Chương 589: Chiến bát hoang
Chương 589: Chiến bát hoang
“Thật sự không ngờ được vừa thoát khói khu vực sương mù, hiện tại lại bị nhốt trong khu đặc huấn Chiến Thần điện.” Giang Khải thở dài một hơi.
“Tại sao muốn ta đơn đấu linh hầu vương? Dù ta thật sự có thể đơn đấu thành công, lúc đến dã ngoại ta cũng không mạo hiểm đi tìm Boss vương cấp.”
Phải biết rằng, kỹ năng Boss vương cấp chênh lệch quá nhiều, hơn nữa lấy tính cách của Giang Khải, trong tình huống không cần thiết nếu tỷ số thắng chỉ có năm phần, có lẽ hắn sẽ không đi mạo hiểm.
“Được rồi, bọn họ đều nói không thắng được linh hầu vương không thể rời đi.”
Ngày hôm sau, Giang Khải dựa theo đề nghị của các Chiến Thần tiến hành thử lần hai.
Nhưng dù Giang Khải đã dựa theo đề nghị của các Chiến Thần, sửa đổi một chút chiến thuật của mình nhưng công kích của Linh hầu nộ trảo quá nhanh chóng mạnh mẽ, đường đạn dày đặc, lần này Giang Khải vẫn thất bại.
Sau khi thấy Giang Khải chiến bại, những Chiến Thần kia lập tức đi tới an ủi hắn, cũng yêu cầu hắn ngày mai tiếp tục khiêu chiến, bọn họ quay về nghiên cứu thêm một chút.
Giang Khải nằm ở trên mặt đất, yếu ớt nói, “Nếu không, chờ ta tăng lên một số hiệu suất kỹ năng lại đến đánh linh hầu vương?”
“Không được, chúng ta không có nhiều thời gian như vậy, không kịp chờ ngươi nữa.” Một tên Chiến Thần nói.
Giang Khải muốn từ chối ý tốt của những Chiến Thần này mấy lần, thấy ánh mắt chờ đợi của các Chiến Thần, cuối cùng Giang Khải vẫn không nói ra miệng được.
Dù sao, sở dĩ Hoa Hạ có thể giữ vững 24 thành tập trung cũng không thể bỏ qua công lao của những Chiến Thần này, Giang Khải vất rất tôn trọng cống hiến của bọn họ.
“Giang Khải, cuối cùng hiệu quả của lý luận suông vẫn kém hơn, ta mời Y sư tới, sau khi ngươi khôi phục, chúng ta sẽ tiến hành chỉ điểm thực chiến cho ngươi.”
Dù trong lòng Giang Khải có mười vạn lần không vui, nhưng cuối cùng vẫn không từ chối.
17 vị Chiến Thần lục giai, một ngươi chia ra 10 phút có thể một mình hướng dẫn Giang Khải.
“Thiên phú, kỹ năng, thuộc tính thật sự có thể quyết định thực lực mạnh yếu của một cá nhân, nhưng những số liệu này không hoàn toàn cùng cấp với năng lực thực chiến, mấu chốt là sử dụng như thế nào! Điểm này vô cùng quan trọng, đặc biệt là sau này ngươi phải đến chiến trường Thú Thần, cảm giác này sẽ càng khắc sâu.”
“Trong quá trình chiến đấu của ngươi, trên thực tế phần lớn là phản ứng hiện trường, nhưng với đối thủ cường địa, rất có thể phản ứng hiện trường đã không còn kịp nữa, ngươi nhất định phải học được cách dự đoán. Nào, chúng ta luyện tập năng lực dự đoán một chút.”
“Giang Khải, lúc ngươi né tránh chắc chủ yếu dựa vào cách né tránh bản năng, nhưng bước tiến của ngươi hơi lộn xộn, chúng ta cùng luyện tập xem sử dụng di chuyển như thế nào để lừa gạt sự phán đoán của đối thủ.”
“Tiểu tử, ngươi có suy nghĩ học tập thủ đoạn công kích nguyên tố khác chút không, chỗ ta có Lợi kim bảo ngọc, ngươi thử xem có thể thông qua nguyên tố kim tăng cường công kích của mình không.”
Sau khi kết thúc huấn luyện thực chiến, Giang Khải trở lại ký túc xá của mình nghỉ ngơi, bọn họ vẫn không muốn tha cho Giang Khải.
Chỉ cần Giang Khải mở mắt ra sẽ có người ghé vào lỗ tai của hắn phân tích những điểm có thể tăng cường trong chiến đấu giúp hắn.
17 tên Chiến Thần giành giật từng giây, tranh trước sợ sau tiến hành huấn luyện đơn độc với Giang Khải.
Cứ vậy, Giang Khải rơi vào đường cùng, sau khi tiếp nhận đặc huấn của những vị Chiến Thần đỉnh cấp này bốn ngày, đến ngày thứ bảy cuối cùng có thể để dành một lần Thế thân lừa gạt.
Đáng tiếc, sau khi linh hầu vương cuồng bạo, vì giữ mạng, Thế thân lừa gạt sau cùng của Giang Khải cũng không đánh chết linh hầu vương giúp Giang Khải.
Liên tục chín ngày huấn luyện, đầu óc Giang Khải vang lên ong ong, ngay cả lúc nghỉ ngơi bên tai cũng truyền đến tiếng dạy bảo ân cần của những đại thần này.
Kiểm tra đại điện đặc huấn đã kết thúc được mấy ngày, kết quả Giang Khải cũng không có thành tích cơ bản chứ đừng nói đến nhận được phần thưởng, cả ngày bị những Chiến Thần này dày vò đến mức sống không còn luyến tiếc.
Hiện tại Giang Khải chỉ cảm thấy điều mình gặp phải thật sự khiến người ta không nói được lời nào, thời gian của đám Chiến Thần này eo hẹp làm hại hắn không có thời gian nghỉ ngơi, càng không có thời gian đi tham gia đặc huấn bình thường.
Sáng ngày thứ mười, Giang Khải đi vào sân huấn luyện phổ thông.
Trong sân huấn luyện đã có hơn hai mươi tên học viên đang huấn luyện, sân huấn luyện phổ thông hoàn toàn miễn phí, ngoại trừ phòng huấn luyện kín vẫn ở trạng thái đóng kín.
Giang Khải thấy những người này đang cố gắng huấn luyện ở đây, đột nhiên nhíu mày.
Phải biết rằng, sân huấn luyện phổ thông không cách nào tăng bất kỳ năng lực trên số liệu gì, nhưng bọn họ thật sự đang cố gắng tăng cường năng lực chiến đấu của mình!
Nhớ lại trải nghiệm không phải người trong mười ngày này, mặc gì mình sắp suy nhược tinh thần vì điều này nhưng ăn ngay nói thật, kỹ xảo chiến đấu của mình thật sự được tăng lên.