Chương 375: Trảm Yêu kiếm
Chương 375: Trảm Yêu kiếm
Thứ như vận khí khá khó khăn, cũng như lúc chơi mạt chược có người nào đó luôn thua, nhưng đổi thành một người khác đánh thì vận khí lại khác.
Đương nhiên, cũng có thể là hiệu quả tinh phách Chiến tướng báo tinh càng tốt hơn.
Tóm lại, lần đầu tiên Hồ Ngôn dung hợp ra đã một viên tinh phách cực phẩm 50 năm!
Kết quả giám định cho thấy viên tinh phách này tăm 40 điểm cường độ hỏa diễm, hơn nữa viên tinh phách cực phẩm này là tinh phách cao cấp nhất trong bản đồ hiện tại, không có ách nào tiếp tục dung hợp.
“40 điểm, dù thay thế hiệu quả 20 điểm trước đó, cũng là tăng lên gấp đôi!” Hồ Ngôn nói xong đưa tinh phách cho Giang Khải, “Khải đội, nhanh ăn đi, chúng ta tiếp tục đi xoát con khác.”
“Ta cũng muốn tăng lực khống chế nguyên tố phong, còn có tổn thương chân khí của con hàng Nguyễn Ngữ này cũng cần tăng lên.”
Giang Khải vô cùng nhiệt tình, lập tức ăn tinh phách.
Từ khi Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ gia nhập tiểu đội Hỏa Thần, mấy tháng nay thực lực của hai người đột nhiên tăng mạnh, hôm nay bọn họ đã có thể một mình gánh vác một phía.
Nhất là thuộc tính đặc thù của toàn đội tăng lên trên diện rộng, Hồ Ngôn khai thác ra Phong ngữ chú và hai kỹ năng nhóm lửa có thể phối hợp, tốc độ đánh quái của tiểu đội Hỏa Thần đã nhanh hơn gấp bội.
Một tháng sau, tiểu đội Hỏa Thần hoàn thành lần đánh dã thú cấp chiến tướng thứ hai.
Kinh nghiệm của Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đều đã đạt tới tam giai max cấp, cường độ hỏa diễm của Giang Khải, lực khống chế nguyên tố phong của Hồ Ngôn, cường độ chân khí của Nguyễn Ngữ đều tăng lên 40 điểm.
Đồng thời, tài liệu Thiên Mệnh chỉ thiếu tài liệu 5, tàn quyển chỉ thiếu tàn quyển 9.
Một ngày này, tiểu đội vừa đánh chết một con Bạch hổ tinh cấp chiến tướng cuối cùng, tìm một bụi cỏ đóng quân dã ngoại.
Buổi tối, Giang Khải đang nằm trong bụi cỏ ngẩn người, hắn lại thấy bóng đen trên đỉnh núi kia.
Bóng đen kia đưa lưng về phía ánh trăng, nhanh chóng di chuyển, vì khoảng cách quá xa hơn nữa tốc độ của bóng đen rất nhanh khiến hình ảnh mơ hồ, Giang Khải cũng không xác định rốt cuộc thứ kia là sinh vật gì.
Đây không biết là lần thứ mấy Giang Khải phát hiện bóng đen, hắn ngồi bật dậy, lay tỉnh Hồ Ngôn.
“Lão Hồ, ta lại thấy bóng đen kia!”
Hồ Ngôn mơ màng tỉnh lại, “Bóng đen gì? A, lần trước ngươi có kể cho ta nghe bóng đen dưới ánh trăng? Khải đội, đã nói đó là ảo giác của ngươi, lúc ta trực đêm chưa từng thấy được, đâu có bóng đen gì chứ?”
Giang Khải quay đầu nhìn về phía vách núi, quả nhiên bóng đen kia đã biến mất.
“Điều này… Ai.” Giang Khải cũng không biết giải thích thế nào, “Được rồi, ta đi xem một chút! Các ngươi chờ ta ở đây.”
“Khải đội, ngươi đừng đi, cẩn thận gặp vương cấp!” Hồ Ngôn giữ chặt Giang Khải.
Giang Khải lắc đầu nói, “Ta chỉ đi xem một chút, có Quỷ nhãn chuyên chú ở đây, ta cẩn thận một chút sẽ không gặp phải Boss vương cấp.”
Nói xong, Giang Khải nhanh chóng chạy lên trên đỉnh núi.
Dã thú xung quanh đã sớm bị Hỏa Thần dọn sạch, tạm thời sẽ không có cấp chiến tướng xuất hiện.
Nhưng Giang Khải vẫn không dám lơ là, dù sao bên trong Tiên Tung cốc còn có Boss cấp thống lĩnh và vương cấp.
Nhìn núi chạy gãy chân, Giang Khải đi bộ hơn hai giờ, lách qua một bầy hổ thống lĩnh, cuối cùng đã đi đến chân ngọn núi kia.
Đi men theo đường núi lên trên, một tiếng sau Giang Khải đã lên đến đỉnh núi.
Trước mặt có một khối nham thạch bằng phẳng, phần rìa nham thạch chìa ra khỏi vách núi như một cái sân khấu treo lơ lửng giữa trời do thiên nhiên tạo ra.
Dựa vào bóng đến, Giang Khải đè thấp trọng tâm, cẩn thận tìm kiếm tung tích bóng đen ở xung quanh.
“Quỷ nhãn chuyên chú! Ta cũng muốn xem thử rốt cuộc là thứ gì…” Giang Khải lấy ra một thanh Truy mệnh, sau khi tôi lửa lại dấy lên một đám lửa, tạm thời dùng làm bó đuốc chiếu sáng xung quanh từng chút một.
Tìm một vòng, hắn cũng không tìm được sinh vật kia.
Nhưng hắn lại phát hiện một thanh kiếm ở bên cạnh vách núi.
Thanh kiếm này cắm sâu vào nham thạch, chỉ còn lại chuôi kiếm và một phần nhỏ thân kiếm.
Giang Khải cẩn thận đến gần thanh kiếm kia, sau đó cầm lấy chuôi kiếm dùng sức rút một cái.
Chỉ rút một lần mà đã khiến hắn ngã nhào một cái.
Thì ra thanh kiếm này không dài như tưởng tượng của Giang Khải, thân kiếm của nó đã tàn khuyết nghiêm trọng, chỉ còn lại một đoạn ngắn.
Giang Khải cầm lấy thanh kiếm này, nhíu mày, “Không phải trong Tiên Tung cốc chưa từng có vũ khí sao? Thanh kiếm này ở đâu ra.”
Không làm rõ được thì trực tiếp giám định.
Giang Khải lấy ra một tờ từ trong đống thẻ giám định ít ỏi, tiến hành giám định.
【 Trảm Yêu kiếm (thần khí duy nhất) (hư hỏng) 】
Giang Khải suýt thì phun ra một ngụm máu, hắn nhặt được một thanh thần khí duy nhất?
【 Vì Trảm Yêu kiếm hư hỏng nghiêm trọng, thuộc tính cơ sở và phần lớn hiệu ứng đặc biệt không có hiệu lực, không cách nào phân biết, lúc thu hoạch được thần khí này nếu thực lực của người lấy được không vượt qua chủ nhân đời trước, chỉ có quyền sở hữu đồ vật nhưng không cách nào khiến thần khí nhận chủ. 】