khi ta uống rượu có khả năng không cách nào phá vòng vây.”
Lý Bưu đột nhiên hơi ngạc nhiên.
Gặp được mười mấy đội ngũ vây quét bọn họ, nếu Trụ Tử không uống rượu chỉ sợ lực chiến đấu lại biến thành số âm…
Nhưng một khi Trụ Tử uống rượu tất nhiên sẽ không cân nhắc đến chiến thuật gì đó, lấy biểu hiện của hắn ta khi say rượu, có lẽ sẽ ăn thua đủ với đối phương.
Đã không cần nói nhiều về tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này, hắn ta là đội trưởng tuyệt đối phải lấy việc hoàn thành nhiệm vụ làm chức trách hàng đầu.
Nói cách khác, kết quả của Trụ Tử chỉ có một!
Chẳng trách hắn ta căng thẳng như vậy.
Im lặng một lúc lâu, Lý Bưu nghiêm mặt nói, “Thật đáng tiếc, ta sẽ không cho phép ngươi lùi bước, thiên chức của quân nhân chúng ta là bảo vệ quốc gia!”
Nói xong, Lý Bưu mỉm cười vỗ vai Viên Trụ, “Nhưng Trụ Tử đừng sợ, ta đi cùng ngươi.”
Viên Trụ đột nhiên ngước mắt nhìn về phía Lý Bưu, thấy hơi khó tin.
Chắc đội trưởng nghe hiểu ý của mình, hắn ta nói đi cùng mình là chỉ…
Lý Bưu mỉm cười, “Thật ra có một câu ta vẫn chưa nói với ngươi và Noãn Noãn, ta rất ghen ghét Giang Khải, hắn tùy tiện dẫn theo các ngươi đã khiến các ngươi tiến bộ lớn như vậy! Từ góc độ này mà nói, ta không phải đội trưởng xứng chức.”
“Đội trưởng!” Viên Trụ muốn nói điều gì đó, Lý Bưu lại ngắt lời hắn ta.
Lý Bưu lắc đầu, nở một nụ cười tự tin, nói, “Nhưng ta cũng có chỗ mà hắn phải kém hơn!”
“Ta tuyệt đối không để đội viên của ta rời khỏi bên cạnh ta!”
Còn có mười phút là đăng nhập Quỷ Tinh, Viên Trụ mở ra điện thoại, hiếm khi nào logout hắn ta muốn gọi cho mẫu thân.
Nhưng bây giờ thời gian quá muộn, cuối cùng hắn ta bấm số của Giang Khải.
Điện thoại đổ chuông vài tiếng, chẳng mấy chốc đã nghe được tiếng mắng chửi của Giang Khải, “Có phải đầu óc của ngươi bị hỏng rồi không, hơn hai giờ sáng còn gọi cho ta? Còn có để người ta ngủ không!”
Viên Trụ bật cười ha ha, “Ta nghe Lộ Tuấn ca nói ngươi đã logout.”
“Đúng vậy, sao ngươi cũng logout rồi hả?”