Chương 461: Kẻ đồi bại
Chương 461: Kẻ đồi bại
Thế lửa hung mãnh liên tục xuất hiện ngọn lửa mạnh mẽ, điên cuồng cắn nuốt sóng xác đang lao tới.
Nơi xa lại có mấy con Tử linh triệu hoán sư dáng người to lớn chạy đến, chúng nó cũng phát ra tiếng gào thét với mặt đất, càng ngày càng nhiều xác chết leo ra từ trong tầng đất sâu hơn.
Chúng nó không có ý thức, không biết né tránh ngọn lửa, chỉ liên tục không ngờ lao về phía Giang Khải và Thường Tư Diêu.
Số lượng xác chết nhiều lắm, cho dù ngọn lửa có tỷ lệ xuất hiện bạo kích nhưng những xác chết bị thiêu đốt kia căn bản không cảm thấy đau đớn, cả người bốc lửa cũng nhào về phía đám người Giang Khải.
Tốc độ của những Tử linh tử thi này cũng không thể khinh thường, trong tình huống như vậy xác chết đã bốc lửa xông phá phòng tuyến hỏa diễm giết tới.
“Quang Minh thần lệnh! Bắn ra!” Giang Khải lập tức vung ra Quang Minh thần lệnh, tiến thêm một bước mở rộng vòng vây ra một vòng.
Lúc này, điểm kinh nghiệm của Giang Khải đang nhanh chóng tăng mạnh.
【 Chúc mừng ngài đánh chết Tử linh tử thi Tử linh triệu hoán sư cấp thống lĩnh, thu hoạch được 643 điểm kinh nghiệm. 】
【 Chúc mừng ngài đánh chết Tử linh tử thi Tử linh triệu hoán sư cấp chiến tướng, thu hoạch được 294 điểm kinh nghiệm. 】
【 Chúc mừng ngài đánh chết Tử linh tử thi Tử linh triệu hoán sư cấp thống lĩnh, thu hoạch được 707 điểm kinh nghiệm. 】
…
Tốc độ đổi mới kinh nghiệm đã dẫn đến việc hệ thống không tiến hành thông báo nữa, mà là rất nhiều thông báo tổng hợp.
Giang Khải nhanh chóng thu hồi Truy mệnh, lại bắn ra hình thành phòng ngự hỏa diễm mới, đồng thời Quang Minh thần lệnh như cá gặp nước trong thủy triều xác, nhanh chóng nhảy vọt trong thủy triều xác, những nơi đi qua để lại tuyến đường hỏa diễm bất quy tắc, trong chốc lát có thể châm lửa một mảnh!
Nhìn xác chết đếm không hết còn chưa đến gần bọn họ đã ngã xuống, Thường Tư Diêu khiếp sợ quay đầu nhìn về phía Giang Khải.
Đây rốt cuộc là công kích kinh khủng gì?
Trong tình huống bình thường, cho dù là Tử linh tử thi thì bản thân chúng nó cũng có được phòng ngự không kém, rất khó miểu sát trong nháy mắt, cộng thêm không có cảm giác đau nên rất khó chơi, một khi kéo dài thời gian khiến càng nhiều xác chết lao đến, đến lúc đó muốn chạy cũng chạy không thoát.
Cho nên với bọn họ, Tử linh triệu hoán sư là sự tồn tại khiến người ta rất đau đầu.
Nhưng những Tử linh tử thi này đối mặt với Giang Khải, tất cả như giấy!
Toàn bộ đều là miểu sát?!
Dù Thường Tư Diêu biết Giang Khải đã có thể thông quan tầng thứ ba Vô tận thâm uyên, vậy hắn chắc chắn có thực lực rất mạnh, nhưng khi nàng tận mắt thấy Giang Khải thuần thục thao túng Cửu kiếp truy mệnh, động tác ung dung phóng khoáng, trong lòng Thường Tư Diêu không khỏi âm thầm sợ hãi than thở.
Bao tay của hắn chắc là Tung hỏa phạm, hiện tại xem ra đúng là danh xứng với thực, Giang Khải đã biến xung quanh thành một biển lửa!
Thật mạnh…
Không thể không nói, hiện tại tốc độ lên cấp của Giang Khải tuyệt đối không chậm hơn trùng tổ.
Tuy Tử linh tử thi ít kinh nghiệm nhưng số lượng nhiều, bọn chúng hình thể nhỏ càng thêm dày đặc, dễ dàng đánh giết.
Tính toán như vậy, hiệu suất thăng cấp của Giang Khải còn nhanh hơn trùng tổ.
Nhưng chiến đấu cường độ cao, sự tiêu hao của Giang Khải cũng rất to lớn, hai mươi phút sau Giang Khải gần như hao hết năng lượng.
“Thần uy quang hoàn!”
Trên đỉnh đầu Thường Tư Diêu xuất hiện một vòng ánh sáng, sau đó bao phủ trước ngực nàng cũng chống ra ngoài, hình thành một vòng ánh sáng.
Giang Khải đánh Truy mệnh vào Thần uy quang hoàn, sau đó tự mình xông vào thủy triều xác.
Trong nháy mắt, những xác chết đó tranh nhau chen lấn nhào tới, xé nát Giang Khải…
“Giang Khải!” Thường Tư Diêu trợn to mắt, hoảng sợ nhìn tình cảnh này.
Nhưng ngay sau đó bên cạnh nàng lại xuất hiện một bóng dáng.
“Thế thân, trở về!” Giang Khải thu hồi thế thân, nhanh chóng bổ sung đầy trạng thái tiếp tục thiêu đốt xác chết.
Thường Tư Diêu trợn to mắt nhìn người bên cạnh, “Thế thân của ngươi có thể hấp thu công kích của đối phương?”
Giang Khải vội vàng khống chế Truy mệnh, chỉ nhẹ gật đầu, “Đúng vậy.”
Thường Tư Diêu nghĩ đến vừa rồi mình còn lo lắng cho tên này, kết quả người ta tỏ vẻ không quan tâm, lập tức có một ngọn lửa không tên bùng lên, khẽ mắng, “Kẻ đồi bại!”
“Kẻ… Kẻ đồi bại?” Giang Khải mờ mịt quay đầu nhìn về phía Thường Tư Diêu.
Chắc nằm mơ cũng không ngờ mình chỉ dùng một thế thân, sao lại biến thành kẻ đồi bại rồi hả?
Bốn mươi phút sau, Tử linh triệu hoán sư cấp thống lĩnh kia và bốn Tử linh triệu hoán sư cấp chiến tướng còn đang không ngừng gào thét ở xung quanh.
Nhưng xung quanh đã không còn Tử linh tử thi mới chui ra nữa.
Thường Tư Diêu tức đến đen cả mặt.
Người ta nói, muốn giết chết Tử linh triệu hoán sư, mấu chốt nhất là giết chết Tử linh triệu hoán sư trước, tránh để chúng nó triệu hoán ra càng nhiều Tử linh tử thi hơn.
Nhưng đến chỗ của Giang Khải, hết lần này đến lần khác hắn lại làm ngược lại.