Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 511 - Chương 511: Hy Vọng Hắn Thắng (2)

Chương 511: Hy vọng hắn thắng (2) Chương 511: Hy vọng hắn thắng (2)

“Nói rất hay!” Âu Dương Dịch đứng bên cạnh đột nhiên nhiệt tình, xem ra cũng bị lời nói của Nguyễn Ngữ làm ngạc nhiên.

“Không phải chỉ là đặc quyền sao? Lão tử nuốt không trôi cơn giận này! Đối phó Hoa Hạ ta đúng không, đến, lão tử còn sợ ngươi sao!”

Ngay lúc Âu Dương Dịch nói như vậy, Triệu Thiết Toàn nổi giận đương nhiên càng không thể lạc hậu, “Không sai, móa! Có đặc quyền, vậy chúng ta đánh nát đặc quyền! Giang Khải, ý của ngươi thế nào!”

Giang Khải mỉm cười, hắn chỉ cần câu nói này.

“Ta? Chút nữa ta dạy Juro kia cách làm người chính trực là được! Vượt ải trước đã, xoát giá trị công nhận cho ta!”

Hồ Ngôn nghiêm nghị nói, “Các ngươi xông lên trước, ta sẽ ngăn cản đằng sau!”

Triệu Thiết Toàn nói, “Một mình không ngăn được.”

Giang Khải lại nói, “Giao cho lão Hồ trước, hắn có thể kéo dài một lúc, Triệu ca, vượt ải quan trọng hơn, nhanh!”

Triệu Thiết Toàn còn muốn nói điều gì đó, lão Hồ đã phát động kỹ năng võ kỹ.

Trong chốc lát, trên bầu trời mây đen dày đặc, sấm sét vang dội, gió mạnh gào thét, cả người Hồ Ngôn treo lơ lửng giữa không trung, quần áo tung bay rất là uy vũ.

“ĐM, đây, người khác đều đang thăng cấp, vị huynh đệ này đang tu tiên?”

Giang Khải kéo Triệu Thiết Toàn và Âu Dương Dịch còn đang ngẩn người, “Đừng nhìn, tấn công!”

Trước đó nhắc đến kiểm tra của Thần chiến tranh tổng cộng nhắm vào bảy năng lực, hiện tại thời gian gấp gáp, tốt nhất có thể đồng thời khiêu chiến.

“Trước tiên phải biết rõ bảy mâm tròn này tương ứng với điều gì, sau đó các ngươi tự chọn mặt mạnh của mình để tiến hành khiêu chiến.” Giang Khải nói.

Năm người nhanh chóng đứng lên mỗi một mâm tròn, cùng lúc đứng lên bọn họ cũng sẽ nhận được nhắc nhở của hệ thống, chỉ rõ vị trí mâm tròn hiện tại là thử thách gì.

Ngay từ đầu, Giang Khải lựa chọn “tốc độ”, Âu Dương Dịch lựa chọn “Giết hại”, Triệu Thiết Toàn lựa chọn “phòng ngự”, Giang Khải lựa chọn né tránh giúp Nguyễn Ngữ.

Năm người đứng trên mâm tròn tương ứng xác nhận lựa chọn của mình, đột nhiên phía dưới năm cái mâm tràn bắn lên một cột sáng, năm người bị bao phủ trong ánh sáng mạnh.

Hồ Ngôn nhìn thấy năm cột sáng mạnh, biết đồng bạn đã bắt đầu khiêu chiến.

Hắn ta nhìn chân núi, một bên là đại quân xương trắng đông đúc xông đến, một bên là sương mù đánh tới.

Hồ Ngôn khẽ quát một tiếng, “Gió đến! Mưa đến!”

Cơn gió mạnh gào thét ngăn cản sương mù lao tới, mưa to cuồn cuộn điên cuồng cọ rửa ngọn núi…

Cùng lúc đó, trên diễn đàn Đảo quốc càng ngày càng nhiều người đăng nhập.

Dù không phải người chơi Hoa Hạ cũng tranh nhau xem trận đại chiến này.

“Là tên kia, Thầy phong thủy Hoa Hạ! ĐM, không phải nói chức nghiệp này rất vô dụng sao, sao càng ngày càng biến thái!”

“Năm người này lại không chạy, điên rồi sao? Trong bốn đặc quyền này, năm người chắc chắn phải chết.”

“Hình như có một người là Giang Khải kia, nghe nói hắn rất nổi tiếng ở Hoa Hạ, kết quả không phải chết ở đây sao!”

Số người chơi Hoa Hạ trả lời cũng không nhiều, hiển nhiên lúc này bọn họ càng quan tâm rốt cuộc năm người Giang Khải có thể chống đỡ nghịch cảnh như thế không, kết cục của bọn họ sẽ như thế nào.



Tô Noãn Noãn ngạc nhiên nhìn hình ảnh tiếp sóng trên đại sảnh đăng nhập.

Lại là Giang Khải, bóng dáng quen thuộc kia dẫn theo đồng đội không chút chùn bước đi vào vòng sáng.

Từ thi đấu tranh bá toàn cầu, đến Ẩn bí nữ thần, Thần chiến tranh, người này luôn bị người khác cười nhạo tham tiền, trong lòng không có chí lớn nhưng chưa bao giờ vắng mặt.

Có lẽ, mọi người cũng không thật sự hiểu rõ hắn.

Giang Anh và các bạn học đang nghĩ giữa tiết, lại quan sát sự kiện Thần chiến tranh lần này.

Tiếng chuông vào học vang lên, Vương lão sư là phó hiệu trưởng kiêm thầy giáo môn Số học của bọn họ đi vào phòng học, phát hiện đèn chiếu đang phát video, hắn ta lại lựa chọn im lặng, cũng đi đến cuối phòng học cùng quan sát.

Đột nhiên, lão sư Số học đi đến bên cạnh Giang Anh, như đang nói một mình lại như nói với Giang Anh.

“Từ xác suất số học, cơ hội của bọn họ gần bằng không!”

Giang Anh ngạc nhiên nhìn về phía Vương lão sư.

Nhưng Vương lão sư lại nói một câu, “Nhưng ta hy vọng hắn thắng!”

Trước mắt sáng lên ánh sáng trắng, ánh mắt Giang Khải bị ánh sáng bao phủ chỉ có thể nhắm mắt lại.

Chờ Giang Khải mở mắt lần nữa, phát hiện mình đang đứng trên một thảo nguyên trống trải.

Hắn đã không thấy người khác, xung quanh chỉ còn lại một mình hắn.

Ngay lúc Giang Khải nghi ngờ, xung quanh vang lên giọng một nam nhân.

Giọng nói trầm thấp nghiêm nghị, nói, “Kiểm tra của Thần chiến tranh với phàm nhân là tốc độ di chuyển cực hạn. Người kiểm tra cần xuất phát từ điểm bắt đầu, dùng tốc độ nhanh nhất đến điểm cuối.”

“Trong quá trình vận động có thể sử dụng kỹ năng, thiên phú nhưng không được sử dụng hiệu ứng đặc biệt của trang bị.”

“Kiểm tra chia thành ba cấp thấp trung cao, cấp thấp là ‘Đỉnh cấp cực tốc’, cấp trung là ‘Khoáng thế cực tốc’, cấp cao là ‘Truyền thuyết cực tốc’.”
Bình Luận (0)
Comment