Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 410 - Chương 410 - Làm Khó Dễ (2)

Chương 410 - Làm khó dễ (2)
Chương 410 - Làm khó dễ (2)

“10 túi thẻ cỡ lớn… Có phải hơi nhiều không, được rồi, mang theo đi, một vạn tấm thẻ giám định, vật chứa dung hợp, ai, cảm giác dẫn theo Nguyễn Ngữ vẫn thuận tiện hơn…”

Ngay lúc Giang Khải đang bận rộn, có người nhẹ nhàng đẩy ra cửa lớn Chủ Thần công hội.

Giang Khải còn tưởng là có người quay về công hội, kết quả ngẩng đầu nhìn phát hiện lại là bốn mỹ nữ.

Người đi đầu tiên là Hà Thi Thi.

Bốn người đứng ở cửa ra vào lề mà lề mề nhìn quanh, cũng không chịu tiến vào.

“Ai, các ngươi đến rồi?” Giang Khải đứng rất xa nhiệt tình chào hỏi, “Đến đến đến, đến đây.”

Ánh mắt bốn người Hà Thi Thi nhìn Giang Khải như muốn ăn thịt Giang Khải.

Nhưng Giang Khải tuyệt đối không chú ý, chạy chậm đến đón tiếp bọn họ.

“Quá tốt rồi, số người trong công hội ta lại tăng lên! Đến, trước tiên xin vào công hội, bản hội trượng tự phê duyệt cho các ngươi.”

Hà Thi Thi nhìn tỷ muội của mình, vô cùng không tình nguyện đi đến trước màn hình công cộng, lần lượt xin gia nhập.

“Còn có một người đâu?”

“Bị ngươi giết.” Hà Thi Thi mặt không thay đổi nói, “Một tháng nữa nàng mới online.”

Trong quá trình xin vào, cuối cùng Giang Khải đã biết rõ nữ nhân bị hắn giết là Xuân Lan trong Tứ quý hoa đô.

“Vậy thì… Xuân Lan cần ở lại Chủ Thần thêm một tháng.”

Hạ Hoa trợn mắt nhìn Giang Khải nhưng lại không dám nổi giận, chỉ có thể tức giận quay đầu đi, không nhìn hắn.

“A, thành viên Chiến Thần điện của công hội chúng ta đã biến thành hai người.” Giang Khải ngạc nhiên phát hiện sự thay đổi trên tin tức công hội, “Thi Thi, ta thật sự quá vinh hạnh!”

“Cái đó, hai ngày nữa ta phải đi xa nhà một chuyến, ta phân chia một vài nhiệm vụ cho các ngươi.”

“Cũng không có việc gì lớn, cửa trước cửa sau, trong đình viện, còn có những căn phòng kia nên quét thì quét sạch sẽ, nên lau thì lau bóng loáng.”

“Con người của ta có bệnh thích sạch sẽ, trong vườn hoa không thể có cánh hoa lá rụng, trong phòng không thể có bụi, ở cửa phải sạch sẽ không dính bụi, sau cùng người đi ngang qua không để ý có thể ngã một cái.”

Hà Thi Thi thật sự không thể nhịn được nữa, “Giang Khải, ngươi đừng quá đáng!”

Giang Khải nhíu mày nhìn Hà Thi Thi, “Này, Hà Thi Thi, hãy chú ý thái độ nói chuyện với hội trưởng của ngươi, nếu ngươi bị khai trừ trong thời gian chúng ta định sẵn, vậy tương đương với Huyền Vũ các ngươi không thực hiện hứa hẹn.”

“Ngươi!” Hà Thi Thi trợn to hai mắt, sau khi nghe Giang Khải uy hiếp nước mắt đảo quanh trong hốc mắt.

“Ngươi hèn hạ! Ngươi vô sỉ! Ngươi hạ lưu!”

Giang Khải vừa cười vừa nói, “Cảm ơn. Cái đó, ta sẽ kiểm tra công việc của các ngươi mỗi ngày, nếu lười biếng thì ta sẽ khấu trừ điểm tích lũy công hội của các ngươi, sau khi hết thời gian để Huyền Vũ đến nộp đủ cho các ngươi mới có thể đi!”

Nước mắt vẫn đảo quanh trong vành mắt của Đông Tuyết.

Tứ quý hoa đô các nàng đều là tuyển thủ cấp thiên tài trong dự bị doanh, kết quả lại phải quét dọn vệ sinh trong Chủ Thần công hội cấp Bính này một năm.

Điều ghê tởm hơn là, Giang Khải này căn bản không định buông tha các nàng!

Ngay cả một Chiến Thần như Thi Thi tỷ cũng phải chịu sỉ nhục này!

Hạ Hoa hung hăng nhìn chằm chằm Giang Khải, “Chúng ta đều đã đến, ngươi còn nhắm vào chúng ta như thế, ngươi, ngươi khinh người quá đáng!”

Giang Khải mỉm cười, “Các ngươi đã đến, còn không biết ta sẽ làm thế nào với các ngươi sao? Chút tâm lý đó cũng không chuẩn bị, còn là thiên tài gì. Được, nhanh chóng làm việc đi, trước kia nơi này cũng không có ai quét dọn, lượng công việc của các ngươi cũng không ít.”

Hà Thi Thi kìm nén cơn giận, xoay người rời đi.

“Làm gì đấy?”

Hà Thi Thi tức giận nói, “Ta, ta đi lấy cây chổi!”

Cũng không biết Giang Khải mua được mấy món đồ ăn vặt quả hạch từ chỗ nào, Đông Tuyết vừa quét, hắn ngồi bên cạnh bóc vỏ, bóc xong còn ném xuống đất.

Đông Tuyết quét mấy lần, sau cùng không nhịn được nữa quát Giang Khải, “Này, sao tố chất của ngươi lại kém như vậy, không phải ngươi có bệnh thích sạch sẽ sao?”

“Mỹ nữ, ta là bệnh thích sạch sẽ cấp tính, lúc phát tác sẽ rất nghiêm trọng, lúc bình thường không phát tác thì không sao.” Giang Khải bắt chéo hai chân, tiếp tục bóc quả hạch.

Ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua một căn phòng, Hà Thi Thi và Thu Lan xắn tay áo lên, cầm khăn lau cửa sổ, nhìn có vẻ rất cố gắng.

Hạ Hoa đang nhặt cành hoa lá rụng, sửa sang mặt cỏ ở trong sân.

Ai biết bệnh thích sạch sẽ cấp tính của Giang Khải sẽ phát tác lúc nào, đi ra bới móc các nàng.

Lúc này, trong trụ sở là cảnh tượng bận rộn.

Giang Khải nhìn tình cảnh này, vô cùng vui mừng, “Có sao nói vậy, những mỹ nữ này đều là nữ nhân làm việc nhà rất tốt… Giao trụ sở cho các ngươi, ta cũng có thể yên tâm rời đi.”

Đêm nay, Giang Khải ngủ không ngon giấc, chủ yếu là trong căn phòng cách vách luôn truyền ra tiếng nữ nhân khóc thút thít.

Đêm hôm khuya khoắt, rất có cảm giác đi vào khu vực của U linh nữ yêu.
Bình Luận (0)
Comment