Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 284 - Chương 284: Thi Đấu Tranh Bá Toàn Cầu (2)

Chương 284: Thi đấu tranh bá toàn cầu (2) Chương 284: Thi đấu tranh bá toàn cầu (2)

Điều đáng nhắc đến là, hiện tại hệ thống chỉ đưa ra hai nhắc nhở liên quan đến quy tắc thi đấu tranh bá toàn cầu, một cái là trong trận đấu chỉ có đánh giết mới được coi là thật sự loại bỏ đối thủ, một cái khác là có yêu cầu với số người dự thi.

Về phần cách thức thi đấu được áp dụng, địa điểm tranh tài cùng đủ loại tin tức, cho đến bây giờ hệ thống vẫn chưa đưa ra nhắc nhở.

Tất cả đội ngũ chịu dày vò, đau khổ chờ qua 48 tiếng, sau đó đến tận giây cuối cùng tất cả mọi người vẫn chưa nhận được lời nhắc nhở của hệ thống.

Ngay lúc mọi người đều hơi mơ hồ, mỗi một doanh địa đột nhiên xuất hiện từng tia sáng trắng.

Ngay sau đó tất cả mọi người không hiểu ra sao lại xuất hiện ở một vị trí xa lạ nào đó.

Lúc này, cuối cùng bọn họ đã nhận được nhắc nhở của hệ thống.

【 Thi đấu tranh bá toàn cầu (sơ cấp) đã mở ra. 】

【 Sau khi tranh tài bắt đầu, tất cả mọi người sẽ ngẫu nhiên truyền tống đến địa điểm nào đó, cũng nhận được thời gian chuẩn bị 10 phút, trong thời gian chuẩn bị sẽ miễn dịch tất cả thương tổn. 】

【 Sau khi thời gian chuẩn bị kết thúc, trong mỗi tiểu đội sẽ có một người bị “giam cầm” ngẫu nhiên, người bị giam cầm không cách nào hành động, có thể bị đánh giết, có thể bị người khác di chuyển, có thể bị người khác “cứu rỗi”. 】

【 Một khi người bị giam cầm bị đánh giết, đội ngũ lại ngẫu nhiên giam cầm một tên đội viên khác, cho đến khi tất cả đội viên đều chết. 】

【 Lúc đánh giết đối thủ không phải quốc gia mình, không cách nào cướp bóc đồ vật và kinh nghiệm, có thể đạt được một tấm “Thẻ cứu rỗi”, năm tấm thẻ cứu rỗi có thể giải trừ trạng thái giam cầm của một tên đồng đội. 】

【 Hai giờ sau, trong mỗi tiểu đội thêm một người bị giam cầm, cứ thế mà suy gia, mỗi hai giờ thêm một người bị giam cầm. 】

【 Sau khi thi đấu tranh bá toàn cầu bắt đầu, bên ngoài khu vực công cộng sẽ xuất hiện rất nhiều dã thú thấp nhất cấp thống lĩnh, chúng nó sẽ không ngừng thu nhỏ khu vực tranh tài theo thời gian tranh tài trôi qua. 】

【 Cuối cùng, lúc đội ngũ sống sót chỉ còn lại ba đội ngũ, thi đấu tranh bá kết thúc, căn cứ vào số lượng đội viên “tự do” của đội ngũ còn sống, số lượng thẻ cứu rỗi còn thừa trong tay để tính toán xếp hạng. 】

Nghe được quy tắc thi đấu cuối cùng, tất cả mọi người trợn tròn mắt.

“Ngay từ đã chia mọi người ta, còn phải giam cầm ngẫu nhiên? Điều này, chẳng may đúng lúc xung quanh người bị giam cầm có kẻ địch, đây không phải chết chắc?”

“Hai giờ thêm một người bị giam cầm, cường độ rất khoa trương!”

“Quy tắc này như đã thử thách thực lực cá nhân, đồng thời cũng là thử thách thực lực tổng hợp của cả đội, bất kỳ một điểm nào trở thành sai lầm đều là việc trí mạng với tiểu đội!”

【 Thời gian chuẩn bị tiến vào đếm ngược, hiện tại còn lại 600 giây! 】

Tiếng của hệ thống khiến tất cả mọi người không thể không tập trung tinh thần.

Trong tình huống bọn họ không hề chuẩn bị, trận thi đấu này đã bắt đầu!

Lúc này Giang Khải đang đứng dưới một chân núi thấp, Viên Trụ, Noãn Noãn, Nguyễn Ngữ, Hồ Ngôn đã không còn bên cạnh.

Trong rừng cây ở nơi không xa có mấy bóng dáng, chắc là người của những tiểu đội khác.

Hiện tại bọn họ đang trong thời gian chuẩn bị, mỗi người đều miễn dịch tổn thương, những bóng dáng kia cũng không khởi xướng tiến công với hắn, ngược lại bỏ chạy về hướng ngược lại.

“Đúng rồi, sắp có người bị giam cầm ngẫu nhiên!” Giang Khải đột nhiên nghĩ đến quy tắc.

Bên cạnh không có đồng đội, một khi bị giam cầm vậy đó là một cái bia sống chỉ có thể mặc người ta chém giết.

“ĐM, quy tắc kỳ quái gì đây!” Giang Khải tức giận mắng một câu, sau đó lại nhìn hoàn cảnh xung quanh.

Hiện tại cách ổn thỏa nhất là tìm một chỗ không người, xem thử mình có trở thành người may mắn kia không…

Nghĩ tới đây, Giang Khải cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Nhưng lúc này toàn cầu có gần 300 đội ngũ ở khu vực công cộng, cũng chính là 1500 người tản mát phân chia các nơi.

Diện tích khu vực công cộng không tính quá lớn, cũng không có khu vực không cách nào đến được, Giang Khải cảm thấy mặc kệ trốn ở đâu cũng không an toàn.

Không có cách nào, Giang Khải chỉ có thể leo lên một gốc cây lớn cành lá rậm rạp, lợi dụng cành lá cố gắng che chắn bản thân.

Vận khí của Tô Noãn Noãn không tệ tìm được một sơn động, nàng che lại cửa động, “Không biết ai sẽ bị giam cầm…”

Lúc này, Giang Khải cũng tâm tình thấp thỏm cầu nguyện, “Hy vọng ta không phải người bị giam cầm kia. Trụ Tử, Trụ Tử, Trụ Tử! Bị giam cầm!”

Cùng lúc đó, Viên Trụ cũng trốn trong khe hở của hai khối nham thạch, hắn ta dùng cỏ dại nhanh cây che chắn lại lối vào trước sau, trong miệng tuyệt vọng lẩm bẩm, “Không phải ta, không phải ta, không phải ta! Tiểu tử Giang Khải kia đầu óc linh hoạt, để hắn bị giam cầm đi!”

Hồ Ngôn trốn dưới mặt đá, “Nguyễn Ngữ bị giam cầm, Nguyễn Ngữ bị giam cầm!”
Bình Luận (0)
Comment