Chương 551: Bảo vệ Hoa Hạ (2)
Chương 551: Bảo vệ Hoa Hạ (2)
Trong nháy mắt hai quân tiếp xúc như là hai dòng lũ va chạm.
Hác Nhân vung vẩy Trảm Ma đao giết vào đám người.
“Hoành tào thiên quân!” Một công kích chân khí bắn ra.
Bên nước M lập tức có cao thủ đứng dậy, hắn ta giơ trọng thuẫn lên trước mặt, khẽ quát một tiếng, “Hàng rào thủ hộ!”
Ngay sau đó bên cạnh tạo thành một đạo sóng khí hộ thuẫn giống chân khí.
Nhưng công kích chân khí của Hác Nhân lại không trực tiếp đánh tan hộ thuẫn này.
Đây là Dị nhân chức nghiệp tứ giai của chức nghiệp chiến đấu Lính đặc chủng nước M, bọn họ có được năng lực giống với chân khí của Quốc sĩ, là một loại năng lượng tập trung mật độ cao!
“Chỉ còn một cánh tay cũng dám phách lối ở trước mặt ta!” Sau khi người kia ngăn cản công kích của Hác Nhân lại lao đến.
Hác Nhân lập tức triển khai kịch chiến cận thân.
Khoảng thời gian khôi phục ngắn ngủi khiến Hác Nhân không đến mức tan tác trong nháy mắt, nhưng hắn ta hiểu rõ hắn ta không chống đỡ được bao lâu.
Trong lúc giao chiến, thỉnh thoảng Hác Nhân lại nhìn dãy núi hai bên.
Còn chưa thể đi ra! Nhất định phải chờ đại quân nước M hoàn toàn tiến vào sơn cốc mới có thể một mẻ hốt gọn!
“Các huynh đệ, chống đỡ!” Hác Nhân cao giọng hò hét.
Nhưng chỉ mấy phút sau, những chiến sĩ vốn đã bị trọng thương lập tức xuất hiện vẻ mệt mỏi.
Trong trận chiến cường độ cao này, bọn họ tiêu hao quá lớn, cộng thêm thân thể bị hao tổn, hạn mức cao nhất của thể lực giảm xuống, bọn họ đã sắp không chịu đựng được nữa.
“Đây là thực lực của Hoa Hạ các ngươi? Còn chưa giao ra quốc kỳ!” Đám người nước M gào thét, đã giết đỏ cả mắt.
Đồng thời, càng ngày càng nhiều người nước M tràn vào chiến đấu, 500 ngàn quân tiên phong Hoa Hạ đã có xu thế bị vây diệt.
Trên người Hác Nhân có nhiều vết thương do bị chém nhưng đối phương cũng không giết hắn ta.
“Thật sự là rác rưởi, sự kiên trì của các ngươi đối mặt với thực lực tuyệt đối chỉ là trò cười!” Đối thủ cười lạnh một tiếng, một tên lách người tiến lên một cái, một con dao găm uốn lượn cắm thẳng vào lồng ngực Hác Nhân.
Cảm giác đau đớn truyền đến, thân thể Hác Nhân ngã xuống.
Ngay khoảnh khắc ngã xuống đất, hắn ta thấy mặt trăng nơi chân trời và hình bóng ở dãy núi dưới ánh trăng.
Đã đến lúc… Đội trưởng, các ngươi nói được thì làm được.
Đột nhiên, Hác Nhân ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, “Giữ vững Hoa Hạ!”
Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Triệu Thiết Toàn và Âu Dương Dịch nhìn đồng bào vẩy máu ở chỗ này, vẻ mặt dữ tợn.
“Đồ chó hoang, vì sao còn chưa ra!” Triệu Thiết Toàn giận dữ hét lên.
“Má, nhanh lên, nếu không người của chúng ta đều phải chết sạch!”
Ngay lúc Hác Nhân sắp nhắm mắt lại, hắn ta đột nhiên thấy một tên chiến sĩ đứng thẳng trên đỉnh núi dưới trăng tròn, hắn ta cần kèn nhỏ trong tay thổi giai điệu mà tất cả người Hoa đều quen thuộc.
“Là… Kèn tấn công…” Một khắc cuối cùng, Hác Nhân nhắm mắt lại nhưng khóe miệng của hắn ta lại hơi nhếch lên.
Từ bốn phía trên núi đột nhiên xuất hiện hai trăm vạn đại quân Hoa Hạ, bọn họ rống giận như là mãnh hổ xuống núi, xông về phía trăm vạn đại quân nước M.
“Báo thù cho các huynh đệ! Giết!” Triệu Thiết Toàn rống giận, lao về phía quân địch.
Lúc tiếng kèn tấn công vang lên, hơn hai trăm vạn đại quân Hoa Hạ xông ra từ bốn phía sau núi.
Bọn họ thấy đồng bảo bỏ mình, lúc này đã sớm giận không kìm được.
Quân đoàn tinh nhuệ số 10 đầy trạng thái, tất cả mọi người không kìm được cơn giận lao về phía trước nhất, nhào về phía đại quân nước M.
Những sĩ binh nước M khiếp sợ nhìn xung quanh đột nhiên xuất hiện nhiều người Hoa như vậy, thật sự không dám tin vào hai mắt mình.
“Sao còn có nhiều người như vậy? Bọn họ căn bản không bị thương!”
“Không có khả năng, vừa trải qua ác chiến, sao Hoa Hạ còn có nhiều người như vậy?!”
Lúc này đang là nửa đêm, tầm nhìn ngắn, đại quân nước M căn bản không phân rõ đại quân Hoa Hạ đột ngột xuất hiện rốt cuộc có bao nhiêu người, rốt cuộc có thương binh không, trạng thái còn đầy không, quân đoàn số 10 xông lên trước nhất như mãnh hổ xuống núi, khí thế phi phàm, đương nhiên đại quân nước M cho rằng đại quân phía sau cũng là bộ đội tinh nhuệ.
Trong suy nghĩ của bọn họ, khắp nơi trên núi đồi đều là đại quân Hoa Hạ!
Tiếng kèn tấn công rõ to khiến bọn họ đột nhiên cảm nhận được một sự sợ hãi trước nay chưa từng có.
“Giết!” Triệu Thiết Toàn một ngựa đi đầu giết vào trận địa địch, “Cự lực thần!”
Lực lượng của Triệu Thiết Toàn tăng mạnh, đồng thời trên thân thể nổi lên một tầng ánh sáng vàng nhàn nhạt!
Lấy thực lực người tự do năm sao của hắn ta đủ để trấn áp phần lớn kẻ địch.
“Công kích nhược điểm!” Ở bên cạnh, Âu Dương Dịch cũng bám sát sau lưng.
Công kích của Âu Dương Dịch có năng lực công kích nhược điểm cực mạnh, thường một lần công kích có thể tạo thành thương thế rất nghiêm trọng, là Phán quan mạnh nhất, bên cạnh hắn ta đã là máu tươi bắn tung tóe!
Nguyễn Ngữ đã tiến vào trạng thái say rượu, thấy vô số “mỹ nữ” lập tức mở cờ trong bụng.