Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 526 - Chương 526: Lại Cược Một Ván

Chương 526: Lại cược một ván Chương 526: Lại cược một ván

Lại nói, Anh Tử thật sự thể hiện ra thiên phú hơn người trên mặt học tập, đại ca vẫn nói Giang Khải thông minh, thành tích tốt nhưng thứ nhất suy nghĩ của hắn lại không tập trung vào học tập, thứ hai hắn cũng nhạy bén hơn người đồng lứa.

Anh Tử thể hiện ra năng lực trên mặt học tập cũng vượt xa người đồng lứa! Hắn tuyệt đối không theo kịp!

Suy nghĩ, Giang Khải cảm thấy bây giờ thảo luận vấn đề này còn quá sớm, ai biết qua hai năm nha đầu này có còn kiên trì với suy nghĩ hiện tại hay không.

“Ca, ta không cần cử đi học, nhưng… Hiện tại ta đã sớm học hết kiến thức trong sách giáo khoa, ta cũng tự học chương trình cấp ba, ta muốn vào thẳng cấp ba, ngươi có thể hỏi Vệ tướng quân xem có trường cấp ba nào nhận không?”

Giang Khải suýt phun ngụm nước ra ngoài, “Đại tiểu thư của ta, ngươi nhảy thẳng lên cấp ba? Thăng cấp còn nhanh hơn ta nhiều!”

Giang Anh cau mày, “Ca, ta không nói đùa với ngươi, dù sao cũng muốn nhảy lớp, ngươi nghĩ cách giúp ta đi!”

Giang Khải đỡ trán, không ngờ danh ngạch đại học Bắc Kinh mà mình lấy được lại vô dụng, muội muội căn bản không cần…

“Được thôi, được thôi, ta đi hỏi xem có thể thay đổi điều kiện hay không.”

“Còn có, ca, có một việc cần ngươi xử lý một chút.” Anh Tử nói xong cầm lấy balo của mình, đặt một chồng sổ ở trước mặt Giang Khải.

“Làm gì? Đã rất lâu ta không học tập, lại nói ngươi cũng đã học đến nội dung cấp ba, không phải muốn ta giảng đề cho ngươi chứ.”

“Ai cần ngươi giảng đề cho ta, ta đã sớm biết cách mà ngươi giảng cho ta trước đó không phải cách tối giản nhất, đặc biệt đần!”

Khuôn mặt Giang Khải lập tức nhăn nhó thành một nhúm, “Dù sao ta cũng là sư phụ của ngươi, ngươi lại trở mặt không quen biết sao?”

“Ai nha, ngươi đừng hỏi nhiều vấn đề như vậy, ký tên cho ta! Nơi này có bạn học, có lão sư… Ba quyển này là của hiệu trưởng chúng ta, bốn bản này là hiệu trưởng trung học số 7 nhờ hiệu trưởng chúng ta tìm ngươi kí, mấy bản này là bộ giáo dục…”

“Đệt, tình huống này là sao!” Giang Khải hoảng sợ nói.

“Ôi chao, ta chụp ảnh cho ngươi, sau đó ngươi ký tên, đừng hỏi nữa.”

“Ây… Ồ…”

Răng răng răng rắc, kỹ thuật chụp ảnh của Giang Anh thật sự không tốt lắm, hoàn mỹ chụp được khuôn mặt lúc chết của Giang Khải.

Sau khi chụp ảnh, Giang Khải điên cuồng ký tên.

Không cho người khác mặt mũi còn được, hắn cũng không dám không cho Anh Tử mặt mũi,

“Ca, ngươi ký nghiêm túc được không, ai đọc được nét chữ gà bới này của ngươi.” Giang Anh đứng bên cạnh vô cùng ghét bỏ nói.

“Muốn dễ nhìn thì ngươi ký đi, nét chữ của ta gọi là cá tính.” Giang Khải vừa múa bút thành văn vừa nói, “Sau này đừng để người khác tìm ta ký tên, rất nhàm chán.”

“Ngươi cho rằng ta muốn sao, hiện tại ngươi ở trường của chúng ta… Không đúng, ngươi là nhân vật nổi tiếng toàn cầu. Cái đó, ca, hình như Từ Nghiên ngồi cùng bàn với ta thầm mến ngươi.”

Giang Khải đột nhiên dừng lại, khiếp sợ nhìn về phía Giang Anh, “Thầm mến? Cho đến bây giờ đều là ta thầm mến người khác, lại có người thầm mến ta? Bạn cùng bàn của ngươi có xinh không?”

“Ca, sao ngươi có thể nông cạn như thế!”

“Ta được gọi là thẳng thắn!” Ở trước mặt muội muội, Giang Khải tuyệt đối không gò bó, “Nhưng lại nói bạn học của ngươi mới bao tuổi, ai, nói cho bạn cùng bàn của ngươi biết ca ngươi nóng nảy, không chờ được nàng.”

“Ca, bây giờ ngươi có thích nữ hài nào không. Ngươi nổi tiếng như vậy, chắc không thiếu nữ sinh chú ý đến ngươi.”

“Có sao? Cũng có mấy người nói muốn bảo vệ ta nhưng luôn cảm thấy càng nàng coi trọng vẻ bề ngoài của ta, căn bản không hiểu ta chỉ muốn bảo vệ ta.”

“Vẻ ngoài?” Giang Anh cẩn thận quan sát Giang Khải một lúc, “Ca, đúng là ngươi đẹp mắt hơn trước kia một chút, hình như béo hơn, ngươi nhìn da thịt trên mặt ngươi đi… Thật dày!” Giang Anh véo mặt Giang Khải, hận không thể kéo một phát đến mấy mét.

“Đau chết! Làm gì chứ! Đừng làm loạn!” Giang Khải không nhịn được đẩy tay Giang Anh ra, “Ca ngươi vốn đẹp trai!”

Đại ca không ở nhà, hai huynh muội vừa đánh vừa ồn ào, không hề nghiêm chỉnh, dường như quay về dáng vẻ trước kia.

Đáng tiếc, Giang Khải chỉ có thể ở nhà hai ngày, ngày kia phải về Quỷ Tinh.

Thăng cấp tứ giai cần kinh nghiệm rất khoa trương, bỏ qua sự hạn chế của tài liệu tiến giai, rất nhiều người đều phải tốn mười mấy hai mươi năm mới có thể đạt đến tứ giai max cấp.

Tuy Giang Khải thăng cấp nhanh nhưng trong ba tháng đã lên đến tứ giai max cấp, thời gian vô cùng gấp gáp.

Ngày hôm sau, Giang Khải tìm Lộ Tuấn hỏi thăm việc nhảy lớp của muội muội.

Lộ Tuấn vỗ ngực bảo để hắn ta giải quyết chuyện này.

Giải quyết việc của Anh Tử xong, Giang Khải cho Anh Tử năm trăm vạn tiền tiêu vặt lại phải quay về đại sảnh đăng nhập.

Trước khi đi, Giang Anh nghiêm túc chỉnh lại cổ áo giúp Giang Khải, nhận ra nàng không nỡ xa nhị ca.

“Ca, lúc quốc chiến ngươi nhất định phải cẩn thận, hiện tại trên diễn đàn quốc tế đều đang nói muốn đối phó Hoa Hạ thì phải bắt giặc bắt vua trước, giết ngươi trước tiên.”
Bình Luận (0)
Comment