Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 519 - Chương 519: Cao Thủ Đỉnh Cấp Nagayama Juro (2)

Chương 519: Cao thủ đỉnh cấp Nagayama Juro (2) Chương 519: Cao thủ đỉnh cấp Nagayama Juro (2)

Tốc độ giao chiến của hai người quá nhanh, cho đến khi Giang Khải dùng hết hai lần thế thân, hắn mới phát hiện điểm này!

Thấy Juro đã giết về phía mình, Giang Khải hơi híp mắt lại.

Vừa rồi hắn chú ý đến Hồ Ngôn đã rơi xuống từ giữa không trung, được Triệu Thiết Toàn đỡ lấy.

Sau khi Hồ Ngôn hao hết năng lượng, vì chống cự đại quân xương trắng dưới núi, Triệu Thiết Toàn và Âu Dương Dịch giữ vững biên giới đỉnh núi, đã bắt đầu giao chiến với dã thú xương trắng.

Ở một bên khác, sương độc nhanh chóng khuếch tán, đã lan đến vị trí mâm tròn từ một bên khác của đỉnh núi.

Hắn có thể nghe được một số tiếng động kỳ quái trong sương trắng đã càng ngày càng gần.

Có lẽ sương độc không cách nào xâm nhập vào trong mâm tròn, đây là khu vực chiến đấu do Thần chiến tranh để lại.

Nhưng chẳng mấy chốc đám người Triệu Thiết Toàn sẽ gặp địch cả hai mặt.

Phạm vi sân khấu quá nhỏ, trên thực tế không có lợi cho việc Giang Khải sử dụng ám khí, đối phương lại ép sát từng bước, xem ra nhất định phải vứt bỏ phi đao!

Đúng vào lúc này, Nhất thiểm kiếm tam đoạn của Nagayama Juro đã giết đến đây.

Juro được Lạc tuyết vô ngân gia trì, nhanh nhẹn đã gần ba vạn, ngay cả Giang Khải cũng không nhanh bằng hắn ta!

Ngoài ra, thuộc tính khác của Juro cũng cao hơn Giang Khải một mảng lớn, trên mặt thuộc tính Juro tuyệt đối áp chế Giang Khải.

Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có một cách có thể nhanh chóng đánh giết Juro.

Đối mặt với Nhất thiểm kiến tam đoạn, Giang Khải cũng không né tránh mà để Juro thành công nắm lấy cơ hội, hai kiếm hung ác cắt vào trước ngực Giang Khải!

“Lần này xem ra ngươi không có thế thân đi! Hoa Hạ Giang Khải cái gì, cũng chỉ thế mà thôi!” Đôi mắt Nagayama Juro nhìn chằm chằm Giang Khải, cười lên như điên!

“Giang Khải!” Triệu Thiết Toàn quay đầu nhìn thoáng qua chiến trường, kêu lên.

Trong phòng học của Giang Anh, Giang Anh thấy ca ca bị hai thanh kiếm đâm xuyên qua lồng ngực, cả người không ngừng run rẩy.

Vương lão sư nhẹ đặt một tay lên vai Giang Anh, “Hài tử, ca ngươi đã cố hết sức, là thực lực của đối phương quá mạnh.”

“Tăng lên gấp bảy thuộc tính, cộng thêm bản thân hắn là một cường giả đỉnh cấp, căn bản cũng không thể thắng lợi. Là chúng ta đặt quá nhiều hy vọng lên người ca ca ngươi, lại quên mất thực lực của hai bên cách xa nhau, đã đạt đến mức độ không thể nghịch chuyển.”

Giang Trung thành Hoa Hạ, Hà Thi Thi và Tứ quý hoa đô đang ngồi trước tivi quan sát trận chiến của một đoàn người Giang Khải.

Tuy hiện tại trong lòng các nàng hận Giang Khải thấu xương, nhưng dù sao lúc này Giang Khải cũng đại diện cho người chơi Hoa Hạ.

Sau khi thấy Juro thành công, xác Giang Khải đang biến thành ánh sáng bay ra, hiếm khi nào năm nữ nhân không nói lời lẽ cay nghiệt gì.

“Hắn thua…” Hà Thi Thi mờ mịt nói, “Thật ra đây là lần đầu tiên ta thấy Giang Khải thua…”

Hạ Hoa thở dài một hơi, “Tuy ta không thích hắn nhưng hiếm có một lần ta hy vọng hắn thắng, kết quả hắn lại thua.”

Đông Tuyết yếu ớt nói, “Thật ra… Điều kiện của đôi bên vốn không ngang nhau, có lẽ chúng ta cảm thấy Giang Khải từng sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích không thể nào, cho nên mới ôm hy vọng với hắn.”

“Ai, thật ra vốn không nên ôm hy vọng gì. Chúng ta vẫn nên đi điều tra ân oán giữa Giang Khải và Hoàng gia đi.”

“Ta thắng!” Nagayama Juro nổi giận gầm lên một tiếng, “Hoa Hạ đã bị Nagayama Juro ta giẫm dưới chân!”

Lúc vô số người chơi Hoa Hạ thấy cảnh này cũng không có vô cùng tức giận.

Hồ Ngôn yếu ớt nhìn người đang biến mất trên chiến trường kia, cho tới bây giờ hắn ta vẫn không tin được đây là sự thật.

Dù thuộc tính của Juro vô cùng biến thái, nhưng ở trong lòng Hồ Ngôn vẫn thấy Giang Khải là Chiến Thần bất bại.

Hắn là ân nhân của mình, là người đáng tin cậy của tiểu đội Hỏa Thần!

Triệu Thiết Toàn và Âu Dương Dịch liều chết chống cự đại quân xương trắng đã sức cùng lực kiệt, nghe được tin dữ này đột nhiên cảm thấy tất cả sức lực trên người bị rút sạch.

Không thấy được hy vọng, có đôi khi càng khiến người ta đánh mất ý chí chiến đấu hơn sức cùng lực kiệt.

“Giang Khải…”

Nhưng điều kỳ quái là Nagayama Juro đã đánh giết Giang Khải, vậy mà hắn ta vẫn chưa bị truyền tống về.

Ngay lúc tất cả mọi người bị tình cảnh trước mắt dọa sợ, những điểm sáng kia nhanh chóng tụ tập lại, lại ngưng tụ thành hình dáng một nhân loại.

“Juro, thuộc tính gấp bảy lần cho ngươi sự tự tin sao? Ngươi còn muốn giẫm Hoa Hạ dưới chân?”

“Có ta ở đây, còn chưa đến lượt ngươi phách lối!”

Lúc giọng nói này vang lên, tất cả mọi người chú ý đến trận chiến này lập tức bị trấn áp, không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào những điểm sáng ở trong video.

Trong căn biệt thự nào đó ở Giang Trung thành, Đông Tuyết đang chuẩn bị rời đi đột nhiên xoay người.

Nàng quá quen thuộc với giọng nói kia, chính là Giang Khải ném rác khắp nơi!

Hà Thi Thi trợn to mắt nhìn video, “Đây, giọng nói kia là… Là…”

Hạ Hoa lạnh lùng nói, “Giang Khải!”
Bình Luận (0)
Comment