Chương 537: Thiếu một người
Chương 537: Thiếu một người
Huống chi, tốc độ ra tay, tốc độ di chuyển, tốc độ khôi phục và các hiệu quả khác vô cùng quan trọng trong chiến đấu.
Không nói khoa trương, một quốc gia có Quốc hồn và một quốc gia không có Quốc hồn, nếu giao chiến với nhau thì Quốc hồn có thể đưa đến tác dụng mang tính chất quyết định!
“Hiện tại đã tìm được Giang Khải chưa?” Đổng nguyên soái nhìn về phía La Bình.
“Chưa!” La Bình lắc đầu, “Ta đã phái ra 500 tên Chiến Thần, phát động các công hội lớn của 24 khu vực đi tìm nhưng vẫn không có tin tức!”
Đổng nguyên soái cau mày, “Hài tử Giang Khải này không phải một người vô trách nhiệm, nhưng hết lần này đến lần khác lại mất tích ngay lúc này, còn tận ba tháng!”
“Đã hỏi thăm bên Huyền Vũ công hội kia chưa?” Đổng nguyên soái lại hỏi tới Huyền Vũ công hội, xem ra hắn ta biết khúc mắc giữa Giang Khải và Đổng nguyên soái.
Đến lúc này, La Bình cũng không che giấu nữa.
“Từng hỏi, hơn nữa ta còn đến Thí Thần công hội hỏi thăm, nhưng bọn họ đều nói không biết tình huống của Giang Khải.”
Đổng nguyên soái nhíu mày nói, “Dù bọn họ biết cũng không nói, ngươi có tạo áp lực không?”
La Bình gật đầu, “Đã tạo áp lực nhưng bọn họ phủ nhận rất kiên quyết.”
Lần này, các vị tướng lĩnh có mặt đều không có cách nào.
La Bình đột nhiên đứng lên, khom lưng thật sâu với tất cả mọi người có mặt, “Các vị, đều là lỗi của ta, ta không nhận thức đầy đủ về tính nghiêm trọng của tình huống này, lúc trước ta không nên để một mình hắn đến khu vực không biết! Tình hình hiện tại đều do ta tạo ra, xin thủ trưởng xử phạt!”
Một lúc lâu sau, Đổng nguyên soái nói, “Tiểu La, ngươi có trách nhiệm nhưng bây giờ không phải lúc xử phạt, bây giờ điều chúng ta phải làm là nghiên cứu cách đối phó. Càng là lúc này càng không thể tự loạn trận cước.”
“Bây giờ điều chúng ta phải làm là có dự tính xấu nhất, tiếp theo chúng ta phải chuẩn bị kỹ càng tình huống Giang Khải không cách nào tham chiến.”
“Vâng!”
Cùng lúc đó, trên mạng cũng bàn tán ầm ĩ vì tin tức Giang Khải đột nhiên mất tích.
“Rốt cuộc Giang Khải đã xảy ra chuyện gì, lại chơi trò mất tích vào thời điểm mấu chốt?”
“Quốc chiến đã sắp bắt đầu, 300 người lên Long bảng, kết quả vẫn không có Quốc hồn, vốn là thế lực ngang nhau, hiện tại thiếu một cái Quốc hồn thì phải đánh với người khác thế nào!”
“Mở ra di tích Thần chiến tranh có tác dụng gì, Giang Khải quá vô trách nhiệm. Chẳng may sau này phải cắt lãnh địa của mình nhường ra ngoài, Giang Khải có chịu nổi trách nhiệm này không!”
…
Trong lãnh địa đông nam Hoa Hạ thành, Lưu Viễn Hương, Hoàng Kiến Quốc, Hoàng Thông và Phệ Tâm đang gặp mặt trong một khu rừng bí mật.
“Mấy ngày nay quân đội tăng mạnh tìm kiếm, các ngươi không nói gì chứ.” Lưu Viễn Hương hỏi.
Hoàng Kiến Quốc đáp, “Đương nhiên không nói gì, Phệ Tâm tự mình ra tay không chút sơ hở, chúng ta có gì phải sợ.”
Lưu Viễn Hương lại nhìn về phía Phệ Tâm, “Ngươi xác định Giang Khải không về kịp quốc chiến?”
Phệ Tâm cười lạnh một tiếng, “Lúc trước ta là Siêu phàm lục giai cũng không trốn được, hắn không có khả năng chạy ra khỏi khu vực sương mù!”
Hoàng Thông ngạc nhiên nhìn về phía Phệ Tâm.
Với loại cấp bậc này của hắn ta, trước kia không có cơ hội tiếp xúc với minh hữu cấp bậc của Phệ Tâm.
Hôm nay cuối cùng hắn ta đã gặp được Phệ Tâm cường giả siêu cấp trong truyền thuyết.
Câu nói vừa rồi của Phệ Tâm đã lộ ra chút chi tiết.
Nàng từ Siêu phàm lục giai đột nhiên chuyển thành Quỷ dị thất giai, nói cách khác, lúc nàng đột phá lục giai đã trở thành Quỷ dị chức nghiệp giả.
Hoàng Kiến Quốc hoàn toàn không tò mò, hài lòng gật đầu nói, “Thuộc tính lục giai của Phệ Tâm cao hơn Giang Khải, ngay cả Phệ Tâm cũng trốn không thoát, Giang Khải càng không có hy vọng.”
Lưu Viễn Hương gật đầu, “Được thôi, mặc kệ chuyện bên Giang Khải đi, chúng ta cũng nên bắt đầu chuẩn bị phần thứ hai của kế hoạch.”
Hoàng Kiến Quốc mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra vẻ u ám, “Phần thứ hai của kế hoạch đã xong.”
“Điểm quan trọng nhất là phải bảo đảm Hoa Hạ chiến bại trong quốc chiến lần này, chỉ có vậy mới có thể đảm bảo mọi người nhớ kỹ Giang Khải là kẻ hèn nhát lâm trận bỏ chạy!”
Hoàng Thông vội nói, “Chúng ta đã sắp xếp 4000 tên cường giả tứ giai chuẩn bị tham gia quốc chiến, trong đó có 400 người là người của chúng ta đều được lựa chọn tỉ mỉ, hơn nữa người nhà của bọn họ đều nằm trong sự khống chế của chúng ta!”
Lưu Viễn Hương hài lòng gật đầu, “Rất tốt, không cần bảo bọn họ làm gì, chỉ cần nhường một chút trong lúc giao chiến là được.”
“Chỉ cần Hoa Hạ thua, Giang Khải chắc chắn thân bại danh liệt!”
Hoàng Kiến Quốc hơi không yên tâm hỏi, “Bên bộ phận mới?”
“Sắp xong.” Lý Nguyên Tường có cảm giác như trút được gánh nặng, “Dù sao chúng ta đã trải tốt đường lui.”
…
Từ lúc hệ thống tuyên bố mở ra quốc chiến, Giang Khải đã đánh với người phục chế tham lam nửa tháng.
Trong nửa tháng này, mỗi lần Giang Khải sẽ giao chiến với đổi thủ ba lần trở lên.
Nói thật, Giang Khải cảm thấy lần “đặc huấn” này còn có tác dụng hơn Chiến Thần điện.