Chương 633: Một trận đánh cược (2)
Chương 633: Một trận đánh cược (2)
Quỷ dị chức nghiệp cường đại có thể cung cấp sự đảm bảo này.
Nhưng Giang Khải có sự lo lắng giống với vị tiền bối này, Quỷ dị chức nghiệp bán linh hồn để lấy được lực lượng, nhưng làm thế mình còn là mình sao?
Quan trọng hơn là, Quỷ dị chức nghiệp và Siêu phàm chức nghiệp cùng cấp, vậy cũng có thể lấy ra hiện thực.
Ở giai đoạn hiện thực kết nối với Quỷ Tinh, bán linh hồn, e rằng loại ảnh hưởng này không chỉ có hiệu lực ở trong Quỷ Tinh…
Tài liệu Siêu phàm, tài liệu Quỷ dị dường như không phải sự lựa chọn tốt nhất.
Hình như vị tiền bối không quá đáng tin này càng hy vọng mình lựa chọn tài liệu Thiên Khiển.
“Tiền bối, Thiên Khiển là cái gì?”
【 Không biết. 】
“Vậy sau này Thiên Khiển chức nghiệp có mạnh hơn Quỷ dị chức nghiệp không?”
【 Có khả năng, nhưng ta không có cách nào trả lời chắc chắn cho ngươi. Không có bất kỳ một phần tài liệu gì có thể nói chỉ cần ăn vào thì ngươi sẽ mạnh đến mức nào, thứ quyết định mạnh yếu vĩnh viễn là ngươi. 】
“Tài liệu tiếp sau của tài liệu Thiên Khiển phải tìm ở đâu?”
【 Ngươi hỏi một người chết việc này sao? 】
“Hít… Tiền bối, ngươi xác định là đến chỉ dẫn ta, chứ không phải đến hại ta sao?” Giang Khải bất đắc dĩ lắc đầu, suy nghĩ lại hỏi thêm một câu, “Ngươi nói, lúc đó ngươi trở thành một Siêu phàm chức nghiệp giả nhưng cũng không thể thay đổi điều gì?”
【 Nếu ta có thể thay đổi, xác của ta cũng không bị ngươi khinh nhờn! 】 Giọng nam lộ ra oán khí rất lớn.
【 Ta có thể cho ngươi đủ thời gian lựa chọn. 】
Giọng nói kia cũng không tiếp tục Giang Khải, ngoại trừ trả lời vấn đề của Giang Khải, hình như hắn ta vẫn đang yên tĩnh chờ Giang Khải đưa ra quyết định.
“Tiền bối, ta phải chuyển chức ngay bây giờ? Hơn nữa, có một bằng hữu nói trước khi ta trở thành Siêu phàm, hắn muốn nói chuyện với ta.” Giang Khải nhớ đến nhắc nhở của Vệ Ưng.
【 Đề nghị của hắn rất quan trọng với ngươi sao? 】
“Hắn giúp đỡ ta rất nhiều, ta cũng rất tôn kính hắn.” Giang Khải khẩn thiết nói.
【 Hắn ở đâu? Gọi là gì? 】
“Hắn gọi là Vệ Ưng, là một Chiến Thần Hoa Hạ, nhưng ta không biết hắn đang ở đâu.”
【 Vận khí của ngươi không tệ, hắn đang ở bên ngoài, ta có thể kéo hắn vào nhưng các ngươi chỉ có thể gặp mặt ở khoảng đất trống bên ngoài miếu cổ, hắn không có cách nào tiến vào miếu cổ. 】
“Ngươi có thể kéo người vào? Nhiều chút đi, những Chiến Thần kia có thể sẽ chết ở bên ngoài.”
【 Ngươi tưởng ta làm từ thiện sao? Ngươi có thể đi vào là vì nắm giữ thư mời, trên thực tế ta chỉ có thể kéo một người vào đâu. 】
“Vậy… Vậy có thể cứu con chuột nhỏ bên cạnh ta chút không.”
【 Con vật nhỏ kia thì được. 】
【 Nhưng kéo người này thì ta không cách nào duy trì Thiên Mệnh cổ miếu thời gian dài hơn, ngươi chỉ có nhiều nhất năm phút, sau đó ta sẽ truyền tống các ngươi đến mặt đất. 】
“Được, đa tạ.”
…
Lúc Vệ Ưng mở mắt ra phát hiện mình đang nằm trên một đồng cỏ mềm mại, Giang Khải đang mỉm cười đứng trước mặt hắn ta.
“Giang Khải? Đây, đây là đâu?”
Giang Khải ngồi xổm xuống đỡ Vệ Ưng dậy, “Lão Vệ, ngươi cũng tới đào khoáng.”
Vệ Ưng hơi ngơ ngác nhưng cảm xúc lại khá ổn định, “Những khoáng thạch này rất quan trọng với quân đội, không ngờ lại gặp được biến cố này.”
“Đây là đâu? Tại sao ngươi lại ở đây? Trên vai ngươi còn có một con chuột?”
Giang Khải ngồi bên cạnh Vệ Ưng, “Kể ra rất dài dòng, có khả năng hiện tại không có thời gian giải thích. Lão Vệ, ngươi dặn La thần nói với ta, trước khi ta chuyển chức Siêu phàm thì muốn nói chuyện với ta.”
Vệ Ưng khẽ nhíu mày, hắn ta cũng là người đã trải qua chuyện lớn, biết lúc này không phải lúc vặn hỏi rõ ràng.
“Tiểu tử, ngươi lại lấy được cơ duyên gì đi, xem ra ta vì ngươi mới thoát khỏi việc rơi xuống.”
“Xem như thế đi.” Giang Khải cũng không quá chắc chắn, cơ duyên và nguy cơ có ai nói rõ được đây.
Vệ Ưng mỉm cười gật đầu, hiền hòa nhìn về phía Giang Khải, “Không ngờ, tiểu gia hỏa vì khám bệnh cho ca ca trước kia, bây giờ lại sắp đột phá giai đoạn phàm nhân, lúc này mới qua thời gian một năm…”
“Lão Vệ, chúng ta chỉ có bốn phút…” Giang Khải xấu hổ cắt ngang Vệ Ưng đang nhớ lại chuyện xưa.
“Ta đã từng gặp Quỷ dị chức nghiệp giả, có phải điều ngươi muốn nói là ta không nên lựa chọn Quỷ dị chức nghiệp giả không?”
Vệ Ưng nhíu mày, sau đó cũng tăng nhanh tốc độ nói.
Điều ngoài dự đoán là Vệ Ưng lại lắc đầu, “Không! Ta muốn nói cho ngươi biết… Đi theo trái tim của ngươi!”
“Những người gọi là Chiến Thần chúng ta vẫn đang chống cự Thú Thần ở chiến trường Thú Thần, tạm thời giữ được một phương bình an, nhưng đây là kết quả chúng ta mong muốn sao? Chúng ta vĩnh viễn ở phe phòng thủ, nếu có một ngày Thú Thần cường đại bằng Chiến Thần chúng ta, vũ khí của chúng ta đều không thể chống cự, vậy có phải thế giới này sẽ xong đời không?”