Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 615 - Chương 615: Tiến Về Vẫn Lạc Quáng Khu

Chương 615: Tiến về Vẫn Lạc quáng khu Chương 615: Tiến về Vẫn Lạc quáng khu

“Ngươi nói có cần tuyển nhận nhiều chức nghiệp tác chiến không, ngươi là hội trưởng, ta sẽ làm việc dựa theo yêu cầu của ngươi nhưng chúng ta cũng cần có chức nghiệp tác chiến. Cho nên ta cũng đồng thời tuyển chọn chức nghiệp tác chiến.”

“Ta để Triệu Thiết Toàn, Âu Dương Dịch, còn có năm người chúng ta dẫn đội cho mọi người thăng cấp trước, Tửu quỷ chỉ cần đạt đến tam giai trở lên đã có được năng lực tác chiến nhất định, hơn nữa ta cũng tuyển một số Binh vương, Quốc sĩ và Phán quan để bọn họ giúp đỡ dẫn người thăng cấp.”

“Chờ sau khi cao thủ của chúng ta đủ nhiều sẽ hình thành một vòng tuần hoàn lành tính, có thể chậm rãi phát triển công hội.

Giang Khải nghe xong, một lúc lâu sau mới phản ứng được.

Nữ nhân này đang nghiêm túc suy nghĩ phát triển Chủ Thần…

“Khục khục… Ta, ta cũng không nói để ngươi phụ trách Chủ Thần công hội… Lúc đầu nếu không phải ta ép ngươi đi, biết đâu sẽ thua ở trong tay ngươi. Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?”

“Vậy… Vậy ngươi muốn thế nào mới có thể tin tưởng ta?”

Giang Khải suy nghĩ, lắc đầu, “Ta cũng không biết.”

“Nếu không ngươi cho chúng ta một đoạn thời gian thử việc, xem hiệu quả thế nào?”

Lúc đầu Giang Khải nghĩ sau này chuyển công hội cho đại ca, kết quả hiện tại không biết đại ca đang ở đâu, hắn lại lười quản, lại nói Hà Thi Thi thật sự có kinh nghiệm rất phong phú.

Thấy Giang Khải mãi không tỏ thái độ gì, Hà Thi Thi đưa ra quyết định, vội nói, “Nếu không, ta để Hạ Hoa và Đông Tuyết đến chỗ ngươi, nếu chúng ta gây chuyện, ngươi tùy ý xử trí hai nàng thì thế nào?”

“Tại sao lại là hai nàng?”

Hà Thi Thi hơi xấu hổ, yếu ớt nói, “Cái đó, đây không phải là vì Hồ Ngôn nói ngươi thích thầm mến, ta thấy ánh mắt lúc ngươi nhìn Hạ Hoa và Đông Tuyết khác với những người khá sao…”

Giang Khải híp mắt lại, giận dữ nói, “Lão Hồ, cái tên này, một Trụ Tử còn chưa đủ, hiện tại còn thêm lão Hồ!”

“Được rồi, ta đã có người mình thích!” Giang Khải tức giận nói, “Ngươi đã có thành ý như vậy, ta cho các ngươi thử việc một đoạn thời gian.”

“Nhưng ta cảnh cáo ngươi, nếu lại giở trò gian dối đừng trách ta không khách sáo!” Nói xong, Giang Khải liền rời khỏi phòng nghị sự.

Thấy Giang Khải đã rời đi, lúc này Hà Thi Thi mới thở dài một hơi.

Cuối cùng tên kia đã bằng lòng tin tưởng các nàng một lần.

Tiếp theo Hà Thi Thi hơi híp mắt lại, vẻ mặt như nhìn rõ tất cả, nói thầm, “Quả nhiên thầm mến Hoa Hạ và Đông Tuyết, đám người lão Hồ nói Giang Khải không có người mình thích, hắn cố ý tạo ra một lý do mà thôi, vừa rồi hắn rất tức giận chắc bị nói trúng tâm sự mới có loại phản ứng này!”

“Cũng không biết hắn thầm mến Hạ Hoa hay là thầm mến Đông Tuyết, hoặc là thích cả hai…”

“Thật ra con người của Giang Khải cũng không tệ, Hạ Hoa và Đông Tuyết đều không có đối tượng, có cần bàn bạc với đám người lão Hồ tạo một vài cơ hội cho bọn họ không?”



Giang Khải tìm được Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ ở địa bàn mới.

Thì ra Hà Thi Thi sắp xếp chỗ ở cho mấy người bọn họ ở chỗ mới, xây mấy gian nông trại ở sân sau.

Tuy căn phòng nhỏ hơn những tòa đại điện đó rất nhiều nhưng càng giống chỗ ở chân chính.

“Khải đội, sao ngươi lại quay về sớm như vậy?” Hồ Ngôn vừa thấy Giang Khải đã bước nhanh đến.

“Đúng vậy, không phải nói cần đặc huấn ba tháng sao?” Nguyễn Ngữ cũng kỳ quái hỏi.

Giang Khải nhìn lão Hồ, giận không có chỗ trút, “Lão Hồ, ngươi nói ta thích thầm mến?”

Hồ Ngôn suy nghĩ thêm chút, lập tức biết chuyện gì xảy ra, vội vàng giải thích, “Ta, ta không nói như vậy, ta chỉ nói ngươi thầm mến mười nữ hài!”

Giang Khải suýt nôn ra máu.

Còn không bằng nói hắn thích thầm mến người khác đâu, hiện tại ngay cả con số cũng lộ ra.

“Không đúng, Trụ Tử không nói cho ngươi biết ta chỉ thầm mến chín người?”

“Còn có Noãn Noãn, chín thêm một vừa hay mười người!” Hồ Ngôn vội nói.

“Hít…”

Nguyễn Ngữ suy nghĩ lại cảm thấy không ổn, nói, “Có lẽ không chỉ mười người, lần trước ta nghe Trụ Tử nói ngươi còn thầm mến tỷ tỷ của Tô Noãn Noãn, vậy là 11 người!”

Giang Khải đã không còn sức cãi lại, rõ ràng trong đội ngũ này mình là người bình thường nhất, qua lời kể của hai con hàng này hắn lại biến thành người biến thái nhất.

“Được được được, ta không tranh luận điều này với các ngươi nữa, cái đó, lão Triệu và Âu Dương đâu?”

“Bọn họ dẫn người thăng cấp rồi, hành trình của hai người bọn họ đã bị Hà Thi Thi sắp xếp kín, vốn dĩ hai chúng ta cũng muốn dẫn người nhưng một mình ta không có thủ đoạn công kích gì, ng căn bản không có khả năng tự dẫn đội, hắn cũng không quen những người kia, ta sợ hắn đẩy ngã người một nhà.” Hồ Ngôn nói.

Giang Khải gật đầu thấy có lý.

“Vậy hai người các ngươi thu dọn một chút, chúng ta ra ngoài.”

“Đi đâu?”

“Cái gì… Vẫn Lạc quáng khu.” Giang Khải nhớ lại cái tên này, “Hướng đông thành chính số 14, lần này bị khai trừ cũng có chỗ tốt, kịp đến thời điểm mỏ triều cỡ lớn xảy ra.”

“Lại nói, hai người các ngươi cấp bao nhiêu?”
Bình Luận (0)
Comment