Chương 306: Quyết chiến
Chương 306: Quyết chiến
Viên Trụ tỏ ra uất ức, “Nếu không phải ngươi bị giam cầm, tiểu đội chúng ta có thể chống đỡ đến bây giờ mà không giảm quân số sao? Ngươi nên cảm thấy may mắn vì có huynh đệ thông minh như thế!”
“Ta cảm ơn ngươi!”
Đây cũng không phải lần đầu hai người tranh cãi, Tô Noãn Noãn cũng không cảm thấy ngạc nhiên, nàng cau mày, “Giang Khải, ngươi nói ngươi tốn 60 tấm thẻ cứu rỗi mua thẻ sân thi đấu? Cái đó dùng để làm gì, lại đắt như thế?”
Giang Khải lấy ra một tấm thẻ bài, bên trên vẽ một cái sân thi đấu bị tổn hại.
“Ta cũng không biết.”
Lữ Sùng suýt thì phun ra một ngụm máu, “Ngươi không biết cái này có tác dụng gì còn mua? 60 tấm thẻ cứu rỗi! Kết quả cuối cùng của tranh tài cũng phải xem thẻ cứu rỗi còn lại trong tay!”
“Nó đắt!” Giang Khải không chút nghĩ ngợi trả lời, “Đắt như vậy luôn có đạo lý.”
Hạ Lập Quốc đỡ trán, “Ta lại không có cách nào cãi lại logic này của ngươi! Được, cuối cùng ta đã biết vì sao người ta nói ngươi tham tiền, thật ra không phải ngươi tham tiền, ngươi chỉ duy trì cuộc sống thấp nhất!”
Trong lúc mấy người đang nói chuyện, Hồ Ngôn đột nhiên nhíu mày, “Này, các ngươi cảm giác được mặt đất chấn động không?”
Lúc này mọi người mới nhận ra, gốc đại thụ mà bọn họ trốn đang hơi chấn động theo mặt đất!
“Bằng hữu của ta đã đến!” Giang Khải lập tức nặng nề nói, “Chỉ cần không rơi xuống đất, chúng nó sẽ không phát hiện chúng ta!”
…
Sau khi bắt đầu giai đoạn thứ ba, cảm giác áp lực do dã thú mang đến đột nhiên tăng lên, tất cả tiểu đội đều đang chủ động hoặc bị ép tập trung vào trong vùng thi đấu.
Cứ vậy, tỷ lệ tiểu đội gặp nhau sẽ tăng lên trên diện rộng.
Nhu cầu thẻ chức năng với mỗi một tiểu đội cũng nhanh chóng khiến bọn họ săn giết lẫn nhau.
Gần một giờ, số người trong thi đấu tranh bá giảm xuống chỉ còn 100 người, số lượng đội ngũ cũng chỉ còn lại 47 đội.
Nửa giờ sau, thi đấu tranh bá tạo thành cục diện mới.
Sáu đội ngũ thực lực mạnh nhất tụ tập ở các khu vực trung tâm, đội ngũ khác thì điên cuồng khởi xướng công kích với khu vực trung tâm.
Không phải bọn họ lấy trứng chọi đá, mà là dã thú càng ngày càng gần.
Đối mặt với rất nhiều Boss vương cấp, cấp thống lĩnh, xác suất sống sót của những đội ngũ nhị giai này cực thấp, cơ hội duy nhất cũng là không ngừng đi vào trong khu vực trung tâm!
Trong sự công kích mạnh mẽ, đội ngũ chiếm lĩnh khu vực trung tâm đã thay đổi mấy lần, trải qua đào thải, thời gian dần trôi qua đã tạo thanh ba đội ngũ khá cố định.
Tiểu đội Vu Sư Quý Tiết nước Y, tiểu đội này lấy hai tên Vu sư làm trung tâm, ba tên Đại lực sĩ phụ trợ, bọn họ vẫn giữ trạng thái đủ quân số từ khi thi đấu bắt đầu, trong đó có một tên Vu sư có được năng lực khôi phục mạnh mẽ, cung cấp sự bảo vệ mạnh mẽ, năng lượng tác chiến bền bỉ cho đội ngũ.
Lúc khu vực trung tâm tiến vào giai đoạn sau cùng, bọn họ đột nhiên ra sức thành công giành lại quyền khống chế khu vực trung tâm.
Tiểu đội Sử Giả nước L, tiểu đội này có hai tên Giáo đình chấp sự, hai tên Thánh điện kỹ sĩ, một tên Ngâm du thi nhân, tên Ngâm du thi nhân kia không thuộc tiểu đội Sử Giả nhưng thuộc nước L, sau khi đội ngủ của mình diệt vong đã giúp đỡ tiểu đội Sử Giả, hắn ta không kích phát ra tiềm lực của người khác, Thánh điện kỵ sĩ và Giáo đình chấp sự đều có được năng lực tự khôi phục, thực lực khá mạnh.
Tiểu đội Bộ Lạc nước D, sự sắp xếp ba tên Dã man nhân cộng thêm hai tên Thầy lang quan tâm việc công kích và khôi phục, trong trận chiến trước đó bọn họ có một tên Dã man nhân và một tên Thầy lang tử vong, nhưng đội ngũ khác trong nước D lại bổ sung một tên Dã man nhân và Thầy lang đến đảm bảo thực lực của đội ngũ.
Giai đoạn thứ ba còn có 15 phút, 26 đội ngũ còn lại cũng tiến vào thời khắc quyết chiến.
Ba đội ngũ chiếm lĩnh khu vực trung tâm đều chiếm một phương bình an không có chuyện gì, nhìn như đã đạt được sự ăn ý nào đó giải quyết đội ngũ khác trước, sau đó bọn họ lại phân ra cao thấp.
Hơn nữa ở vị trí chỉ cách hai ngàn mét xung quanh bọn họ, từng con quái vật khổng lồ hình thái khác nhau, giống loài khác biệt đã dừng bước lại.
Giang Khải cũng không nhận ra phần lớn những dã thú này, khó mà đánh giá thực lực.
Ở trước mặt chúng nó có một bức tường vô hình, chặn bọn họ ở bên ngoài vòng chung kết.
Giang Khải đứng trên một gốc đại thụ của Thạch tinh cự nhân vương cấp, Thạch tinh cự nhân đã không cần tiến lên, nó cũng không cần phá hủy cây cối trước mặt, lúc này đám người Giang Khải vẫn an toàn.
Nhưng một lát sau đám người Giang Lan cũng cảm giác được mặt đất sau lưng chấn động mạnh mẽ.
Giang Khải lập tức quay đầu nhìn, thấy trong khu rừng cách bốn, năm ngàn mét có mấy bóng đen to lớn đang nhanh chóng di chuyển đến bên này.
“Không tốt, những dã thú khác đã đến!” Giang Khải khẽ nói, “Người đá không phát hiện chúng ta nhưng những dã thú khác có thể! Chuẩn bị tiến vào khu vực trung tâm!”