Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 447 - Chương 447: Quá Kinh Khủng

Chương 447: Quá kinh khủng Chương 447: Quá kinh khủng

Oanh một tiếng, một thanh Truy mệnh trực tiếp phá tan cánh tay lang yêu, kéo theo toàn bộ thân thể của nó cũng bị đẩy lui.

Sau khi bị Giang Khải đánh lui, lang yêu đã mất đi cơ hội đánh bay Diêm Vương lệnh.

Diêm Vương lệnh nhanh chóng xoay tròn, trải qua một đoạn thời gian tích cóp, thuộc tính đâm xuyên của Diêm Vương lệnh đã đạt đến trình độ khá cao.

Đá trước ngực lang yêu đã bắt đầu vỡ vụn!

Một lát sau, Diêm Vương lệnh đã tính gộp độ đâm xuyên đủ cao, đâm thủng kim loại đá, thẻ bài lập tức chui vào lồng ngực lang yêu!

Lang yêu này liên tục phát ra tiếng kêu thảm thiết, trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Giang Khải.

Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Thêm 100 điểm phòng ngự? Buồn cười! Đối mặt với Diêm Vương lệnh không có phòng ngự nào ra hồn! Trở về!”

Diêm Vương lệnh màu đen dạo một vòng trong thân thể lang yêu, sau khi phá hỏng nội tạng mới bắn ra từ sau lưng lang yêu, lập tức quay về trong tay Giang Khải.

Thân thể Kim cương lang yêu lung lay sắp đổ, một giây sau đã ngã xuống mặt đất bất động.

“Lần này chắc đã chết…” Trong lòng Giang Khải vẫn còn sợ hãi, chỉ cần không giết chết tên này, một lát nữa nó lại khỏe mạnh hoạt bát.

Cũng may Diêm Vương lệnh ra tay, lang yêu ngã trên mặt đất, máu tươi chảy đầy đất vẫn chưa đứng lên.

Lúc này, Giang Khải vẫn chưa bị đánh trúng nhưng thể lực chỉ còn lại 1%!

Thể lực đã gần hết!

Mỗi giây mất đi 10% thể lực, cộng thêm sử dụng Diêm Vương lệnh, hiện tại Giang Khải chỉ cảm thấy cả người vô cùng nặng nề, ngay cả sức lực đứng vững cũng không có chứ đừng nói là chạy, công kích!

Con Kim cương lang yêu sau lưng cũng không nhìn đồng bạn của mình lấy một cái, trực tiếp nhào về phía Giang Khải!

“Đáng chết, cái Huyết dịch tổn thất này thật buồn nôn!” Giang Khải mắng một câu.

Lúc này, Giang Khải đã không còn thể lực đánh ra Chủ thần chi nộ lần thứ hai.

“Thế thân lừa gạt!” Giang Khải khẽ quát một tiếng.

Hai cái móng vuốt của Kim cương lang yêu có lực công kích kinh khủng, trực tiếp xé thế thân thành hai nửa!

Nhìn “mình” bị xé thành hai nửa, trong lòng Giang Khải vui mừng.

Công kích kinh khủng như thế là điều Giang Khải đang cần.

“Thế thân, quay về!” Bản thể Giang Khải lại xuất hiện cách đó bốn năm mét, hắn đã không còn thể lực chạy càng xa hơn.

Nhưng cũng may sau khi triệu hồi thế thân, thể lực của hắn lập tức khôi phục đầy trạng thái.

Trong tình huống đầy thể lực, một con Kim cương lang yêu đã không đủ đáng sợ, Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Trò chơi kết thúc!”

“Diêm Vương lệnh! Chủ thần chi nộ!”

Diêm Vương lệnh lại bắn ra, đánh vào trước ngực Kim cương lang yêu.

“Truy mệnh, đánh cho ta!”

Dù sao thể lực vẫn đang tiêu hao, chẳng mấy chốc sẽ hết sạch, Giang Khải căn bản không cần tính toán thể lực tiêu hao, điên cuồng ném ra Truy mệnh.

Truy mệnh lần lượt bạo kích, đánh cho lang yêu lùi lại từng bước, đường đường một Kim cương lang yêu lại Giang Khải ghim vào tường rào, tấn công mạnh một trận!

Loại tình huống này, nó căn bản không rảnh xử lý Diêm Vương lệnh đã đánh vào đá kim loại của mình.

Bảy tám giây sau, Diêm Vương lệnh đánh xuyên qua lớp đá của nó, lập tức chui vào thân thể của nó!

Một giây sau, Diêm Vương lệnh bắn ra từ bụng Kim cương lang yêu, đến lúc này đã không biết nó phá hủy bao nhiêu nội tạng của lang yêu.

Kim cương lang yêu phát ra một tiếng kêu rên, thân thể cao lớn nằm sấp trên mặt đất, máu tươi theo miệng vết thương ở bụng lan tràn ra ngoài…

Sau khi thu hồi Diêm Vương lệnh, Giang Khải lại cảm nhận được cảm giác không còn chút sức lực nào vô cùng rõ ràng.

Thể lực của hắn lại giảm xuống 1%, lúc này hắn cũng chạm là chết!

Nhìn chằm chằm xác lang yêu trên mặt đất một lúc, xác định nó không đứng lên nữa, lúc này Giang Khải mới thở phào một hơi.

“Độ khó độ kiếp này quá kinh khủng!” Trong lòng Giang Khải vẫn còn sợ hãi nói, “Đánh một tinh anh lại dùng mất một Thế thân lừa gạt của ta!”



Đám người La Bình không hề rời đi, bọn họ ở lại bên ngoài Vô tận thâm uyên với quần chúng.

Lúc này, hắn ta đang lo lắng nhìn hai tấm bảng trước Vô tận thâm uyên.

Hoa Thiên Thần từ tốn nói, “Lão Điền, cũng may ngươi suy nghĩ chu đáo. Vừa rồi tiểu tử Giang Khải kia nói năng quá vẹn toàn, hiện tại Thiên bảng là kết quả mà cường giả mười hai quốc gia khác tranh đoạt gần mười ngày, lần đầu tiên Giang Khải vượt qua, muốn lên Thiên bảng là chuyện không thể nào.”

La Bình cũng nhẹ gật đầu, “Mấu chốt là Thiên bảng căn bản không cân nhắc đến nhân tố độ khó, mấy ngày trước nước H, nước L rút được độ khó đơn giản, cao thủ của bọn họ trực tiếp kéo thành tích Thiên bảng lên một mảng lớn.”

“Hiện tại nhanh nhất là người nước L, 17 phút, quốc gia khác cũng không theo kịp.”

Điền Phong lắc đầu, “Đúng vậy, ta cũng thấy kỳ quái, vì sao Thiên bảng lại không cân nhắc đến nhân tố độ khó, hơi không hợp lý.”

La Bình nói, “Có người nói vận khí là một phần của thực lực, nhưng ta cảm thấy có lẽ vẫn có nguyên nhân, chỉ là bây giờ chúng ta còn chưa chạm đến.”
Bình Luận (0)
Comment