Chương 256: Huyền Vũ chi kiếm (2)
Chương 256: Huyền Vũ chi kiếm (2)
Nam tử tiếp tục nói, “Thật ra công kích chân khí của hắn còn quá yếu ớt, ngay cả một tầng chân khí cũng không được tính, một chiêu vừa rồi chỉ có thể coi là tạm được, hắn còn lâu mới phát huy ra uy lực của Huyền Vũ chi kiếm!”
Trong phòng có người nói, “Ngươi không thể yêu cầu một Hiệp khách nhị giai dùng ra chân khí chân chính, có thể làm được điểm này đã không dễ dàng.”
Nam nhân phát ra một tiếng cười khẽ, “Không phải ta yêu cầu cao, vì hắn là người được chúng ta chọn chúng, hắn nhất định phải mạnh hơn những người khác! Nhưng điều đáng quý là hài tử Trụ Tử này gặp tình huống như vậy, lại ưu tiên lựa chọn đi bảo vệ đội ngũ hoàn thành nhiệm vụ, đây mới là điểm trưởng thành nhất của hắn!”
“Có Huyền Vũ chi kiếm bảo vệ, chắc Hoa Hạ có thể an toàn tiến vào cứ điểm.”
Nhưng còn chưa nói hết câu, trong video đột nhiên xuất hiện mấy bóng dáng từ phía sau tiểu đội phá vòng vây Hoa Hạ, lẻn đến phía trước nhất!
Một mình Hockman ngăn lại phía trước đội ngũ Hoa Hạ, đối mặt với một kiếm của Viên Trụ quét tới, Hockman không tránh không né giận quát một tiếng, “Hôm nay các ngươi nhất định phải ở lại cho ta, một người cũng không được đi!”
“Bảo cụ dành riêng . Cuồng chiến sĩ chi huyết!”
Dòng máu trong người Hockman như là sôi trào, không ngừng có hơi nước bốc lên, da của hắn ta biến thành đỏ ửng, cả người càng phấn khởi hơn.
Trong nháy mắt, Hockman đã giết đến trước người Chu Viễn, tốc độ, khí thế đều mạnh hơn trước đó rất nhiều, hai tay của hắn ta trực tiếp đánh vào hai lỗ tai của Chu Viễn!
“Ngươi là người thứ ba mà ta giết trong hôm nay!” Hockman giận dữ hét lên.
Onoda Juro càng giận không kìm được, hắn ta lấy ra thẻ bài, lập tức thực thể hóa thành một Võ sĩ đao chuôi vàng lưỡi đỏ.
“Trang bị duy nhất . Phệ hồn chi nhận!” Phệ hồn chi nhận mạnh mẽ chém đến, trực tiếp đánh tan kiếm khí chân khí của Viên Trụ, hung hăng chém về phía Viên Trụ.
Viên Trụ cầm trọng kiếm đón đỡ.
Keng một tiếng, trọng kiếm của Viên Trụ lại trực tiếp bị chém đứt!
Hai cao thủ tự dùng ra đòn sát thủ của bản thân, một món bảo cụ dành riêng, một thanh vũ khí duy nhất, uy lực vô cùng to lớn!
Chu Viễn khẽ quát một tiếng, “Trụ Tử, dẫn bọn họ đi!”
Sau đó lắc người một cái né tránh công kích của Hockman, đồng thời thuận theo xu thế né tránh lao thẳng về phía Juro.
“Đủ lắm rồi!” Cách đó không xa, một nữ tử mặc Tỏa tử giáp và áo choàng màu đen, đôi môi son dưới mũ trùm màu đen khẽ mở, “Đánh đến bây giờ còn chưa kết thúc?”
“Được rồi, vẫn để ta đến đi!”
“Triền nhiễu vu thuật!” Nữ nhân duỗi ra ngón tay mảnh khảnh, chỉ về phía trước.
Đột nhiên, dưới chân đám người Hoa Hạ có mấy sợi dây leo to khỏe phá đất mà lên, dây leo như là mọc mắt đuổi theo mấy người Hoa Hạ, một lát sau đã bắt được cả tiểu đội phá vòng vây!
Chu Viễn trợn tròn hai mắt đang muốn chém đứt dây leo, nữ nhân đã đến trước mặt hắn ta.
“Còn chưa từ bỏ?”
“Ai, nói thật, ta cũng hơi khâm phục sự quyết tâm và thực lực của tiểu đội Hoa Hạ các ngươi, có thể chống đỡ sự bao vây của cường đội có số người và cấp bậc gấp ba mình đến tận bây giờ, chỉ cách mục đích của các ngươi có bốn ngàn mét… Các ngươi thật sự rất mạnh.”
Động tác của Chu Viễn đột nhiên cứng đờ.
Nữ nhân nói bọn họ chỉ cách mục đích bốn ngàn mét? Nói cách khác nàng biết mục đích của bọn họ?
Hành động Bình Minh bị lộ?!
Thật ra từ lúc bắt đầu hắn ta đã cảm thấy tốc độ chi viện của đối phương quá nhanh!
Dưới mũ trùm, đôi môi đỏ gợi cảm kia mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
“Đừng nhìn ta như vậy, ngươi nghĩ đúng rồi, chúng ta đã sớm biết kế hoạch của các ngươi, nếu không các ngươi vừa ra đã gặp được nhiều cao thủ chặn đánh như vậy, cường độ còn lớn hơn bất kỳ lần chặn đánh nào sao? Hockman và Onoda Juro cũng không cố ý chuẩn bị kỹ càng bảo cụ dành riêng và vũ khí đối phó các ngươi.”
“Ngoài ra, ta nói cho ngươi biết một tin tức, trong hành động phá vòng vây của ba mươi mấy quốc gia các ngươi, tất cả đội ngũ đã bị chúng ta tiêu diệt, hiện tại chỉ còn lại mấy người các ngươi thôi.”
“Dù các ngươi đến cứ điểm, mấy người các ngươi có thể có thành tựu gì?”
Nữ nhân từ tốn nói, “Không tin? Không bằng ta thả ngươi ra, ngươi quay đầu nhìn xem Truyền tống trận điểm A của các ngươi có còn đội ngũ tiến đến không?”
Nói xong, nữ nhân thật sự buông lỏng dây leo.
Chu Viễn sẽ không bỏ trốn một mình, nữ nhân trực tiếp gọi vị trí truyền tống của bọn họ là điểm A, ám hiệu này chỉ có quốc gia phá vòng vây mới biết!
Điều này cũng giống với lời nói trước đó của nữ nhân.
Chu Viễn quay người lại, mờ mịt nhìn về phía Truyền tống trận.
Chắc đội ngũ của quốc gia khác đăng nhập sau đội ngũ Hoa Hạ vài phút, nhưng cho đến bây giờ phía sau bọn họ chỉ có truy binh, không có minh hữu!
Nữ nhân đứng sau lưng hắn, giọng điệu vẫn rất bình thản, “Coi như công nhận thực lực của các ngươi, ta để các ngươi nhìn cứ điểm cũng tiện để các ngươi hoàn toàn hết hy vọng.”