Chương 56: Hắn không xứng! (3)
Chương 56: Hắn không xứng! (3)
Lúc Hạ Đào tuyên đọc phần thường, trong đám đông có một đôi mắt trở nên đỏ bừng.
Vốn hắn ta lấy được hạng nhất, thành tích này của hắn ta có thể đứng hạng năm cả nước, kết quả hắn ta đột nhiên biến thành hạng tư!
Điều ghê tởm hơn là, Giang Khải lại lấy được trang bị cấp một phẩm năm, mình chỉ có thể lấy được rác rưởi cấp một phẩm tám!
Ngay lúc Hạ Đào tuyên đọc thứ tự, đột nhiên có người kêu gào, “Không công bằng! Ta cảm thấy không công bằng!”
Mọi người nhìn theo hướng giọng nói, lại phát hiện người lên tiếng là hạng tư lần này Hoàng Vĩ.
Hoàng Vĩ đi ra từ trong đám người, đi từng bước một về phía Giang Khải, “Ta không tin một người mới có thể hoàn thành nhiều đánh giết như vậy, điều này căn bản không phù hợp với lẽ thường!”
“Các ngươi căn bản không xác minh rõ ràng, đã dễ dàng cho hắn điểm tích lũy như vậy?!”
Lộ Tuấn khẽ nhíu mày, hắn ta cũng có ấn tượng với người tên Hoàng Vĩ này, biểu hiện cũng khá tốt, không biết vì sao đột nhiên nhảy ra.
“Ta biết Giang Khải này, nhà hắn ở khu ổ chuột Giang Trung thành, ở trong một cái ổ chó mười mấy mét vuông, trên tay hắn là chiếc đồng hồ Người không biết sợ, là muội muội của hắn đến nhà chúng ta làm thêm mua hàng bị đào thải!”
“Lúc muội muội của hắn làm người hầu ở nhà chúng ta chỉ có thể ăn cơm thừa! Ca ca hắn làm việc ở nhà máy phế liệu, làm công việc thu phế liệu bẩn nhất mệt nhất, buổi tối còn phải vận chuyển rác ra ngoài thành, đến đêm còn canh cửa giúp người ta, một ngày làm ba công việc, sống còn không bằng con chó, nhưng mệt gần chết vẫn không đủ cung cấp đồ ăn cho nhà bọn họ!”
“Ta tận mắt thấy ca ca hắn nhặt đồ ăn trong thùng rác nhà người khác! Chỉ là rác rưởi mà chúng ta vứt đi, ca ca hắn lại nhặt lên ăn, còn ăn rất ngon miệng!”
Lộ Tuấn hơi nhíu mày, bọn họ cũng chưa nắm giữ được tin tức này, tạm thời cứ nghe hắn ta nói trước đã.
“Loại người như hắn có tiền mua tài liệu chuyển chức sao?”
“Ngay cả tiền mua tài liệu chuyển chức cũng không có, hắn dựa vào cái gì đánh giết nhiều dã thú như vậy? Các vị, trong số các ngươi có Binh lính, có Đồ phu, các ngươi cảm thấy điều này có thể sao?”
“Phần thưởng đặc biệt? Chỉ dựa vào hắn cũng xứng?!”
“Giang Khải, ngươi có bản lĩnh thì nói cho tất cả mọi người biết lời của ta không hề sai!” Hoàng Vĩ hung hăng nhìn Giang Khải.
Tô Noãn Noãn sợ hãi nhìn về phía Giang Khải.
Dường như nàng đã hiểu ra vì sao lần này tên này cũng quan tâm đến giá cả vũ khí như vậy.
Lúc nhìn về phía Giang Khải, Tô Noãn Noãn đột nhiên bị biểu cảm hiện tại của Giang Khải dọa sợ, cho dù mấy lần đối mặt với sống chết, nàng cũng chưa từng thấy đôi mắt Giang Khải bắn ra sát khí như thế!
Viên Trụ nhìn vẻ mặt này của Giang Khải lập tức nhận ra điều không thích hợp, vội vàng kéo Giang Khải lại, nói nhỏ, “Khải, đừng kích động, chúng ta không thể chọc vào Hoàng gia!”
Vẻ mặt Lộ Tuấn lạnh nhạt, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển.
Thủ trưởng cảm thấy hứng thú với Giang Khải này, cố ý phái Tô Lam Lam đi điều tra tư liệu của hắn nhưng có nhiều thứ không thể hiện ra ở trên tư liệu bằng giấy!
Bây giờ cũng là lúc xuất hiện những tin tức linh hoạt này.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lộ Tuấn cũng có tính toán, án binh bất động!
Hạ Đào nhíu mày, kỳ quái, lúc này Lộ Tuấn lại chỉ đứng bên cạnh xem trò vui?
Là quan viên tiếp đón, hắn ta chắc chắn phải đứng ra.
Hạ Đào nhìn về phía Hoàng Vĩ, hỏi, “Hoàng Vĩ, ngươi không đồng ý kết quả này?”
Hoàng Vĩ hừ lạnh một tiếng, cũng đổi cách xưng hô giống Giang Khải, “Hạ đại ca, ta đương nhiên không đồng ý, dựa vào lương tâm mà nói, ngài tin tưởng thành tích của Giang Khải sao?”
“Ngài cảm thấy người mới có lực lực đánh giết lang vương sao?”
“Ngài tin tưởng ba người bọn họ có thể đánh giết gần mười tên Người nhập cư trái phép sao?”
Nói xong, Hoàng Vĩ nhìn về phía Lộ Tuấn, “Vị đại ca kia, Hoàng Vĩ ta cũng là công dân tuân theo luật phát, Hoàng Vĩ ta đều tuân thủ theo quyết định của quân đội các ngươi, nếu ngươi nói quân đội tự phát trang bị cho bọn họ thì đó là việc của các ngươi, ta không xen vào. Nhưng ngươi đứng trước mặt nhiều người như vậy, cưỡng ép tính toán điểm tích lũy cho bọn họ, để bọn họ thu hoạch được phần thưởng không thuộc về hình, vậy ta không thể làm như không thấy!”
Đối mặt với ba câu hỏi liên tiếp, không thể không nói Hạ Đào căn bản không chống đỡ được.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nghi ngờ của Hoàng Vĩ cũng là nghi ngờ trong lòng ba, bốn trăm người ở đây, thậm chí bao gồm cả Lộ Tuấn!
Hoàng Vĩ đột nhiên nhảy ra làm loạn việc trao giải, nhưng điều kỳ quá là lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung vào ba người Giang Khải.
Hiển nhiên, bọn họ đều đang nghi ngờ kết quả này.
Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, Viên Trụ lại hơi hoảng sợ.
Tô Noãn Noãn vừa muốn đứng ra nói chuyện, lại thấy Lộ Tuấn ca ca nhẹ lắc đầu với nàng.
Nhưng đúng lúc này Giang Khải đã hành động.