Chương 400: Huyền Vũ nhiệt tình hiếu khách
Chương 400: Huyền Vũ nhiệt tình hiếu khách
“Uy lực của bảo cụ đẳng cấp Siêu phàm thật sự đáng sợ, trước đó còn cảm thấy Giang Khải sẽ thông qua 20 ải sau cùng của Huyền Vũ, hiện tại xem ra Huyền Vũ vẫn là Huyền Vũ, căn cơ không phải điều mà chúng ta có thể tưởng tượng!”
“Thật sự là mở mang tầm mắt, Giang Khải là một tam giai có thể so với Siêu phàm, Xuân Lan là một tứ giai lại dùng ra bảo cụ Siêu phàm, không biết còn tưởng đây là trận chiến đẳng cấp Siêu phàm!”
“Nghe nói Tứ quý hoa đô Huyền Vũ đều là sự tồn tại trong top 20 dự bị doanh Chiến Thần điện, đều là thiên tài trong thiên tài!”
“Giang Khải phải phun ra điểm tích lũy kiếm được!”
Âu Dương Dịch nhìn càng nhe răng trợn mắt.
“Tiểu tử thối, ngươi né tránh công kích của con mèo cái đó có tác dụng gì, bị bảo cụ Siêu phàm khống chế có thể có ích gì? Ôi, hai vạn điểm tích lũy, ngươi cược một vạn cũng được! Ngươi là tên phá của!”
Lôi kéo trên mặt tinh thần đã khiến Giang Khải không cách nào suy nghĩ, không còn cách nào Giang Khải cắn răng khẽ quát một tiếng, “Thần uy bảo ngọc!”
Một vòng ánh sáng bao phủ trên người Giang Khải, mặc dù không cách nào ngăn cản Giang Khải tiếp tục bị kéo đi nhưng chống lại sự áp chế trên mặt tinh thần của Thôn thực thiên địa.
Ý thức của Giang Khải hoàn toàn khôi phục, đối diện với nguy cơ, trong đầu hắn nhanh chóng suy nghĩ cách đối phó.
Thôn thực thiên địa?
Hắn không biết vì sao nữ nhân này có thể sử dụng bảo cụ Siêu phàm, nhưng dù nàng có thể sử dụng, tin tưởng sử dụng vượt cấp chắc chắn có một loại hạn chế nào đó.
Hiện tại xem ra, nữ nhân kia không chịu sự ảnh hưởng của Thôn thực thiên địa, cũng không cần tiêu hao thể lực ngoài định mức, sử dụng như bảo cụ bình thường.
Chẳng lẽ hạn chế xuất hiện trên Thôn thực bảo ngọc?
Có thể là vậy, cũng có thể không phải! Nhưng chuyện cho đến bây giờ Giang Khải đã không còn nhiều sự lựa chọn hơn.
“Chỉ có thể đánh cược một lần!”
Nữ nhân thấy Giang Khải không cách nào tránh thoát lực hút, hừ lạnh một tiếng, “Nhớ kỹ, Huyền Vũ không phải sự tồn tại mà ngươi chọc nổi!”
“Phun điểm tích lũy ra cho lão nương!” Nói xong, nữ nhân lại lao về phía Giang Khải.
Chỉ cần chờ Giang Khải bị Thôn thực thiên địa hút lại sẽ không cách nào sử dụng kỹ năng, không cách nào hành động, đến lúc đó chỉ có thể mặc cho mình xử lý.
Nhìn trân sân, trên mặt nhị trưởng lão đã khôi phục vẻ lạnh nhạt trước đó, hai tay chắp sau lưng, mỉm cười, “Đây là người khiến đám người Hoàng Thông sứt đầu mẻ trán?”
“Hừ hừ, sâu kiến mà thôi!”
Trong lòng Hà Thi Thi đủ loại cảm xúc, mặc dù nhị trưởng lão không nói tên mình nhưng hiển nhiên cũng đang nhắc nhở mình.
Nàng không nên thua vì người này.
Mặc kệ nói thể nào, thấy Giang Khải sắp bị đánh giết, trong lòng Hà Thi Thi vẫn rất vui vẻ.
Giết được một lần có thể giết lần hai, lần đánh giết sau đó, e rằng Giang Khải không còn đáng lo nữa.
Đột nhiên, một tên thành viên Chiến Thần điện đến từ Huyền Vũ địa phương hô to về phía sân đấu, “Này, tiểu tử gọi là Giang Khải kia, cố lên! Huyền Vũ chúng ta hoan nghênh cường giả như ngươi đến khiêu chiến!”
Âu Dương Dịch khinh bỉ nhìn về phía người kia, hừ lạnh một tiếng.
Trước đó Giang Khải chiến thắng, Huyền Vũ không hoan nghênh người ta, bây giờ thấy thế thua của Giang Khải đã định lại bắt đầu nhảy dựng lên hả?
Nhưng tiểu tử Giang Khải kia thật sự phải thua sao? Ánh mắt Âu Dương Dịch lại nhìn về phía chiến trường trung tâm.
Giang Khải cách lỗ đen kia chưa đầy mười mét.
Ở trước mặt hắn, Xuân Lan còn đang giết tới!
Tiểu tử kia còn có át chủ bài không? Có át chủ bài có thể chiến thắng bảo cụ cấp bậc Siêu phàm không?!
Âu Dương Dịch trợn to mắt, hung hăng nói, “Tiểu tử thối, đừng để Huyền Vũ tiểu nhân đắc ý, có bản lĩnh sáng tạo ra kỳ tích cho lão từ nhìn xem!”
“Giang Khải, chết cho ta!” Xuân Lan lao đi một cái, tốc độ tăng vọt, xem ra muốn dùng ra sát chiêu!
Nhưng đúng lúc này Giang Khải giận quát một tiếng.
“Truy mệnh tôi lửa!” Giang Khải trực tiếp bắn ra mười sáu thanh Truy mệnh.
Âu Dương Dịch nóng nảy đến mức như kiến bò trên chảo nóng, “Tiểu tử thối, không phải vừa rồi phi tiêu của ngươi đã bị hút mất à, sao còn dùng, nhanh chóng nghĩ cách khác đi! Ngươi nhìn xem, bây giờ ngươi đã gấp đến mức mất cả độ chính xác!”
Phi tiêu của Giang Khải luôn rất chuẩn xác, trừ khi người có nhanh nhẹn siêu cao, nếu không rất khó né tránh.
Nhưng lần này phi tiêu của hắn đối mặt với lực hút cực mạnh, đơn giản như thiên nữ rải hoa bắn ra “đạn ria”…
Điều khiến người ta bất đắc dĩ hơn là Truy mệnh chẳng những tản mát khắp nơi, dưới lực hút cực mạnh này còn chưa bay ra ngoài bao xa, trực tiếp bị hút vào trong lỗ đen cỡ nhỏ kia.
Nữ nhân vốn hơi e ngại phi tiêu của Giang Khải, dù sao bây giờ nàng cách Giang Khải rất gần nhưng sau khi thấy cảnh này cười lạnh một tiếng, “Giang Khải, ngươi cũng có lúc chật vật như thế!”
“Yên tâm đi chết đi!”
“Điêu linh chi thứ!”