Chương 301: Săn giết (2)
Chương 301: Săn giết (2)
Mặt đất dưới chân rất nhiều người đều đột ngột biến mất, không có cách nào mượn lực từ mặt đất, chỉ có thể rơi vào trong hố lớn theo mặt đất đổ sụp.
Chỉ có rất ít người dựa vào tốc độ xuất sắc và thân pháp linh hoạt chạy ra khỏi phạm vi khống chế của Boss vương cấp.
Mấy chục người rơi vào trong hố sâu còn muốn trèo ra từ trong hố, nhưng mặt tường bên cạnh hố sâu lấy tốc độ cực nhanh trực tiếp khép lại!
Từ trong khe nứt trên mặt đất phun ra rất nhiều máu tươi!
“A!” Từng tiếng kêu thảm không ngừng vang lên bên tai, người bị nhốt bên trong đang chịu đựng lực lượng đè ép khó có thể tưởng tượng.
Chỉ ba bốn gây, càng nhiều máu tươi, huyết nhục trực tiếp phun ra từ trong cái khe… Lúc hai khối nham thạch lại tách ra, bên cạnh hố sâu đã bôi một dòng máu đỏ tươi.
Trong nháy mắt, ít nhất sáu mươi người bị Boss vương cấp miểu sát!
ĐM, thật mạnh mẽ!
Trong lòng Giang Khải ngạc nhiên, đám người này đối mặt với Boss vương cấp như là sâu kiến, không hề có sức đánh trả.
Ở một bên khác, mấy tên Thạch tinh cự nhân cấp thống lĩnh đã đuổi kịp mấy người sống sót đang chạy trốn kia.
Có thể trốn thoát từ trong hoàn cảnh này, đủ để thấy những người này tuyệt đối là tinh anh trong tinh anh.
Bọn họ thấy năng lực của Thạch tinh cự nhân suy đoán ra Thạch tinh cự nhân có năng lực khống chế mặt đất cực mạnh, lại nghĩ đến Giang Khải trốn trên tàng cây đến bây giờ vẫn rất an toàn, cả đám người đều nhảy lên cây.
Tuy Thạch tinh cự nhân chỉ có thể thông qua mặt đất cảm giác kẻ địch, nhưng một khi kẻ địch bị chúng nó khóa chặt, chỉ cần đối phương tìm kiếm điểm dừng chân sẽ trực tiếp hoặc là gián tiếp tạo ra áp lực cho mặt đất.
Chúng nó vẫn có thể chuẩn xác khóa chặt vị trí mục tiêu.
Kura Nosuke đang điên cuồng chạy trốn, hiện tại đánh giết Giang Khải gì đó cũng đặt sang một bên mà thôi, chạy trốn giữ mạng quan trọng hơn.
Oanh một tiếng, trước mặt Kura Nosuke dựng thẳng một bức tường đá, trực tiếp ngăn cản đường đi của Kura Nosuke.
Cùng lúc đó, một Thạch tinh cự nhân cấp thống lĩnh đã giết đến sau lưng, cầm đại thụ trong tay quét tới.
Thực lực của Kura Nosuke mạnh hơn cũng không có khả năng đón đỡ công kích của một Thạch tinh cự nhân từ phía chính diện, hắn ta vội vàng né tránh.
Nhưng phạm vi công kích của Thạch tinh cự nhân rất rộng, Kura Nosuke vẫn không né tránh kịp, sau lưng bị thân cây đập trúng.
Dưới lực lượng khủng bố gia trì, thân cây cũng có được lực phá hoại cực kỳ đáng sợ!
Trong chốc lát, sau lưng hắn ta đã da tróc thịt bong, cả người bị một luồng lực lượng vô cùng to lớn trực tiếp đánh bay hơn mấy chục mét!
Thấy Thạch tinh cự nhân đối diện muốn đuổi tới, Kura Nosuke đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, mượn thế lùi lại để quay người chạy như điên!
Ngay lúc hắn ta chạy ra mười mấy mét, trên mặt đất đột nhiên dâng lên một bức tường đá!
Kura Nosuke hiểu rõ, nếu lúc này mình bị cản lại, muốn chạy trốn nữa càng khó hơn.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Kura Nosuke khẽ quát một tiếng, “Nhẫn thuật thế thân!”
Trong nháy mắt thế thân có hiệu lực, thế thân gỗ đánh nát vách đá, cuối cùng Kura Nosuke cắt đuôi Thạch tinh cự nhân cấp thống lĩnh sau lưng, không biết tung tích.
Tình hình vây giết Giang Khải bị Thạch tinh cự nhân phá tan, lúc trước 70 tên cao thủ tụ tập nhanh thế nào, hiện tại đoàn diệt nhanh như thế!
Dù bọn họ liều mạng chạy trốn, nhưng trong nháy mắt đã có chín phần biến thành một đám huyết nhục.
Một đám cao thủ chỉ còn lại hai, ba người thành công trốn thoát.
Giang Khải nhìn hơn 80, 90 tấm thẻ cứu rỗi lơ lửng trở trên mặt đất vô cùng kích động.
Giang Khải lợi dụng Diêm Vương lệnh nắm bắt thời gian thu thập.
Boss vương cấp không cho Giang Khải quá nhiều thời gian, sau khi giết người tiếp tục đi vào trong khu vực thi đấu.
Nhưng Giang Khải vẫn thu thập được 12 tấm thẻ cứu rỗi.
Không có cách nào, khắp nơi trên mặt đất là thẻ cứu rỗi, tùy tiện vồ lấy cũng được mấy tấm!
“Còn phải cảm ơn đám người này, nếu không ta thật sự không biết phải trốn thoát như thế nào!” Giang Khải thầm nghĩ từ tận đáy lòng.
Ba người Vệ Ưng nhìn bóng lưng Thạch tinh cự nhân rời đi, ba người đều chìm vào trong suy nghĩ.
Thật lâu sau, Lộ Tuấn mới mở miệng nói, “Giang Khải này… Hắn đang giờ trò quỷ gì?”
Tô Lam Lam cau mày, “Khoan khoan khoan khoan, ta tổng kết một chút… Kế hoạch đối phó Giang Khải của minh quân đã bị những quái vật này phá hủy?”
Một lát sau, Vệ Ưng vẫn im lặng cũng mở miệng.
“Ta hiểu rồi! Giang Khải không phải giả vờ bị giam cầm, hắn thật sự bị giam cầm!”
“Biết rõ điểm này, đại khái có thể suy nghĩ rõ ràng đầu đuôi sự việc.”
Thấy Lộ Tuấn và Tô Lam Lam đều đang nhìn mình, Vệ Ưng kiên nhẫn giải thích cho hai người một chút.
“Loại quái vật kia tên là Thạch tinh cự nhân, tuy thực lực cực mạnh nhưng cũng có nhược điểm, chỉ cần không tiếp xúc với mặt đất trước khi nó khóa chặt ngươi, nó sẽ không phát hiện ngươi.”