Chương 53: Bày ra chiến lợi phẩm
Chương 53: Bày ra chiến lợi phẩm
Hạng tư Hoàng Tiểu Dân, thời gian sử dụng 114 giờ 52 phút, xếp hạng ba, thu hoạch được 8 điểm tích lũy, đánh giết hai con Biến sắc lục hành xà, ngoài định mức thu hoạch được 4 điểm tích lũy, thu hoạch được 12 điểm.
Hạng năm Tương Lỵ Lỵ, thời gian sử dụng 123 giờ 18 phút, xếp hạng sáu, thu hoạch được 5 điểm tích lũy, đánh giết một con Biến sắc lục hành xà, ngoài định mức thu hoạch được 2 điểm tích lũy, tổng thành tích 7 điểm.
Sau khi thấy bảng xếp hạng, ánh mắt Giang Khải không khỏi nhìn về phía Hoàng Vĩ.
Lúc này tên kia đang khoanh tay trước ngực, cau mày, lạnh lùng nhìn mình.
Vẻ mặt có chút cao ngạo, cũng có chút lạnh lùng.
Giang Khải và Hoàng Vĩ có khúc mắc từ trước, lúc trước Hoàng Vĩ dùng gậy bóng chày kim loại đánh lén thật ra đã muốn đánh chết, không ngờ hai người lại gặp được ở Hoa Hạ thành.
Dù lúc ấy Giang Khải không làm to chuyện với người Hoàng gia, nhưng Hoàng gia cũng nói sau này sẽ tính toán món nợ này.
Không lâu sau phụ thân Hoàng Hạo rời nhà, có lẽ hắn ta cũng có chuyện quan trọng nên tạm thời không làm lớn chuyện này.
Không ngờ một tên tiểu nhân đánh lén sau lưng lại xếp hạng nhất!
Giang Khải hừ lạnh một tiếng với Hoàng Vĩ, sau đó nói với Hạ Đào, “Hạ đại ca, có lẽ bảng xếp hạng này của ngươi phải đổi mới một lần nữa, chúng ta bao hết top ba!”
Vừa nói lời này, vẻ mặt của đám người xung quanh đều hơi thay đổi.
“Tiểu tử kia nói muốn ôm hết top ba?”
“Chỉ có top mười người đến đầu mới phần thưởng thời gian, ba người bọn họ muốn dựa vào đánh giết sửa lại bảng xếp hạng?”
“Ta phát hiện người mới lần này đều thích khoác lác.”
Lúc này Hạ Đào cũng nhíu chặt lông mày.
“Chàng trai, ngươi phải nhìn rõ Hoàng Vĩ xếp hạng nhất có 25 điểm tích lũy!”
“Ngươi biết hắn có chức nghiệp gì không? Chức nghiệp chiến đấu mạnh nhất, Võ đồ!”
“Ta đã tìm hiểu qua, gần vạn người mới tham gia thí luyện người mới Hoa Hạ, xếp hạng điểm tích lũy của hắn đứng thứ năm Hoa Hạ!”
“Hắn có thể lấy được phần thưởng cấp B, đã sáu năm rồi cửa đăng nhập số 18 của chúng ta không có ai lấy được phần thưởng cấp B.”
Ánh mắt Giang Khải đảo qua vẻ mặt ngạo mạn của Hoàng Vĩ, hắn chỉ biết tên này thích nhất lấy mạnh hiếp yếu, phụ thân của hắn ta càng là tên biến thái trong lòng có suy nghĩ xấu với muội muội 15 tuổi của mình!
Cũng như Giang Khải đã từng nói với Anh Tử, cả nhà này không có ai là người tốt!
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Hắn có chức nghiệp gì không liên quan gì đến ta. Hạ đại ca, ngươi tính điểm tích lũy cho chúng ta đi.”
Nói xong, Giang Khải quay đầu nhìn thoáng qua Trụ Tử và Noãn Noãn.
Hai người chia ra cầm chiến lợi phẩm của mình, mở ra từng tấm thẻ.
Chiến lợi phẩm của Viên Trụ là tám con Vô ảnh lang.
Noãn Noãn là bảy con Vô ảnh lang.
Thấy chiến lợi phẩm của hai người này, hiện trường lập tức rối loạn.
“ĐM, nhiều Vô ảnh lang như vậy!”
“Hai người bọn họ đều gặp bầy sói cỡ lớn sao?”
Hạ Đào khiếp sợ nhìn đống xác Vô ảnh lang chồng chất như núi trước mặt, lúc nhìn về phía Viên Trụ và Tô Noãn Noãn sắc mặt cũng thay đổi.
“Đây, đây là… Các ngươi đều gặp bầy sói sao?”
Tô Noãn Noãn vội vàng giải thích một câu, “Vì chúng ta cùng nhau hành động nên đều săn giết Vô ảnh lang.”
Nàng còn chưa nói hết câu, chỉ một lời giải thích như thế đã khiến trên vẻ mặt đám người vây xem xuất hiện vẻ không tin nổi.
“Tổ đội? Tổ đội người mới không thể còn sống đi ra ngoài, chắc chắn nàng đang nói dối!”
Mỗi một người ở đây đều từng tham gia thí luyện người mới, bọn họ luôn lặp đi lặp lại khuyên nhủ đừng tổ đội trong khu thí luyện!
Kết quả, một câu của Tô Noãn Noãn khiến khái niệm đã hình thành thật lâu của bọn họ bị khiêu chiến nghiêm trọng.
Hạ Đào vội vàng vặn hỏi, “Tổ đội… Nha đầu, ngươi nói là ba người các ngươi tổ đội diệt một ổ sói?!”
“Mười lăm con Vô ảnh lang đủ giết các ngươi mấy chục lần!”
Viên Trụ lắc đầu, “Hạ đại ca, không phải.”
Nghe Viên Trụ nói như vậy, cuối cùng trong lòng Hạ Đào đã thở phào một hơi.
Cũng may không như mình đã suy đoán, nếu không hắn ta thật sự không thể tin được.
Có lẽ trong đó còn có ẩn tình gì đó, ví dụ như bọn họ chia ra nhiều lần tìm kiếm sói lạc đàn đánh giết, chậm rãi tính gộp lại nhiều như vậy.
Viên Trụ lộ ra vẻ tiếc nuối, tiếp tục nói, “Không phải 15 con, chúng ta giết tất cả 21 con Vô ảnh lang, đáng tiếc có mười mấy con chạy mất! Này, Khải, ngươi cũng lấy ra chiến lợi phẩm đi, không muốn phần thưởng nữa sao?”
Hạ Đào như bị điện giật.
Người to con kia nói “không phải” thì ra không phải phủ nhận việc bọn họ diệt một ổ sói, mà là phủ nhận số lượng đánh giết!
Săn giết 21 con, còn để mười mấy con chạy mất, vậy bầy sói ban đầu đã đạt đến hơn 30 con! Đó không phải là bầy sói cỡ lớn, đó là bầy sói siêu cấp!
Hắn ta vội vàng nhìn về phía người trẻ tuổi gọi là “Khải” kia.
Không nhìn còn tốt, nhìn sang Giang Khải, tròng mắt Hạ Đào sắp trợn bay ra ngoài.