Chương 377: Kiếm phiếu lớn
Chương 377: Kiếm phiếu lớn
【 Sau khi chuẩn bị ba giây có thể phát động, lúc phát động tốc độ tăng 100%, tiến hành một lần công kích không nhìn phòng ngự loại sóng khí với mục tiêu, lần công kích này nhất định có bạo kích, bạo kích tổn thương tăng 100%, cũng khiến mục tiêu bị giảm phòng, cứng đờ, lộ ra nhược điểm, tiếp tục dài nhất 3 giây, tổn thương và hiệu quả khống chế với yêu tộc tăng thêm 10% ngoài định mức. 】
【 Sau khi sử dụng một lần, 10 giờ sau có thể sử dụng lần nữa. 】
Vừa thấy “nhất định có bạo kích, “tăng 100% bạo kích tổn thương”, nhịp tim của Giang Khải lập tức tăng tốc.
Dù trước kia Giang Khải rất ít dùng kiếm, nhưng hai thuộc tính này đã đủ thay đổi cách công kích sau này của Giang Khải.
Huống chi, Giang Khải cũng không phải không thể dùng kiếm, chỉ là vũ khí cận chiến không cách nào đảm bảo tỷ lệ bạo kích của hắn.
Nhưng có Nguyệt hạ tiên tung kiếm, ít nhất một kiếm này có bạo kích nhất định!
Nhược điểm của Nguyệt hạ tiên tung kiếm là phải chuẩn bị trước ba giây, cứ vậy Nguyễn Ngữ không có cách nào dùng được, dù sao tên kia ở trong trạng thái say rượu cũng không thể yên lặng chuẩn bị ba giây.
Hắn ta càng thích hợp với loại chiêu thức kỹ năng không cố định.
Nghĩ tới đây, Giang Khải cũng là việc nhân đức không nhường ai, trực tiếp học tập Nguyệt hạ tiên tung kiếm.
Sau đó, Giang Khải đi đến trước Trảm Yêu kiếm, nhặt Trảm Yêu kiếm lên.
Trận so đấu vừa rồi đã xác nhận thực lực của Giang Khải còn chưa đạt đến trình độ của chủ nhân đời trước Trảm Yêu kiếm, tạm thời Trảm Yêu kiếm không có cách nào nhận chủ.
Nhưng hiện tại Trảm Yêu kiếm vẫn thuộc về Giang Khải, thần khí chưa nhận chủ chỉ là hắn không có cách nào suy nghĩ khống chế Trảm Yêu kiếm giống cách khống chế Diêm Vương lệnh, nhưng hắn vẫn sử dụng được Trảm Yêu kiếm.
Nhìn Trảm Yêu kiếm ngắn ngủn, Giang Khải lắc đầu, “Cũng không biết có thể sửa không… Khó coi thì khó coi, nhưng chắc còn có tác dụng ở Tiên Tung cốc.”
…
Ngày hôm sau, Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ tỉnh lại thấy Giang Khải đã sớm chờ xuất phát.
“Khải đội, ngươi dậy sớm vậy sao? Không phải đã giết sạch dã thú cấp chiến tướng trở xuống sao? Hai ngày nay còn chưa đổi mới đâu.” Nguyễn Ngữ xoa mắt, “ĐM, tối qua uống bao nhiêu…”
Sắc mặt Giang Khải trở nên nghiêm nghị, trầm giọng nói, “Mau dậy, chút nữa đi với ta kiếm phiếu lớn!”
“Kiếm phiếu lớn?” Hồ Ngôn không hiểu hỏi, “Khải đội, không phải ngươi muốn đi đánh thống lĩnh chứ, vậy quá nguy hiểm.”
Thống lĩnh bình thường đều có kỹ năng mạnh mẽ, mấu chốt là thuộc tính quá cao, lấy thực lực hiện tại của Hỏa Thần, nhặt nhạnh chỗ tốt như lần trước còn được, cứng rắn đối phó quá nguy hiểm.
“Không phải thống lĩnh.” Giang Khải nghiêm nghị nói, “Là vương cấp!”
Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ vừa đứng lên một nửa, nghe Giang Khải nói vậy hai người suýt nằm thẳng xuống.
“Vương cấp?! Khải đội, có phải ngươi uống trộm rượu của ta rồi không?!”
“Khải đội, chúng ta đánh không lại vương cấp!”
Giang Khải nhìn hai đội viên này lại không tin tưởng đội trưởng như vậy, tức giận nói, “Trước đó không phải các ngươi nói dù núi đao biển lửa cũng đi theo ta sao? Hiện tại đã thay đổi?”
“Không phải… Mấu chốt là…”
“Đừng nói nhảm, đi theo ta! Có thể phát tài hay không chỉ xem lần này!”
Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nhìn nhau, chỉ có thể kiên trì thu dọn đồ đạc.
Trên đường đi, bọn họ gặp hai bầy thú thống lĩnh, Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ phát hiện đối với một người một đi giết vương cấp, Giang Khải lại dẫn bọn họ đi vòng vèo một vòng to.
“Khải đội, nếu không chúng ta vẫn nên giết thống lĩnh trước đi, ít nhất dễ đánh hơn vương cấp.” Hồ Ngôn nói.
“Đánh không lại!” Giang Khải nói thẳng.
Đánh không lại? Rốt cuộc Khải đội bị điên hay không bị điên, biết đánh không lại cấp thống lĩnh, kết quả lại cảm thấy mình có thể giết chết vương cấp?
Nguyễn Ngữ nhìn Giang Khải đi ở phía trước, đưa hai tấm thẻ rượu cho Hồ Ngôn, “Lão Hồ, cho Khải đội một tấm, ít nhất sau khi uống hết sẽ không cảm giác đau.”
Lão Hồ luôn không uống rượu, lần này cũng nhận lấy thẻ rượu.
“Khải đội thì thôi đi, nhìn dáng vẻ của hắn như không cảm thấy chúng ta đi chịu chết, sẽ không uống.”
“Có lẽ bị cái gì đó kích thích, nhưng mặc kệ như thế nào chúng ta đều phải đi theo Khải đội, cùng lắm thì chết, đến lúc đó mặc kệ thế nào, Khải đội đều phải chết sau chúng ta!”
Nguyễn Ngữ gật đầu, “Ta cũng nghĩ như vậy!”
Hơn một giờ sau, Giang Khải phát hiện Boss vương cấp trong Tiên Tung cốc.
Con Boss này là một Bạch hổ tinh, hình thể vô cùng to lớn, đơn giản như một ngọn núi nhỏ.
“Vẫn là Bạch hổ tinh, Bạch hổ là loại lợi hại nhất trong Tiên Tung cốc, vận khí quá xui xẻo.” Nguyễn Ngữ mắng chửi.
Xung quanh Bạch hổ tinh vương cấp còn có rất nhiều cấp thống lĩnh, cấp chiến tướng, Tinh anh bạch hổ đang nhàn nhã đi dạo khắp nơi, trong đó không thiếu một số biến dị.
Tiểu đội Hỏa Thần chỉ có thể mai phục ở chỗ rất xa.
Giang Khải cau mày, “Không biết cây kiếm nát kia có thể giải quyết luôn những thứ này không. Được rồi, dù sao tinh phách đã không có cách nào thăng cấp, có thể giết vương cấp đã cảm ơn trời đất.