Chương 304: Tư cách đánh một trận với ta
Chương 304: Tư cách đánh một trận với ta
Nói xong, Giang Khải dùng thẻ định vị tìm ra Cứu thục chi địa gần nhất, hắn tốn sức cõng Trụ Tử dẫn theo đội ngũ nhanh chóng rời đi.
Đi vào Cứu thục chi địa, Tô Noãn Noãn giao 9 tấm thẻ cứu rỗi trong tay cho Giang Khải, lúc này đội ngũ của tất cả 20 tấm thẻ cứu rỗi.
Giang Khải đổi năm tấm thẻ loại bỏ trạng thái khác thường, một tấm có thể sử dụng bốn lần, trên cơ bản năm tấm thẻ đã thỏa mãn nhu cầu của đội ngũ.
Ngoài ra Giang Khải đổi một tấm thẻ khóa chặt mục tiêu.
Sau đó, Tô Noãn Noãn lập tức giải trừ trạng thái say rượu của Viên Trụ và Nguyễn Ngữ.
“Khải?” Viên Trụ trợn to mắt.
“Khải đội, sao ngươi lại đến đây?”
Giang Khải mỉm cười, “Chút nữa lại kể cho các ngươi, hiện tại tìm chỗ an toàn, chúng ta cần đặt ra chiến thuật mới trước đã!”
Mặc dù tiểu đội Hỏa Thần không giảm quân số, nhưng ngoại trừ Giang Khải thì trạng thái của những người khác đều rất tệ.
Cứu thục chi địa không có thẻ loại khôi phục, tranh tài cũng đã tiến vào giai đoạn quan trọng, không có thời gian chờ đợi đám người Viên Trụ khôi phục trạng thái.
Tuy có lẽ tình huống những tiểu đội khác cũng không có gì đặc biệt, nhưng hình như còn có một vài người muốn nhằm ào Giang Khải.
Tóm lại, tình huống hiện tại của tiểu đội Hỏa Thần không lạc quan.
Giang Khải lấy ra thẻ tin tức toàn cục muốn lấy được tình huống của tiểu đội Sơn Hà và tiểu đội Hồng Sắc.
Tiểu đội Sơn Hà không có kết quả trả lại, nói rõ đã đoàn diệt, tiểu đội Hồng Sắc còn có hai người theo thứ tự là Lữ Sùng và Hạ Lập Quốc.
Thấy kết quả tìm kiếm, Giang Khải hơi híp mắt lại.
Đám người Lữ đại ca thật sự bị Kura Nosuke kia giết?
Đám người Tô Noãn Noãn cũng cung cấp một tin tức quan trọng, lúc trước bọn họ vì tìm Giang Khải từng kiểm tra tình báo của tiểu đội Sơn Hà, lúc ấy vị trí của tiểu đội Sơn Hà có tỷ lệ rất lớn vô tình gặp tiểu đội Liệp Sát!
Giang Khải từng thấy thực lực của Kura Nosuke, một người chơi nhị giai có thể thoát khỏi Boss vương cấp, sau Boss thống lĩnh tuyệt đối không phải người bình thường.
Nói vậy, kiếm khách Đảo quốc kia đang nói thật!
Lúc đó người kia nói một từ khiến Giang Khải khắc sâu ghi nhớ, xử quyết!
Đây là sự sỉ nhục lớn nhất với đám người Lữ đại ca!
Giang Khải hơi híp mắt lại, “Kura Nosuke… Đừng để ta gặp lại ngươi!”
Tin tức tốt là Lữ Sùng và Hạ Lập Quốc chống đỡ đến bây giờ, hơn nữa vị trí của bọn họ cách Hỏa Thần không xa.
“Khải đội, tốc độ dã thú xâm chiếm rất nhanh, ngươi xem khu vực bị dã thú chiếm lĩnh càng lúc càng lớn, địa bàn của chúng ta không còn nhiều lắm.” Hồ Ngôn nói.
Giang Khải gật đầu, “Dựa theo tốc độ của dã thú, ta đoán thi đấu tranh bá không có giai đoạn thứ tư, trước khi dã thú hoàn toàn chiếm lĩnh khu thi đấu, chúng ta sẽ liên tục gặp tất cả các đội ngũ!”
Viên Trụ cau mày, “Còn có hơn một trăm đội ngũ, hơn 500 người, dù Giang Khải có trạng thái rất tốt, nhưng trạng thái của mấy người chúng ta quá kém, rất khó thắng.”
Giang Khải suy nghĩ, nói, “Trong chế độ thi đấu tàn khốc như vậy, đội ngũ khác cũng không tốt hơn, nhưng càng là như thế càng không thể liều mạng với bọn họ, trận chiến sau cùng chắc chắn sẽ thảm thiết nhất, khó nói trước ai sẽ chống đỡ đến cuối cùng… Nhưng ta lại nghĩ ra một cách mưu lợi.”
“Cách gì?” Bốn người đều nhìn về phía Giang Khải.
“Đứng trên vai người khổng lồ!” Giang Khải mỉm cười, “Đi tìm Lữ đại ca và Hạ đại ca trước!”
Đám người Giang Khải lập tức xuất phát tụ hợp với Lữ Sùng và Hạ Lập Quốc.
Có được vị trí của hai người Lữ Sùng, đám người Giang Khải nhanh chóng tìm được hai người.
Lúc này, trạng thái của Lữ Sùng và Hạ Lập Quốc đều rất kém, không biết hai người đã trải qua điều gì.
Trong mắt bọn họ vốn đã mất đi hy vọng nhưng khi bọn họ thấy tiểu đội Hỏa Thần xuất hiện ở trước mặt gần như không dám tin vào mắt mình.
“Quá tốt rồi, cuối cùng đã gặp được đội ngũ Hoa Hạ chúng ta!” Lữ Sùng kích động nói, “Từ sau khi đội trưởng bị giết, chúng ta cẩn thận chú ý cả một đường, cố gắng tránh đi tất cả đối thủ, vốn tưởng đã không có hy vọng, không ngờ có thể gặp được các ngươi!”
Tô Noãn Noãn lập tức xử lý một số ngoại thương giúp hai người.
Dù tiểu đội Hồng Sắc chỉ còn lại hai người nhưng dù chỉ có một người chống đỡ đến sau cùng, cũng có thể nhận được phần thưởng.
Vậy có lẽ đây cũng là điểm mấu chốt để hai người chống đỡ đến bây giờ.
“Lữ đại ca, Hạ đại ca, các ngươi nghe ta nói, kế hoạch tiếp theo của ta có thể hơi mạo hiểm! Các ngươi xem có muốn đi theo chúng ta không.” Giang Khải nói.
Hai người Lữ Sùng nhìn nhau, tuy Giang Khải không phải đội trưởng của bọn họ, thậm chí trên mặt ý nghĩa nghiêm ngặt tiểu đội Hỏa Thần cũng không tính là đội ngũ của quân đội, hắn nhận được phần thưởng phải chia năm năm cho quân đội.
Điều này còn là vì Tô Noãn Noãn và Viên Trụ là người của quân đội.
Có thể nói, Giang Khải vẫn đại diện cho chính hắn.
Nhưng hai người vẫn nhanh chóng đưa ra quyết định.