Chương 596: Cách huấn luyện đặc thù (2)
Chương 596: Cách huấn luyện đặc thù (2)
Cũng không biết qua bao lâu, hai người cũng đã mệt bở hơi tai hành động chậm chạp, ngay cả kỹ năng cũng không dùng được nhưng đến lúc này vẫn không có ai chịu nhận thua.
Đúng vào lúc này, trọng lực lại tăng lên.
Tuy vẫn chỉ tăng lên một chút trọng lực nhưng với hai người cứ như là gặp được cọng cỏ sau cùng đè chết lạc đà, đều co quắp ngã trên mặt đất.
Đã đến mức độ này, Giang Khải còn đang bò về phía đối phương, đối phương cũng đang bò đến.
Ngay lúc cách chỗ của đối phương mấy chục centimet, hai người thật sự không động đậy được.
“Lại, lại là… Ngang tay…” Giang Khải trợn mắt nhìn người phục chế.
“Ai đánh ngang tay với ngươi, ta, ta còn có thể đánh…” Nói xong, cổ tay rung lên bắn ra Truy mệnh.
Đáng tiếc Truy mệnh bay ra ngoài mười mấy centimet liền rơi xuống đất.
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Ngươi còn không bằng người phục chế tham lam kia.”
“Bớt nói nhảm, khi đó sau khi ngươi sử dụng Canh giờ chưa tới, ta đã đoán được ngươi muốn làm gì! Vì ta cũng nghĩ như vậy!”
Người phục chế vừa nói xong, hai người đột nhiên ngơ ngác.
Sau đó gần như cùng lúc dùng ra Diêm Vương lệnh.
Mục tiêu công kích của hai người đều là bản thân.
Sau khi tự mình hại mình một trận, hai người đồng thời tiến vào trạng thái chết giả, lực lượng, thể trạng và nhanh nhẹn đều tăng gấp bội.
Hai người lại đứng lên kịch chiến.
Đáng tiếc, cuối cùng hai người lại ngã xuống đất không dậy nổi, cũng là ai không thể thắng được ai.
“Không được, phải chết… Mau dừng huấn luyện trọng lực.” Người phục chế thở hồng hộc, cả người không thể động đậy.
Giang Khải cũng không tốt hơn, nằm tại chỗ không nhúc nhích, “Ngươi phục chưa?”
“Chưa!” Người phục chế nói, “Ngươi cũng chưa thắng ta.”
“Ta còn có Chiến bát hoang chưa dùng!”
Người phục chế hừ lạnh một tiếng, “Đã nói trước là không dùng, bây giờ ngươi còn nói giữ lại thực lực, ta cảm thấy ngươi chắc là người phục chế hèn hạ.”
Giang Khải hung hăng lườm người phục chế một cái.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, người phục chế chết đi có thể sống lại cũng không có tổn thất gì, mình chết lại khác.
“Đóng lại trọng lực!” Giang Khải cao giọng nói một câu.
Cuối cùng cảm giác siêu nặng nề càng ngày càng yếu, sau cùng hoàn toàn biến mất.
Nhưng Giang Khải đã không thể động đậy từ lâu, hắn thu hồi người phục chế, ngã trên mặt đất ngất đi…
Cũng không biết qua bao lâu, cửa phòng huấn luyện bị người ta mở ra từ bên ngoài.
“Làm gì thế, kết thúc còn chưa đi ra… Hả?” Nhân viên công tác liếc nhìn thấy Giang Khải đã ngã xuống, vội vàng chạy tới.
Hắn ta đỡ Giang Khải dậy kiểm tra hơi thở, cuối cùng thở phào một hơi.
Nhưng thương thế trên người Giang Khải vẫn khiến hắn ta giật mình.
“Đệt, ta làm việc ở đây lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy có người liều mạng như thế, tên này suýt thì tự giết mình!”
Lúc Giang Khải mở mắt ra phát hiện mình đang nằm trong ký túc xá, trên người còn quấn băng vải.
Hắn nhớ lúc mình huấn luyện.
Thật ra vết thương trên người phần lớn do Canh giờ chưa tới tạo thành.
“Suýt chết ở bên trong…” Giang Khải bất đắc dĩ nói, “Muốn chiến thắng bản thân quá khó khăn.”
“Đúng rồi, lôi đài của đám người Thí Thần!” Nhớ đến việc của nam tử khoa học áo xám kia, Giang Khải vội vàng nhìn đồng hồ của mình.
Cũng may lần này thời gian hôn mê không quá lâu.
Giang Khải chú ý đến trên tủ đầu giường có một tấm thẻ, còn có một tờ giấy.
【 Thành tích của ngươi là 92 phút, hiện tại xếp hạng thứ 42, thu hoạch được 9.3 điểm tích lũy. 】
“Chỉ đến khoảng bốn chục?” Giang Khải nhíu mày, thành tích này thấp hơn dự đoán rất nhiều.
Nhưng nghĩ đến cách huấn luyện của mình khác với những người khác, Giang Khải cũng nghĩ thông suốt.
Nếu mình không phải đánh chơ trời đất mù mịt với người phục chế, thậm chí không tiếc tự mình hại mình hoàn toàn có thể kiên trì thời gian dài hơn.
“Thua thiệt!” Giang Khải lắc đầu, “Không biết hiệu quả huấn luyện như thế nào.”
Trạng thái hiện tại của Giang Khải cực kém, cũng không cách nào kiểm tra nữa.
“Ngày mai sẽ phải đánh lôi đài, vẫn nên đến Thánh Tuyền đại điện khôi phục thương thế đi.” Nghĩ tới đây, Giang Khải đứng dậy đến Tam thánh điện.
Sử dụng Tam thánh điện một giờ cần tiêu hao 1 điểm tích lũy, Giang Khải cũng không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp tiến vào Thánh Tuyền đại điện.
Ba giờ sau, cuối cùng trạng thái của Giang Khải đã khôi phục.
Lúc rời khỏi Thánh Tuyền đại điện đã là nửa đêm, Giang Khải đang chuẩn bị xem sự thay đổi kỹ năng của mình, trùng hợp thấy Trịnh Tuyết đi ra từ trong sân huấn luyện kín.
“Là ngươi?” Trịnh Tuyết thấy Giang Khải liền chạy đến, “Ai, sao ngươi chỉ kiên trì được 90 phút? Dựa theo thực lực của ngươi, ta cảm thấy ít nhất kiên trì được 120 phút!”
Giang Khải cũng không biết nên giải thích thế nào, “Ách… Lần sau cố gắng kiên trì thời gian dài hơn chút, xếp hạng thấp thì không chiếm được bao nhiêu tư nguyên.”
Trịnh Tuyết gật đầu, “Có thể là khoảng thời gian trước ngươi quá mệt mỏi.”
Giang Khải hỏi, “Ngươi có thời gian đo lại sự thay đổi kỹ năng giúp ta không?”
Trịnh Tuyết nói, “Cái này không cần đo, lúc thuộc tính xảy ra thay đổi hệ thống qr sẽ có nhắc nhở.”