Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 493 - Chương 493: Cũng Chỉ Thế Mà Thôi

Chương 493: Cũng chỉ thế mà thôi Chương 493: Cũng chỉ thế mà thôi

Hiện tại Tà Hỏa khiến người ta cảm thấy hơi kỳ quái, đặc biệt là đôi mắt sau khi thay đổi kia đã hoàn toàn không giống con mắt nhân loại nữa.

Ánh mắt ấy không khỏi khiến trong lòng Giang Khải run lên, hình như đã gặp ở đâu đó!

“Ta thừa nhận thuộc tính của ngươi khoa trương đến mức khiến ta không thể tin được, nhưng chung quy ngươi vẫn là Phàm nhân chức nghiệp, ngươi sẽ không hiểu cái gì gọi là Siêu phàm chân chính, cái gì gọi là Quỷ dị chân chính! Hiện tại ta cho ngươi xem cái gì gọi là Quỷ dị giả chân chính!” Nói xong, Tà Hỏa giận quát một tiếng, “Kỳ lân chi hỏa!”

Oanh một cái, những ngọn lửa gần như bị dập tắt xung quanh đột nhiên thế lửa tăng mạnh, lại tràn ngập trong không gian, màu sắc cũng từ ngọn lửa màu đỏ biến thành màu tím.

Trong nhiệt độ siêu cao, Giang Khải chỉ cần đến gần ngọn lửa thì thân thể sẽ bị bỏng!

Đúng vào lúc này, Tà Hỏa đột nhiên đánh về phía Giang Khải.

Giang Khải lập tức nhảy ra một bên.

Khoảng cách của hai người rất gần, mặc dù tay Tà Hỏa không bắt được Giang Khải nhưng để lại một tàn ảnh hỏa diễm.

Cho dù khoảng cách tàn ảnh còn có mười mấy centimet, da thịt Giang Khải lại xuất hiện dấu vết bị bỏng!

Tên này cũng biết cận chiến, hơn nữa còn có cường độ hỏa diễm cao như vậy, chỉ cần đến gần là sẽ bị bỏng?

Thủ đoạn cận chiến của Giang Khải chỉ có Nguyệt hạ tiên tung kiếm, trước đó từng dùng đến, mười tiếng sau mới có thể khôi phục sử dụng.

Giang Khải vừa lùi lại, Tà Hỏa chỉ nhìn thẳng vào vị trí của Giang Khải, đột nhiên mặt đất dưới chân Giang Khải bùng lên một ngọn lửa!

“Sau khi ánh mắt khóa chặt một vị trí nào đó có thể trực tiếp tạo thành nhóm lửa?!” Giang Khải vô cùng khiếp sợ, vậy cũng quá mạnh!

Nhưng việc gấp gáp vẫn là né tránh ngọn lửa, Giang Khải lại lóe lên, mặc dù đã tránh được ngọn lửa nhân trên thân thể có nhiều chỗ xuất hiện dấu vết bị bỏng nghiêm trọng.

“Đánh chết, sao tên này lại mạnh như vậy.” Trong lòng Giang Khải thầm nghĩ, “Phạm vi ngọn lửa bị bỏng cũng rất lớn, sau khi bị thương hạn mức thể lực cao nhất của ta không ngừng giảm xuống.”

Nghĩ tới đây, Giang Khải lập tức vung ra Truy mệnh đồng thời lao nhanh đến bên cạnh, liều mạng di chuyển đến vị trí sau lưng Tà Hỏa.

Đôi mắt của Tà Hỏa thật sự đáng sợ, cũng may đôi mắt kia không thể trực tiếp nhóm lửa bản thân Giang Khải, chỉ có tác dụng với một khu vực nào đó, nếu không thật sự không cách nào đánh lại!

Từng thanh Truy mệnh bắn về phía Tà Hỏa, sau khi Tà Hỏa tiến vào hình thái thứ hai, uy lực của Hỏa cầu bạo phá cũng có cường độ mạnh gấp bội trước đó!

“Chân khí phá tan công kích của ta!”

“Giang Khải, ngươi dám chọc vào Hoàng gia, đây là kết cục của ngươi!” Tà Hỏa gầm thét, hai tay vung ra, từng ngọn lửa không ngừng công kích Giang Khải.

Giang Khải lợi tính mình có tuy cơ động cao hơn, tuy tránh được ngọn lửa nhưng không tránh được bị bỏng.

Xung quanh bị ngọn lửa bao vây, hơn nữa không gian để Giang Khải có thể hoạt động đã càng ngày càng ít, cứ tiếp tục như vậy trận đánh này có thể thua!

“Không thể tránh né như vậy nữa!”

“Trạng thái kia cũng sắp có hiệu lực.” Giang Khải lo lắng nói.

“Hỏa long!” Tà Hỏa lập tức tụ tập hỏa diễm thành cự long, trực tiếp nhào xuống từ chỗ cao giữa không trung.

Lúc này Giang Khải đã không thể né tránh nữa, đối mặt với hỏa long đánh đến hắn chỉ có thể lấy ra sóng khí hộ thể trước.

Nhưng ngọn lửa vốn khắc chế sóng khí hộ thể, sóng khí hộ thể của Giang Khải sẽ bị tiêu hao sạch sẽ trong thời gian ngắn.

Tà Hỏa cười như điên, “Dùng khí thuẫn cản lửa, vậy mà ngươi cũng nghĩ ra được!”

“Giang Khải, mọi người đều nói ngươi biết dùng lửa, sao hiện tại ngươi lại sắp bị ta nướng chín?”

“Ha ha ha, ngươi lại lấy ra chút bản lĩnh nữa đi, ngươi thấy ta tra tấn bằng hữu của ngươi thành dáng vẻ này, ngươi lại không làm được cái gì, có phải cảm thấy mình rất vô dụng không!”

“Ngươi đứng trước mặt ta cũng không có can đảm chơi lửa! Đương nhiên, chút ngọn lửa này cũng không thể phá được phòng ngự hỏa diễm của ta!”

“Yên tâm, ta chỉ lấy nửa cái mạng của ngươi, tiếp theo Hoàng Kiến Quốc sẽ tiếp đón ngươi tử tế!”

Bây giờ Giang Khải căn bản không rảnh để ý đến Tà Hỏa, vừa nãy cùng lúc hắn phát động sóng khí hộ thể còn phát động một kỹ năng khác.

Si nhân chi nhãn!

Si nhân chi nhãn hy sinh phần lớn năng lực phản ứng của mình làm cái giá, phát hiện nhược điểm trong công kích của đối phương.

Nếu đã trốn không thoát, Giang Khải dứt khoát hy sinh tất cả năng lực phản ứng.

Trong nháy mắt mở ra kỹ năng, Giang Khải đột nhiên thấy sau lưng Tà Hỏa lại xuất hiện một hung thú cực kỳ đáng sợ.

Hung thú này rất uy vũ, cả người bùng lên ngọn lửa màu tím, ngọn lửa màu tím trên người nói không ngừng tràn vào hỏa diễm xung quanh.

Một mặt khác, ngọn lửa không thể đến gần người hung thú, loại trạng thái này như là kế thừa của Tà Hỏa, ngọn lửa xung quanh nó sẽ tự động yếu bớt, biến thành ngọn lửa màu vàng yếu ớt.

Đây là… Hỏa kỳ lân?
Bình Luận (0)
Comment