Chương 502: Lão hồ ly (2)
Chương 502: Lão hồ ly (2)
“100 giọt Sám hối chi lệ, 30 giọt Thần chi lệ, 30 con tọa kỵ quân đội nhị giai, 500 lần sử dụng cửa đăng nhập tuyến xanh, cá nhân ngươi được hưởng thụ phục vụ tuyến xanh vĩnh viễn.”
“Cộng thêm… Giới thiệu bạn gái cho ngươi!” Vệ Ưng bổ sung thêm một điều.
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, không ngờ những người này cảm thấy mình chỉ cần tiền, không có chút vinh quang quốc gia nào!
“Ta không cần bạn gái, ta muốn đổi thành hai căn biệt thự Tĩnh Tâm hồ!” Giang Khải nói, “Ngoài ra, ta muốn hai bộ tài liệu Thiên Mệnh!”
“Ngươi thà lấy biệt thự cũng không cần bạn gái? Ngươi cần nhiều biệt thự như vậy làm gì?” Vệ Ưng nhíu mày nói, “Ngươi xác định không cần bạn gái? Ta nghe Trụ Tử nói ngươi độc thân từ trong trứng, trước kia thầm mền chín cô gái, tất cả đều thất bại.”
Giang Khải lập tức đen mặt.
Viên Trụ sống không tệ lắm, lại chạy đi nói cho lão Vệ biết những điều này! Đây là lắm mồm đến mức nào!
“Thầm mến chín người?” La Bình khiếp sợ nói, “Chưa từng đi tỏ tình sao?”
Vệ Ưng gật đầu, “Ta đã tìm hiểu toàn bộ quá trình, chưa tỏ tình với một ai, tương đương với việc đến bây giờ chưa có kinh nghiệm yêu đương.”
“Đã sắp 19 rồi.” La Bình lo lắng nói, “Không có chút kinh nghiệm nào, cũng không biết sau này ở chung với nữ hài tử như thế nào, nếu gặp được cô nương tốt cũng có khả năng bỏ lỡ.”
“Còn không phải sao, dáng người rất tốt, lúc đánh nhau rất mạnh mẽ, sao trên mặt vấn đề cá nhân này lại rụt rè như thế.”
Hai vị tướng quân lại rất nghiêm túc thảo luận chuyện này.
Giang Khải lập tức bó tay toàn tập, không phải hiện tại mọi người đang thảo luận việc lớn sao! Tướng quân cũng nhiều chuyện như thế sao!
Lần sau đừng để mình gặp được Viên Trụ này, nếu không liều chết cũng phải đi học trạng thái Hóa quỷ này, dọa chết hắn ta!
“Khục khục… Một căn thì một căn, ta đi, ta đi!” Giang Khải vội vàng cắt ngang cuộc nói chuyện của hai vị tướng quân, vội vàng nói, “Nhưng ta thật sự không cần bạn gái.”
“Có cô nương thầm mến rồi?” Ánh mắt Vệ Ưng như là lão phụ nhân mong con nên người.
Giang Khải yếu ớt nói, “Có… Chưa có… Ta cũng không biết, dù sao không cần các ngươi giới thiệu!”
“Hài tử này, thích thì theo đuổi đi, đừng có rụt rè quá, ngươi còn mong nữ hài nhà người ta theo đuổi ngươi sao.” La Bình lời lẽ thấm thía nói, “Lúc ta lớn như ngươi, không phải ta khoác lác nhưng cũng là người yêu quốc dân điển hình!”
Giang Khải thở dài một hơi, hắn không ngờ có một ngày mình lại bị người ta giục đi tìm bạn gái.
“La thần, lão Vệ, các ngươi đừng quan tâm vấn đề cá nhân của ta, không phải chỉ là tìm bạn gái… Không phải, không phải chỉ là tìm di tích Thần chiến tranh à, ta đi!”
“Nhưng ta thật sự không xác định có thể tìm được hay không.”
Không thể không nói, lão Vệ thật sự gian xảo, hắn ta vừa đến đã nói đến mức Giang Khải đầu óc choáng váng, thoải mái đồng ý nhiệm vụ của quân đội.
La Bình và Vệ Ưng nhìn nhau, nở nụ cười hài lòng.
Giang Khải thầm mắng trong lòng, hai lão hồ ly này!
…
Rời khỏi vườn sau tổng bộ quân đội, lúc này Giang Khải mới chậm rãi lấy lại tinh thần.
Lại nói, hắn đã quên hỏi việc Tà Hỏa và Bạo Quân.
Nhưng sau khi La thần và Vệ Ưng tiến hắn ra ngoài, hình như còn có chuyện gì khác.
Quốc chiến sắp đến, bọn họ chắc chắn bận rộn nhiều việc.
Nghĩ tới đây, Giang Khải hơi nhíu mày, “Đã đồng ý việc Thần chiến tranh, hiện tại lại đưa ra yêu cầu đoán chừng bọn họ cũng không đồng ý.”
“Huống chi, ta cũng không đủ chứng cứ, dù La thần và lão Vệ tin tưởng ta, quân đội cũng không ra mặt giúp ta.”
Giang Khải biết, chuyện này vẫn phải đi tìm Triệu Thiết Toàn.
Nghĩ tới đây, Giang Khải lập tức tiến đến tổng bộ Trảm Ma công hội.
Triệu Thiết Toàn vẫn đang chờ bên ngoài trụ sở Trảm Ma công hội, cho đến khi hắn ta thấy Giang Khải đến, vội vàng lao ra đón Giang Khải.
“Ta đã nói với cha ta, hắn bảo ta dẫn ngươi đến, nói có chuyện rất quan trọng muốn nói với chúng ta.”
Triệu Thiết Toàn trực tiếp dẫn Giang Khải đến một căn nhà gỗ nhỏ bí ẩn ở sân sau.
Triệu Thiết Toàn gõ cửa một cái, khẽ nói, “Cha, là ta. Giang Khải cũng đến.”
Bên trong truyền ra một giọng nói, “Vào đi.”
Vị trí căn nhà nhỏ này vắng vẻ nhưng cũng đặc biệt yên tĩnh, trong phòng bày biện đơn giản, một tên trưởng giả ngồi bên của sổ, cũng không để ý có người tiến vào.
Giang Khải khẽ nhíu mày, đại trưởng lão Trảm Ma có khí chất hoàn toàn khác với nhị trưởng lão Huyền Vũ, lão nhân kia cho người ta một loại cảm giác cao nhân lánh đời.
“Cha, Giang Khải đã đến.” Triệu Thiết Toàn tiến lên, rất cung kính nói.
Cho đến lúc này, người kia mới xoay người lại.
Phụ thân của Triệu Thiết Toàn có vẻ ngoài giống Triệu Thiết Toàn đến bảy phần, chỉ có điều càng có vẻ chững chạc, bình tĩnh hơn, đương nhiên cũng lớn tuổi hơn.
Giang Khải nói, “Chào bá bá, ta là Giang Khải.”
Triệu phụ gật đầu, “Đây không phải lần đầu tiên ta nghe được tên ngươi, vốn ta cảm thấy ngươi hơi ngông cuồng quá đáng, chỉ không ngờ ngươi lại có quan hệ sinh tử với Thiết Toàn.”