Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 516 - Chương 516: Trận Chiến Cuối Cùng

Chương 516: Trận chiến cuối cùng Chương 516: Trận chiến cuối cùng

Suy nghĩ, Giang Khải nói, “Tảng đá nát là vấn đề của ngươi, vấn đề của các ngươi ảnh hưởng đến việc ta có cần khiêu chiến một lần nữa không. Hiện tại ta cần biết bên kiểm tra công kích đặc thù có lấy được điểm số hay không, các ngươi có thể nói cho ta biết không?”

“Có thể, người kiểm tra lấy được 1 điểm.”

Nghe được kết quả này, Giang Khải thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nguyễn Ngữ quả nhiên ra sức! Công kích đặc thù của hắn ta lại đã đạt đến mức độ đỉnh cấp!

Có 1 điểm này, cuối cùng Giang Khải quyết đoán dừng lại.

Công kích do lực lượng quyết định nhưng phát lực có sóng chấn động, hắn không xác định mình có đánh ra thành tích công kích lần trước không.

Một khi thất bại, hắn không lấy được một điểm nào.

“Không kiểm tra nữa.” Giang Khải nói thẳng, “Cứ dựa theo thành tích ban đầu đi.”



Nguyễn Ngữ hoàn thành kiểm tra trước, sau khi ra ngoài mọi người cũng biết hắn ta lấy được 1 điểm.

Triệu Thiết Toàn vô cùng ngạc nhiên, con sâu rượu Nguyễn Ngữ này lại còn thể hiện tốt hơn mình?

Trên thực tế, nếu hai người chia ra kiểm tra, thành tích của Triệu Thiết Toàn chưa chắc kém hơn Nguyễn Ngữ, hắn ta ngoại trừ am hiểu phòng ngự, trên mặt tốc độ, công kích, công kích đặc biệt, giết hại chưa chắc không thể lấy được điểm.

Nhưng ngược lại trên mặt tốc độ, công kích, giết hại này, có lẽ Nguyễn Ngữ không lấy được điểm nào.

Đặc điểm của hắn ta là né tránh chứ không phải tốc độ, lực lượng cũng không tính là xuất sắc, về phần giết hại, trong thế giới của hắn ta không có giết hại chỉ có nữ nhân…

Cộng thêm Nguyễn Ngữ thích rượu, tổng hợp cân nhắc lúc trước La Bình không mời Nguyễn Ngữ đi làm người tự do cũng có lý do hợp lý.

“Tám điểm rồi!” Âu Dương Dịch nắm chặt nắm đấm, nhìn về phía mâm tròn “công kích”.

Đúng vào lúc này, một tia sáng mạnh sáng lên, sau đó một bóng người xuất hiện trong ánh sáng trắng.

Giang Khải đã ra!

“Sao rồi?” Triệu Thiết Toàn bước nhanh đến vội kêu lên.

Giang Khải nhìn Nguyễn Ngữ một chút, thấy hắn ta đang ngẩn người nhìn mông của Âu Dương Dịch, Âu Dương Dịch xoay người mấy lần, hắn ta vẫn vòng ra sau lưng Âu Dương Dịch khiến Âu Dương Dịch rất khó xử.

Có lẽ vẫn là thời gian ở chung không dài, nếu không Nguyễn Ngữ sẽ không nhìn Âu Dương Dịch với ánh mắt bỉ ổi như thế.

“2 điểm!” Giang Khải nhíu mày với Triệu Thiết Toàn, “Chúng ta cũng kiếm được 10 điểm!”

Điều kiện Lấy giỏ trúc mà múc nước là đám người Giang Khải đạt được điểm công nhận thấp hơn Đảo quốc, hiện tại bọn họ vừa hay lấy được 10 điểm, không thể phát động Lấy giỏ trúc mà múc nước.

Trên diễn đàn Đảo quốc, các người chơi Hoa Hạ lập tức nổ tung.

“Quá mạnh! Mấy người này đều quá mạnh!”

“Người Đảo quốc nhìn kỹ cho lão tử, đây chính là tiểu đội Hoa Hạ chúng ta! Các ngươi là người đầu tiên phát hiện di tích Thần chiến tranh thì thế nào, còn không phải bị chúng ta đuổi kịp sao!”

“Người nói Hoa Hạ xong đời đâu, chờ đến khi các ngươi khiêu chiến, ta xem các ngươi có thể lấy được mấy điểm!”

Nhưng người chơi Đảo quốc cũng không im lặng.

“Đắc ý cái gì chứ, đừng quên còn có một vòng Phòng ngự cuối cùng! Thuộc tính của Juro tăng gấp bảy lần, các ngươi cảm thấy Hoa Hạ các ngươi có thể thắng? Một mình hắn tiêu diệt một tiểu đội của các ngươi!”

“Đây chính là đặc quyền, cứ thích nhắm vào Hoa Hạ các ngươi đấy, gậy đánh chó Hoa Hạ!”

“Biết Nagayama Juro là ai không? Thuộc tính của hắn tăng gấp bảy lần, Siêu phàm cũng không phải đối thủ của hắn! Chỉ cần người của các ngươi thua, điểm số thấp hơn 10 điểm, sau cùng còn không phải là công dã tràng sao?”

“Ta ủng hộ Đảo quốc, giải quyết Hoa Hạ bọn họ!”



Cùng lúc đó, Hồ Ngôn chế tạo đất đá trôi, gió bão đã giữ vững rất lâu, tình trạng của hắn ta đã rất kém.

Tuy Hồ Ngôn không tham gia kiểm tra nhưng tác dụng của hắn ta lại không thể nghi ngờ, không có hắn ở đây, sau khi năm người Hỏa Thần hoàn thành lần kiểm tra thứ nhất sẽ bị xương trắng và sương độc bao phủ, không có cơ hội kiểm tra lần thứ hai.

Giang Khải nhìn Hồ Ngôn giữa không trung, hô to, “Lão Hồ, đừng gắng gượng chống đỡ.”

Hồ Ngôn lắc đầu, “Khải đội, ta kiên trì thêm chút, còn có một đặc quyền sau cùng, ngươi phải chú ý!”

Đúng vào lúc này, trong mâm tròn đột nhiên bộc phát một cột sáng mạnh mẽ, xông thẳng đến chân trời.

Một lát sau, trong cột sáng xuất hiện một bóng người.

Đây là một nam tử khoảng ba mươi tuổi, xung quanh bờ một có một vài râu ria xốc xếch, mái tóc rối tung, ánh mắt cực kỳ sắc bén.

Hắn ta giống rất nhiều Kiếm khách của Đảo quốc, không thích thu bội kiếm vào túi thẻ mà đeo ở bên hông.

Tất cả hai thanh kiếm, một đỏ một đen.

Sau khi hắn ta xuất hiện, bốn người Giang Khải đang đứng trên cái đài đồng thời bị một luồng lực lượng đẩy ra khỏi phạm vi sân khấu.

Sau đó giọng hệ thống vang lên.

【 Hãy lựa chọn một người khiêu chiến lên ứng chiến, luận võ một một, một bên chiến tử hoặc nhận thua thì tranh tài kết thúc. 】

Triệu Thiết Toàn, Âu Dương Dịch, bao gồm Hồ Ngôn đều nhìn về phía Giang Khải.
Bình Luận (0)
Comment