Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 489 - Chương 489: “Nhân Hoàng” Triệu Thiết Toàn

Chương 489: “Nhân hoàng” Triệu Thiết Toàn Chương 489: “Nhân hoàng” Triệu Thiết Toàn

Chỉ trong thời gian nháy mắt, Giang Khải đã miểu sát cao thủ tứ giai max cấp, Chung Cường!

Triệu Thiết Toàn nằm trên lưng Giang Khải nhíu mày thật chặt, đôi mắt vì men say nên hơi mông lung chớp rất nhiều lần.

“Ta, có phải ta nằm mơ không…”

Giang Khải thu hồi Truy mệnh, xoay người nhìn về phía Tà Hỏa và Bạo Quân.

“Tôm tép nhãi nhép đã không còn, hiện tại đến lượt hai đầu chó các ngươi.”

Lúc này ánh mắt Bạo Quân đã hơi khác với trước đó.

Hắn ta nhíu mày, dùng ánh mắt còn lại nhìn về phía đồng hồ của mình.

Vừa rồi đồng hồ đã ước định tốc độ ra tay của Giang Khải, đưa ra kết luận thật sự hơi dọa người.

1 vạn nhanh nhẹn?

“Chức nghiệp tứ giai có thể có 1 vạn nhanh nhẹn? Nói đùa cái gì!”

Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Bạo Quân, nhắc nhở ngươi một câu, rất có thể ngươi sẽ chết bởi đồng hồ trên tay ngươi.”

Đuổi theo Giang Khải hơn một tháng, cuối cùng hai người Tà Hỏa và Bạo Quân đã có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Hai người chia ra đứng hai bên Giang Khải, Bạo Quân đã cầm một thanh kiếm trong tay từng bước tới gần, trong lòng bàn tay của Tà Hỏa dâng lên hai ngọn lửa màu đỏ khiến nhiệt độ không khí xung quanh lập tức tăng cao!

“Bớt nói chuyện giật gân đi, ta còn chưa nghe nói ai chết vì đồng hồ trên tay. Nghe nói ngươi cũng có bạo kích, vậy thử bạo kích của ta thì như thế nào!” Bạo Quân cười lạnh một tiếng, sau đó lập tức giận tái mặt mở ra trạng thái.

“Trạng thái tàn bạo!” Oanh một cái, quanh người Bạo Quân bộc phát một trận sóng khí, sau đó tay trái của hắn ta đưa ngón tay ra khẽ vuốt thân kiếm, “Ẩm huyết bạo quân kiếm, thức tỉnh!”

Trường kiếm trong tay hắn ta cắt qua ngón tay của hắn ta, lưỡi kiếm cắt rách ngón tay để lại vết máu.

Vết máu ngưng tụ thành giọt máu trên thân kiếm Ẩm huyết bạo quân kiếm, nhanh chóng thấm vào thân kiếm.

Trước đó thành trường kiếm này còn không quá nổi bật, đột nhiên toàn thân hơi hiện ra ánh đỏ.

Bạo Quân đột nhiên nắm chặt chuôi kiếm, găng tay của hắn ta đồng thời tản ra màu tím, “Tăng cường bạo kích!”

Trước khi khai chiến, Bạo Quân đã liên tục kích hoạt ba trạng thái, hiện tại xem ra có khả năng đều liên quan đến bạo kích, bạo kích tổn thương.

“Giang Khải, ta để ngươi mở mang tầm mắt, xem cái gì gọi là bạo kích!” Nói xong, Bạo Quân cầm kiếm lập tức lao về phía Giang Khải.

Không thể không nói tốc độ của Bạo Quân cực nhanh, là người có thân pháp nhanh chóng nhất trong tất cả đối thủ nhân loại mà Giang Khải gặp được.

Gần như trong chớp mắt Bạo Quân đã lao đến trước mặt Giang Khải.

Giang Khải đang muốn né tránh sang bên trái.

Bạo Quân hừ lạnh một tiếng, “Lúc ta ra tay, ngươi đã chết! Ta đã biết ngươi sẽ tránh!”

“Quân lâm thiên hạ!”

Giang Khải lập tức cảm giác trong đầu mình dâng lên một loại cảm giác mạnh mẽ, dường như Bạo Quân trước mắt cao cao tại thượng, còn mình lại vô cùng hèn mọn!

Vừa nhìn Bạo Quân đã có một loại cảm giác muốn khuất phục, hơn nữa còn rất mạnh mẽ!

Lý trí còn sót lại nói cho Giang Khải biết, đây là một loại kỹ năng ảnh hưởng tinh thần nào đó, giống với Man thiên quá hải của mình.

Loại kỹ năng ảnh hưởng tinh thần này rất khó phòng ngự, huống chi còn trong tình huống chưa hiểu rõ đối thủ càng khó mà đề phòng từ trước.

Trong tình huống chống cự loại cảm giác này, Giang Khải nhanh chóng liên tục lùi lại, tranh thủ cho mình càng nhiều thời gian hơn.

Bạo Quân khẽ nhíu mày, trong tình huống Giang Khải đang bị Quân lâm thiên hạ ảnh hưởng, thân pháp còn có thể nhanh nhẹ như vậy! Tên này có nhanh nhẹn cao còn chưa tính, sao tinh thần lực cũng cao như vậy?

Theo thời gian kéo dài Quân lâm thiên hạ tăng lên, Giang Khải cảm giác được suy nghĩ muốn khuất phục kia càng ngày càng mạnh.

Chỉ trong chốc lát ngây người, Bạo Quân lại truy kích đến.

Ở một bên khác, cuối cùng Tà Hỏa cũng có hành động.

Thân pháp của hắn ta còn nhanh hơn Bạo Quân, để lại một đạo tàn ảnh ở nguyên tại chỗ, trong nháy mắt chặn lại đường lui của Giang Khải, đồng thời thế lửa trong lòng bàn tay đột nhiên tăng mạnh.

“Liệt hỏa chưởng!”

Tuy hai cao thủ lớn này có cảnh giới rất cao nhưng không lơ là sơ suất, hai người đồng thời phát động công kích với Giang Khải!

Ngay lúc Giang Khải chuẩn bị phát động Thần uy quang hoàn, Triệu Thiết Toàn sau lưng đột nhiên ợ rượu.

Vốn hắn ta xụi lơ nằm trên lưng Giang Khải, nhưng hắn ta đột nhiên ngồi dậy!

“Nấc!”

Sau đó, Triệu Thiết Toàn đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, “Ha ha ha ha!”

Thậm chí nụ cười này khiến Giang Khải, Tà Hỏa và Bạo Quân đang kịch chiến đều hơi ngạc nhiên.

Tiếng cười của tên này vang dội, vô cùng trung khí, hơn nữa còn cười cực kỳ phách lối căn bản không giống một người bị thương nặng chỉ thiếu chút nữa là bị chẻ thành gậy người.

“Nhân hoàng ở đây, ai dám xưng đế!”

“Chiến mã, theo ta mở rộng lãnh thổ, chinh chiến tứ hải, dạo chơi bát hoang, cướp đoạt 3000 hậu cung! Giết!” Nói xong, Triệu Thiết Toàn hung hăng đánh một cái vào vai Giang Khải, “Giá!”
Bình Luận (0)
Comment